Chapter 20:
Trở về mất 2 ngày đường, cả ba người băng qua đồng cỏ man mát, gió thổi hiu hiu, rồi lại đi sâu vào rừng cây, nhưng đó không phải là tất cả, thành Logu lại lần nữa hiện lên, con mắt phương Bắc vẫn đứng đó và sừng sững, lần này họ về vòng qua thành, không đâm xuyên qua như lúc đi, tuy mất thêm thời gian, nhưng nó sẽ an toàn hơn, ngài Gust rút thanh gươm tiên ra, rồi ra hiệu cho Viktor cùng Cryo bám sát, dù ngồi không vững, nhưng Cryo cũng thảng người, tạo ra trên tay một thanh gươm băng ngắn, cả bắt đầu đi sát tường thành Logu, hình ảnh tồi tàn trong thành dần hiện lên qua những mảng bể lớn bên tường, vẫn đó là những mũi tên lởm chởm, những phiến đá nằm vương vãi bên trong, thật cô độc, lạnh lẽo, vô hồn, cứng, có gì đó lôm cộm trong tay anh, nhìn xuống bên túi áo, tay anh đang cho vào trong đó từ bao giờ, anh sờ thấy nó, một hình thù dẹt dẹt, lạnh băng quen thuộc, chầm chậm lấy ra, giữa bàn tay anh là đồng xu ấy.
Mắt Viktor mở to, nhưng nhanh chóng siết tay lại, Cryo và Gust vẫn đang tập trung đi trước, họ đang dò xét, cẩn thận và cảnh giác, tim anh đập loạn xạ, một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng, anh đã ném nó vào lửa, nhưng đồng xu vẫn nguyên vẹn, không có dấu hiệu của trầy xước, thậm chí vết dơ bụi tro cũng không có, nó đã ở trong túi anh từ bao giờ, và làm thế nào nó ở đó, nhìn sâu vào nó, chất liệu là bạc cũng như những đồng tiền bố anh đưa, chỉ khác là hình chạm khắc trên đó mô tả một người đàn ông, một nhà vua, tỉ mỉ từng đường nét, Viktor siết chặt tay lại, dơ lên cao qua đầu, hướng ra phía rừng, anh để yên vậy, lòng anh có chút gì đó bồn chồn, hạ mình, anh lại ngắm nhìn đồng xu trong tay, thật kì lạ, một nét cổ xưa ẩn hiện trong nó, anh đã ném đi một lần, và giờ nó lại ở đây, trong tay anh, một câu hỏi xuất hiện nữa trong hàng trăm câu hỏi khác, như một thứ gì đó thôi thúc, anh cho nó lại vào túi, im lặng theo sau ngài Gust cùng Cryo, và không nhắc gì đến nó.
Cả ba đi qua thành Logu, không ảo giác, không tiếng la hét, họ đã an toàn vượt qua nơi đó, tiếp tục tiến thẳng, vòng xuống núi, rồi đi qua thảm cỏ trải đầy đá lớn nhỏ, men theo khu rừng, từ xa, thành Droc chậm chậm hiện lên, Viktor cũng vậy, có gì đó cũng từ từ dâng lên trong anh, bồn chồn, lo lắng, đoạn đường dài mệt mỏi mà cái đầu này không tha, ly rượu mẻ, trận đánh với Ragna, Cryo thất bại, pháo Hiến Chương, tiếng cười lớn khinh khỉnh, ánh mắt khinh miệt, giọng điệu mỉa mai, anh phải làm sao. Cổng thành từ từ rộng mở, chờ sẵn trước đó là lão Jef và Kal, vừa dừng ngựa là hai người họ liền đỡ Cryo xuống, lão Jef nhanh chóng sai người gọi y sĩ và chuẩn bị một phòng đặc biệt cho anh ấy, Kal vội chạy đến bên ngài Gust khi ông vừa xuống ngựa, vẻ mặt nhăn nhó hơi biến sắc ấy hướng về phía Cryo đang rời đi, không ai nói gì, ngài Gust chỉ lắc đầu, xong ông lẳng lặng tiến theo sau lão Jef về lại lâu đài trắng, Kal thở dài ngao ngán, đôi cánh mềm nhũn ra, đôi vai rũ xuống, Viktor chỉ lẳng lặng xuống ngựa, rồi lủi thủi từng bước theo sau họ.Từng bước nặng nề lê bậc thang giữa sảnh, đầu Viktor cúi gằm, mộng mị trong những suy tư của bản thân, đẩy nhẹ cánh cửa, căn phòng có chút ấm áp, chăn mền được xếp gọn gàng, không một mảng bụi trên sàn nhà, ngả người xuống giường, tiếng gỗ kêu kẽo kẹt, sàn nhà dưới chân anh ọp ẹp vài tiếng buồn tẻ, " Một ly trà nóng sẽ có ích đấy, thưa ngài."
