Chương 33
Song Ngư liếc mắt qua khung cửa sổ khách sạn, trời đã tối lúc nào không hay. Cô với tay chiếc điện thoại trên hộc tủ xem giờ.
- Kim Ngưu, muộn rồi đấy, đi ngủ !_ Ngáp dài một cái, Song Ngư nhảy lên giường chùm chăn, đùn đẩy trách nhiệm tắt đèn cho thằng bạn cùng phòng.
- Ừm! _ Gật đầu một cái, Kim Ngưu chủ động đứng dậy tắt đèn phòng. Hôm nay nhiều hoạt động ngoại khóa khiến cậu cũng cảm thấy mỏi nhừ, muốn ngay lập tức ngã người trên chiếc giường êm ái.
Vừa tắt đèn nằm ấm chỗ chưa được bao lâu, cả hai bỗng nghe thấy tiếng chuông cửa. Hai người bật dậy nhìn nhau một cách quái dị.
- Shit ! Giờ này mà đứa nào còn bấm chuông thế nhỉ ?_ Dưới cái lạnh của ban đêm và sự cái ấm áp từ chiếc chăn bông mang lại, Kim Ngưu không muốn rời chiếc giường thân yêu một chút nào nên hất cầm ra hiệu cho Song Ngư.