Chapter 4:
Tiếng còi báo hiệu vang lớn đến cả tường thành bên trong, các quý tộc bắt đầu hỗn loạn cũng không khác gì đám dân thường bên ngoài , nhưng sự hỗn loạn tại đây không lớn, các quân lính thủ bức tường thứ hai vẫn có thể trấn an họ, những quý tộc với bộ váy bè rộng đầy đủ màu sắc khác nhau, những bộ áo vuông vức đầy lịch lãm giờ đây cũng lấm lem bùn đất để chuẩn bị cho cuộc di tản của những quý tộc.
Lão Jeff cũng mặc trên người bộ đồ như thế, một bộ đồ vuông vắn chỉnh tề, hai trên vai được đính thêm hai miếng giáp vàng nhỏ có khắc hình bông hoa ba cách đại diện cho cho quân dưới trướng bá tước Hector, trên con ngựa mạnh mẽ của lão, lão chạy vội đến những quân lính đang bận rộn sắp xếp chỗ di tản cho những người quý tộc, lão hỏi to
" Chuyện gì đang xảy ra vậy", lão thắng gấp ngựa ngay trước người lính gác: " Chúng ta đang bị tấn công thưa ngài, bởi một binh đoàn người thú." anh lính nhanh nhẹn trả lời trong khi đang cố gắng đưa những quý tộc đi, Lão Jeff ngó nghiêng không gian ngột ngạt tù túng này, lão chạy nhanh ra chỗ người dân, vội vàng tiến đến chỗ chân cầu thang dẫn lên tường thành để quan sát.
Tới nơi đã có sẵn một con ngựa đen cao lớn được buộc ngay đấy, một con ngựa kỳ lạ so với những con ngựa khác của thành Droc, bộ lông đen tuyền cùng cặp chân rắn chắc, một con ngựa tốt. Nhưng lão Jeff không bận tâm, mục tiêu hiện tại là biết kẻ thù là ai và mục đích của chúng khi tấn công thành Droc là gì, lão nhanh chóng phóng lên trên tường thành để quan sát, đôi mắt già của lão nheo nheo lại khi cố gắng nhìn xem thứ hình thù kỳ quái gì đang tiến đến thành của lão.
Đột nhiên lão để ý đến một người đang la lối bên kia thánh, một thanh niên, tướng người không quá lớn, mặc một bộ đồ vải nâu đơn giản, không phải quý tộc, không phải quân lính, chỉ là một nông dân bình thường.
Nhưng hắn đang quát mắng một người lính, người dân nào mà lại to gang như thế, lão vội chạy đến hô to " Này tên kia, ngươi là ai, đi xuống thành mau!". Viktor quay lại nhìn lão, một lão già với một bộ đồ bó vuông vức, nom là biết lão này là chủ thành, Viktor lùi lại kế bên người lính cúi người chào lão ấy một cách cẩn thận.
" Kẻ địch là ai vậy, quân lính đã chuẩn bị chưa ?" Lão Jeff hỏi ngay anh lính mặt đang bơ phờ ra đó mà không thèm để ý đến Viktor, với lão hiện giờ, tìm cách thủ thành là điều hợp lý nhất vì trước đó khi còi báo hiệu vừa lên, lập tức lão đã sai người đi cầu cứu thành ngài Gust gần bên, những cũng hơn nửa ngày đường thì quân viện trợ mới đến nơi, điều cần làm bây giờ là tập trung tất cả binh lính lại và phòng thủ.
" Là Ragna ... thưa ngài " Người lính kế bên thì thào, gương mặt tái mét của người lính khiến Viktor lo lắng, nhìn lại lão già quý tộc trước mặt, gương mặt của lão ta từ lo lắng đến biến sắc tái nhợt, chuyện này không ổn, Viktor biết điều đó, gã Ragna này là ai mà mọi người lại hoảng sợ như vậy, không giống trong sách, không có những chiến binh dũng mạnh đứng trước quân thù, không có những cuộc chiến nảy lửa, chỉ có sự sợ hãi bao trùm trên nơi này
" Thưa ngài, ngài có thể cho tôi thông tin về kẻ địch và quân ta được không". Những con gấu dữ tợn với khúc cây đầy to lớn và mạnh mẽ, chúng quơ quào qua lại trên đường đi như sẽ quét sạch mọi thứ, những con cáo nhanh nhẹn chạy vội lên trước và quan sát quân địch với vẻ thích thú của chúng, những người sói và người lai khác thì bàn tán với nhau về việc cướp bóng gì trong thành, chúng nên săn tiên hay những cô nàng sói khác, những người thỏ thì im lặng hơn, phù hợp với vị trí bắn cung của chúng.