Mirai đứng bên cửa nói vào, tay cô đang bê một khay trà, hương hoa hồng nhẹ nhàng bay lên lan ra khắp phong, cô đặt khay lên bàn bên, rót ra một tách rồi đưa cho Viktor, " Cảm ơn cô."
Viktor cầm lấy tách trà rồi nhẹ cúi đầu, " Anh còn sống khiến tôi bất ngờ đấy."
Mirai chống hông, tai cô vẫy vẫy, khẽ cười hướng về Viktor, anh chỉ mơ màng cười lại, mắt anh nhìn vô định vào trong làn nước nâu thoảng mùi hương dịu nhẹ, rồi húp trọn ly trà, lưỡi anh gai lên, miệng rát lên, anh phụt nhanh ngụm trà lại vào ly rồi phì phò thổi, trà văng lên mặt anh, " Trời ơi, trà nóng mà, anh phải thổi nguội chứ."
Mirai đánh vào vai Viktor, rồi nhanh chóng lấy cái khăn tay trong túi ra đưa anh cô rủa anh mấy lời ngốc nghếch, một tên ngốc xui xẻo, liều lĩnh, không suy nghĩ, phải, Viktor ngồi đó, anh đợt mặt ra, không thể suy nghĩ, vì giờ trong đầu anh chỉ có một ý niệm, một điều duy nhất vừa đến, nó soi sáng ánh mắt anh, anh nhìn thấy nó, một con đường, một cơ hội cho tất cả.
Đặt chén trà qua một bên, chợt Viktor đứng phắt dậy, Mirai co hai tay lại vì giật mình, " Cái gì đấy ?" cô hướng ánh mắt vàng dò xét về phía anh, nhưng còn anh, mắt anh mở to, đôi mắt đen ấy như đang lắp lánh lên những vì sao, anh chộp lấy tay Mirai, vẻ mặt hớn hở cười lớn với cô, " Mirai ! Cô đúng là thiên tài.
" Vừa dứt lời, Viktor phóng nhanh ra ngoài cửa, chốc chốc còn xém té ra, Mirai đứng trong phòng, đầu hơi nghiêng, tai cô khẽ giật giật, rồi cô đứng yên vậy một lúc lâu. Tiếng bước chân vội vã phóng nhanh, Viktor lao nhanh xuống cầu thang trước sảnh lớn, chạy thẳng vào phòng ăn, ngài Gust cùng lão Jeff đang ngồi đó, ánh mắt chỉ lẳng lặng quan sát ly rượu, chợt có chút sức sống lay động khi thấy gương mặt hớn hở của Viktor, " Chúng ta cần phải họp ... thưa các ngài."
Gust nhíu mày, nhìn về phía lão Jeff, lão cũng biểu hiện tương tự mà hướng về Viktor, cả hai chợt thẳng người đứng dậy, " Chuyện gì đấy."
Lão jeff vội vàng hỏi, ngài Gust cũng hướng ánh mắt về phía Viktor với sự tò mò lớn, " Chúng ta sẽ đấu với Ragna."
Viktor vừa thở vừa cười nói với họ, không chút chậm trễ, ngài Gust cùng lão Jeff lập tứng rời khỏi bàn ăn, ba người họ nhanh chóng đi ngược lại lên cầu thang lớn, may sao Kal cũng đang đi xuống với cái mặt não nề, ngài Gust chộp tay anh rồi kéo ngược lại lên trên, bọn họ đi từng bước dài, đi 2 rồi 3 bậc thang cùng lúc, rồi ngài Gust, lão Jeff và Kal vô phòng họp trước, Viktor thì đi sâu hơn, anh đến căn phòng đối diện đường cầu thang phía trong mà nhìn vào, một chiếc giường nằm ở cuối góc phòng, Cryo đang ngồi đó, người quấn băng vài chỗ, ánh mắt xanh nhẹ nhàng, mơ màng hướng về phía cô hầu trưởng ngồi kế bên, mái tóc vàng xõa qua bên vai, đôi mắt cô hầu tộc tiên ánh lên sự lo lắng đượm buồn, tay cô khẽ chạm nhẹ vào mũi anh ấy, " Ờ, ngài Cryo ..." Viktor ngó đầu nói ngoái vô, cô hầu vội rụt tay lại, Cryo thì vội quay mặt ra cửa sổ rồi vu vơ quay về hướng phía cửa, " Xíu ta họp khẩn nhá."