Một lũ tạp nham tụ họp lại với nhau đi chiếm thành với sự dẫn dắt của một con sói xám mạnh mẽ nhất " Hỡi các anh em, chiếm xong thành này, hãy tổ chức tiệc linh đình nhá !" Ragna dơ cao mũi giáo trên tay hắn, khiến những người thú xung quanh hừng hực sĩ khí cùng tinh thần chiến đấu, tiếng hô hào thể hiện sự mạnh mẽ của quân đội của Ragna khi tiến đến trước kinh thành Droc.
Hai bên đối mặt nhau, các binh lính thành Droc và các chiến binh người thú, khung cảnh xung quanh thành giờ thật xác xơ, các hàng quán vẫn còn vương vãi khắp nơi sau cuộc tháo chạy vào thành của người dân, những cơn gió nhẹ giờ mang theo cả bụi, chúng thổi nhẹ nhàng càng làm tăng thêm vẻ xơ xác nơi chiến trường, đám người thú vừa tới là đập phá nốt những gì còn lại trước đó như để làm nóng người đồng thời còn ra vẻ đáng sợ trước kẻ tguf của chúng
" Oiii! " Ragna hô to và đưa mắt nhìn lên hướng trên tường thành, đôi mắt đỏ cam rực sáng như lửa của hắn nhìn sâu vào trong tâm trí lão Jeff và Viktor như muốn thiêu sống họ, sau tiếng hô của hắn, không gian im bặt, chỉ còn tiếng gió khẽ khàng qua lại, áp lực bắt đầu xuất hiện khắp nơi từ khi hắn đến, một sức nặng như xô đá đè nặng lên vai những người đối mặt với Ragna bất tử, hắn quan sát nhanh tình hình quân địch, quân địch dàn quân hàng dọc, khiên giáo đưa ra che chắn chặc chẽ, nom đông ngang với quân hắn, cũng phải gần ngàn tên trước mặt, hắn thích thế, hắn thích một mình lao lên cắn xé hết đám quân lính, hắn thích nhìn chúng vô vọng khi đâm từng nhát giáo cùn vô nghĩa vào người hắn, hắn thích sự sợ hãi trong mắt chúng.
Nhưng không, hắn lặng thinh nhìn toán quân phía trước, họ không sợ hãi trước hắn, hắn không thấy được ánh mắt của ai, đúng hơn hết là họ không nhìn hắn, họ chỉ tập trung đứng vững trước áp lực đáng sợ mà hắn tạo ra, các quân lính của Ragna đang chờ đợi điều gì đó, không tiếng nói, không hành động gì.
" Ragna, chiến binh bất tử vĩ đại của nhà vua, người đến đây có việc gì ?" Lão Jeff trên thành với đôi mắt ngang vô cảm bình tĩnh đầy cố gắng nhìn xuống hắn, lão sợ, lão sợ tên người sói trước mắt, nhưng bằng cách thần kì nào đó lão vẫn hiên ngang đứng vững trước áp lực từ sự xuất hiện của hắn, khẽ nhếch miệng cười Ragna đảo mắt nhìn khắp tường thành, rồi đưa mắt nhìn lại lão Jeff già trên đó: " Ta tới đây là để chiếm lấy thành Droc này, lão già à, khôn hồn thì mở cổng, bọn ta sẽ chừa cho người dân con đường sống" vừa nói hắn vừa khoái chí cười to, đám thuộc hạ của hắn cũng cười lớn đầy man rợ, đám người thú trước mắt lão Jeff đầy đáng sợ, lão sắp không giữ được đôi mắt bình tĩnh nữa, mắt trái lão giật giật, môi lão run run, Viktor đứng sau lưng thúc lão
" Thưa ... ơ hèm ... thưa ngài Ragna, thành Droc nơi đây cũng là một phần của vương quốc Ngàn Hoa, dưới sự trị vì của hoàng đế Louis đệ tứ, sao tự dưng ngài lại muốn chiếm nơi đây ?" Hai chân lão Jeff run rẩy, nhưng hai tay lão siết chặt lại và gương mặt nghiêm nghị hất lên trời của lão thể hiện xuất sắc tinh thần của người đứng đầu trước một kẻ thù như Ragna. Một sự im lặng lại bao trùm lên trước tường thành Droc.
Các quân lính trước thành bắt đầu đứng vững hơn khi nghe những lời chất vấn đầy mạnh mẽ của chủ thành lên kẻ thù trước mắt, đột nhiên Ragna cười lớn và nói to: " Phải chúng ta đều là con dân hoàng đế Louis đệ Tứ..." Hắn nghiêng người về phía quân lính của hắn rồi lại nhìn về những chiến binh đứng nghiêm phía trước
" Nhưng ngài ấy chết rồi." Ragna hô lớn và chỉ thương về phía lão Jeff đầy tôi nghiệp, đám quân lính của hắn bắt đầu hò reo liên tục thể hiện tinh thần chiến đấu đầy mạnh mẽ của chúng trước những con người nhỏ bé. " Thế ngài tính làm phản à ?" Một giọng nói khác vang lên, không phải lão Jeff, không phải từ đám lính dưới thành, Ragna nhìn lên phía trên tường, một gã thanh niên bước ra từ sau lưng lão Jeff, một tên thanh niên với mái tóc đen ngắn bay trước gió, đôi mắt hắn đen sâu nhìn thẳng vào Ragna, hắn mặc một bộ đồ bình thường thậm chí không đặc biệt, một tên nông dân chăng, Ragna nghiêng mình hỏi: " Mi là ai đấy ?".
Tên thanh niên vẫn đứng đó đưa đôi mắt sâu đen nhìn thẳng vào đôi mắt mặt trời của hắn: " Ngài chưa trả lời câu hỏi của tôi ngài Ragna, ngài tính tạo phản à ?". Ragna sững người, những kẻ khác trong quân đội của hắn cũng im bặt, không kẻ nào reo hò hay hô hào.
Ngay khi tin vua Louis băng hà, Ragna đã cùng đồng bọn chuẩn bị trang bị đầy đủ, khích lệ tinh thần chiến đấu, trước đây khi được vua Louis ban tước vị làm tướng, Ragna đã chinh chiến nhiều nơi, chiếm đóng nhiều thành lớn nhỏ, tiêu diệt nhiều kẻ thù lớn cho vương quốc Ngàn Hoa, nhưng thành Droc này khác, tuy nhỏ bé hơn những thành to lớn của giặc ngoài nhưng những người trong thành lại tạo nên một sức nặng cho nó, sự khác biệt ấy khiến hắn có chút tò mò lúc này.
Lão Jeff nhìn Viktor, gương mặt anh ấy sắc lẹm, đôi mắt như nhìn sâu thẳm vào đối thủ, nhưng chân anh ấy cũng như lão, chúng cũng run lên, thậm chí còn run hơn lão, kế hoạch ngốc nghếch của một tên nông dân, nhưng cũng không còn cách nào khác, nên lão cược một phen, dù gì cũng câu được thời gian cho người dân sơ tán khỏi thành an toàn trước đã rồi tính tiếp, lão jeff quay ra nhìn vào tên Ragna đứng phía trước, áp lực kinh khủng từ đôi mắt hắn đè nặng, lão không nói được gì hết, đưa mắt nhìn thôi cũng đầy nặng nề, may cho lão vì có thanh niên trai tráng Viktor đây đứng ra chịu trận thay, lão đưa tay vuốt lấy vầng trán đầy mồ hôi. Ragna nhìn chằm chằm vào tên nông dân lạ trên thành Droc, một kẻ đầy tự tin ngạo mạng trước một trong 12 kỵ sĩ trắng
"Vua Louis đã băng hà, ta có nghe tin đám người Thành Droc các người không còn trung thành với bất kỳ ai, nên ta đến đây để lập lại trật tự." Ragna hét lớn lên trước mặt các binh lính của hắn, những người thú như được tiếp thêm lửa chúng gào rú và muốn lao vào chiến đấu ngay, đám cáo cùng lũ mèo nhảy dựng lên, chúng đứng ngồi không yên, người gấu thì gầm gừ to nhỏ, người thỏ phía sau đã dương cung sẵn, tất cả chỉ chờ một hiệu lệnh duy nhất là tiến công, không khí bắt đầu sôi sục lên, lão Jeff mặt bắt đầu có chút biến sắc, áp lực đang nặng nề hơn, thậm chí lão còn có thể cảm nhận thấy nó. " Được thôi ngài Ragna, ngài sẽ chiếm được thành Droc này trong chớp mắt." Lão Jeff vẫn im lặng, tất cả quân lính vẫn đứng vững, đây là kế hoạch của Viktor, họ không biết cách nào đối phó với tên quái vật trước mắt nên đành đặt hết niềm tin vào một tên nông dân kỳ lạ.