Viktor nói nhanh, anh cười nhẹ, cúi chào hai người rồi vội vã quay lại phòng họp.
Bốn người một lần nữa đứng trước bàn họp, có những ánh nhìn đảo qua lại bên bàn, nhìn nhau, rồi quay lại nhìn Viktor, " Ngươi làm loạn cả lên rồi, đấu với Ragna là như thế nào ?" Lão Jeff chống tay lên bàn, nhướn người phía trước, chăm chú nhìn vào ánh mắt đen sáng, " Nếu là pháo Hiến Chương thì không được đâu." Ngài Gust lên tiếng, mắt ông hướng xuống tấm bản đồ da trên bàn, tay mân mê quân cờ thành Horris, chốc chốc tay ông lại gõ nhẹ vào vị trí của thành, " Pháo cũng chỉ khiến hắn xây xác, trước đây chính vua Louis đệ tứ cũng đã thử rồi."
Ngài Gust nói xong thở dài, căn phòng im lặng, một sức nặng như kéo chân tất cả, ai nấy cũng đang cúi đầu, bất lực, nhưng Viktor thì khác, anh quan sát từng người, có chút nôn nao trong lòng, anh gõ nhẹ lên bàn, phá tan sự yên lặng, những ánh nhìn tò mò có chút vô hồn hướng lên nhìn về phía anh, " Phải thưa các ngài, pháo Hiến Chương chỉ làm xây xác được Ragna là bởi vì ..." Viktor chưa nói hết câu, cánh cửa phòng họp mở rả, thu hút ánh nhìn của mọi người hướng về đó, Viktor quay lại, anh nhếch mép cười, " Nhân vật chính đây rồi."
Những người còn lại nhướn mày, nhăn mặt, họ nhìn nhau rồi lại nhìn về phía cửa, Cryo với cái tay phải bó băng to tướng, băng quấn quanh đầu, rồi thuốc đỏ quanh mặt, anh còn có cả một cột giấy nhét đầy mũi, dáng người đứng thẳng đầy miễng cưỡng, " Ngươi tính để Cryo bị đánh cho gần chết nữa à ? Ngươi điên rồi." Kal gằn giọng, quát lớn về phía Viktor, hai cánh của anh run lên khi nhìn vào cái tên nông dân trước mặt, " Ồ không không, Cryo sẽ không ra trận, anh ấy cần được chăm sóc mà."
Viktor nhìn lại phía Cryo với nụ cười có phần nham nhở, rồi đá mắt liên tục với anh ấy, Cryo với đôi mắt xanh có chút ngượng, da anh đang nhợt nhạt tự nhiên có sức sống hơn khi nghe Viktor nói vậy, anh vội đóng cửa rồi từng bước ngả nghiêng tiến lại bàn họp. Tất cả đã có mặt đủ, bốn người hướng ánh mắt về phía Viktor, " Vậy hãy nói thử kế hoạch của ngươi đi."
Ngài Gust nói, giọng nghiêm nghị cùng ánh mắt nâu điềm tĩnh, tất cả đều nhướn người lên sát vô bàn, hướng về phía Viktor, " Trước hết chúng ta cần thử nghiệm vài thứ, xin hãy cho thần chút thời gian làm việc đó." Viktor nói nhanh, mọi người nhìn nhau, có chút ú ớ ngập ngừng, rồi chưa kịp để mọi người lên tiếng, anh lại nhanh chóng hướng sự chú ý về phía Kal, " Ngài Kal, tôi sẽ cần ngài đối mặt với Ragna đấy, ngài làm được không ?" Viktor nói, có chút trêu chọc trong lời của anh, Kal đứng thẳng người dậy, hai cánh khẽ chút run lên mà vỗ nhẹ sau lưng, hay bàn tay siết chặt, ánh mắt đanh sắc lại, miệng khẽ cười, " Ta thích kế hoạch này rồi đấy."