" Nhưng ngài thấy đấy, quân phòng thủ tôi có đây là hơn 1000 người, đằng sau tường thành này là hơn 500 cung thủ đang chuẩn bị sẵn sàng tấn công, không chỉ vậy chúng tôi còn có cả một pháp sư lửa..." vừa nói Viktor vừa ngoái xuống nhìn tên pháp sư làm xiếc lửa, chân hắn cũng run, môi hắn bặm chặt, một pháp sư đang sợ hãi, sợ hãi hơn cả Viktor dù chưa nhìn thấy mặt Ragna, điều đó khiến Viktor hoài nghi luôn cả vào kế hoạch của anh ấy. " Nhưng quân đội của ngài rất mạnh thưa ngài Ragna."
Viktor quay người lại, thản nhiên bước qua bước lại trên thành: " Ngài có thể tiêu diệt toàn bộ số quân lính của thành Droc chỉ trong vòng nửa ngày ..." Ragna nhếch miệng cười, hắn thấy tên này có vẻ hiểu vấn đề, một bữa tiệc hoành tráng thoáng qua trong đầu hắn: " Nhưng thưa ngài, vị chủ thành Jeff đây đã gửi đi lá thư cầu cứu đến thành của ngài Gust phía bên kia đồi, trong vòng chưa đến nửa ngày nữa là họ sẽ tới đây để hỗ trợ, ..." Trong mắt Ragna, hắn không lay chuyển, hắn muốn đánh và sẽ làm vậy, dù có thêm địch đến thì hắn cũng sé tiếp hết. Viktor nhìn vào mắt Ragna, sự thèm khát chém giết xuất hiện trong đôi mắt vàng đó: " Ngài thấy đấy, khi ngài Gust đến đây và thấy ngài tấn công thành Droc thì ngài ấy sẽ nghĩ gì ?" không khí vẫn đầy sự căng thẳng, Viktor nói tiếp.
" Tôi nghĩ rằng tin ngài tạo phản sẽ lan ra khắp nơi của vương quốc Ngàn Hoa, mà tội phản nghịch là một trong những tội nặng nhất, khi đó sẽ có lệnh truy nã ngài, ngài sẽ bị cả vương quốc này nhắm đến, rồi cả 11 người khác trong 12 kỵ sĩ trắng sẽ nhắm đến ngài, ồ vâng, ngài bất tử, ngài rất mạnh, nhưng tôi nghĩ những người thông minh trong hội 12 kỵ sĩ trắng sẽ biết cách đối phó với ngài thôi." Viktor dừngng lại, quay qua nhìn Ragna, hắn ta đứng đó, đưa ánh mắt vàng rực lửa về phía anh, không có câu trả lời nào, trông Ragna nhưng đang lựa lời nói để đáp trả lại những gì Viktor vừa nói, chớp lấy cơ hội, Viktor nói tiếp: " Ngài là một chiến binh vĩ đại, ngài Ragna à, nhưng những chiến binh kia, những người bạn đang sát cánh cùng ngài đây, họ không như ngài, họ dũng mạnh, nhưng không bất tử, khi cuộc truy lùng kẻ tạo phản bắt đầu, tất cả những người theo ngài đều sẽ bị giết, và rồi không còn một ai bên ngài." Câu chốt hạ của Viktor đánh thẳng vào tình huynh đệ của kẻ đáng sợ trước mắt. Sự im lặng vẫn tiếp tục kéo dài, qua bao lâu rồi không ai hay, chỉ thấy mặt trời đã sáng rực trên trời cao, ai nấy đều ướt đẫm cả người, đầy mệt mỏi mà lo lắng cho những quyết định tiếp theo của những người chỉ huy, đột nhiên tất cả đám lính thú reo lên, chúng thề sẽ trung thành hết mình với Ragna, có mệnh hệ gì chúng không quan tâm mà sẽ sẵn sàng lao ra chiến đấu.
" Ngài ra một hành động là chúng tôi sẽ đáp trả đấy." Viktor nghiêm nghị gương mặt lại trước kẻ thù đáng sợ trước mắt anh ấy, Ragna từ lúc Viktor đưa ra những dẫn chứng đã không nói gì, gã chỉ đứng đó và lắng nghe, bỗng một tên người chim trong quân đội lao lên cao bay về phía kinh thành nhằm tấn công lão Jeff, mặt lão tái mét, lão nhắm mắt lại, tai lão ù lên không nghe thấy gì nữa, lão Jeff biết đây là kết thúc, lão đã sống quá lâu để phải chịu những thứ áp lực kinh khủng khiếp này, bây giờ chết một phát thật nhanh chóng để không bị cơn đau dày vò nữa là quá đủ rồi, áp lực nãy giờ trước một con quái vật như đang tra tấn lão, tinh thần già nua này như muốn đổ vỡ, nhưng lão đã câu đủ thời gian để dân làng có thể rời đi an toàn, sẽ không còn ai vô tội trong thành phải chết, mà quái lạ, lão nghĩ vu vơ nhiều thế mà vẫn không thấy gì, lão Jeff mở mắt ra, trước mắt lão vẫn là toán quân người thú đó, còn tên người chim thì lão không thấy đâu, ngước mắt nhìn xuống, tên người chim đau đớn vì bị bỏng đang nằm co rúm lại giữa hai quân đội, lão ngoái qua nhìn tên phù thủy làm xiếc lửa, cả hai trao nhau cái nhìn đầy sợ hãi mà cũng vui mừng, hắn đã làm được, tên phù thủy xiếc đó đã tạo ra một quả cầu lửa vừa đủ để thổi bay tên người chim đi.
"Rút quân " Ragna hô lớn rồi lập tức quay người bước đi, những tên người thú khác dù có nán lại xíu trước cổng thành nhưng rồi cũng theo chân tướng lĩnh của chúng mà rời đi, từng tên một, cả đội quân người thú từ từ tiến sâu vào rừng, áp lực dần dần lui đi, hình bòng của một đội quân đầy đáng sợ đang dần biến mất vào trong, chỉ còn lại không gian im lặng trước thành Droc.
" Không ... không thấy gì nữa ạ !" lính quan sát trên tường thành ngập ngừng thông báo, tất cả các chiến binh thủ thành đều thở phào nhẹ nhõm, họ ngã ngào xuống đất, toàn bộ cơ thể không còn chút sức lực nào, nọ nằm thẳng xuống bùn đất ngước mặt lên nhìn hai người đứng trên tường thành, rồi tất cả cùng đồng thanh cười lớn trong nước mắt.
Lão Jeff như vừa sống lại mấy kiếp, mặt lão từ xanh ngắn trở lại ửng hồng rồi đỏ chót lên, lão nhìn sang Viktor, chân anh ấy vẫn còn run sợ khi đối mặt với một kẻ như Ragna, chỉ cần ánh mắt của gã đấy thôi đã khiến cho cả binh lính không dám ngước nhìn, cùng với cái danh mà Viktor được nghe nghe lão Jeff kể đã khiến anh ấy đầy sợ hãi, Viktor té ra sau, ngã xém đè lên người lão Jeff, nhìn Viktor với gương mặt tái mét như sắp khóc của anh ấy, lão nói
" Ngươi gang cũng to bằng trời đấy tên nhãi, gang phải to bằng trời !".