(Đã dịch) 1979 Hoàng Kim Thì Đại - Chương 435 : Chào Giao thừa mở màn
Từ Khắc và Thi Nam Sinh đã không đến, Tiển Kỷ Nhiên, Lâm Lĩnh Đông cũng vậy. Là những nhân viên hậu trường, bản thân họ không mấy hứng thú với sự náo nhiệt này. Các diễn viên thì đã có mặt đầy đủ: Lưu Đức Hoa, Lương Gia Huy, Chung Sở Hồng, Khâu Thục Trinh... Dừng một chút, phong cách của họ rõ ràng khác biệt hẳn, thu hút mọi ánh nhìn xung quanh như những chú gấu trúc độc đáo. Điều này không chỉ do trang phục mà chủ yếu là ở khí chất. Trong khi đó, các diễn viên nội địa được Trần Kỳ tài trợ trang phục, ai nấy đều xinh đẹp lộng lẫy, nhưng nhìn qua vẫn toát lên vẻ rất "trong nước".
– Có phải bàn này không? – Đúng, bàn số 12! Cha Cung, mẹ Cung cùng Cung Oánh đến, họ tìm một chỗ ngồi ở phía sau, cạnh khu vực dành cho người nhà. Là người thân mà, không nên quá nổi bật. Cung Oánh liếc nhìn một vòng, thấy chị gái mình liền vội vã vẫy tay. Cung Tuyết đáp lại, rồi vội kéo Trần Kỳ đến. – Cháu chào bác trai, bác gái ạ! – Tiểu Trần, lại gặp nhau rồi! – Các bác cũng khỏe chứ ạ, các bác cũng khỏe! Cha mẹ vội đứng dậy, may mà trước đó đã dùng bữa xong nên cũng không quá ngượng nghịu. Hai người vội vã nói vài câu rồi lại tất tả rời đi.
Một lát sau, Trần Kiến Quân và Vu Tú Lệ cũng tới. Họ không quen biết cha mẹ Cung, chỉ là đến tìm con trai. Lần này Trần Kỳ dẫn Cung Tuyết đến, khiến cô nàng vừa hồi hộp vừa có chút ngại ngùng: – Cháu chào bác trai, bác gái ạ! – Ấy, chào cháu, chào cháu! Trần Kiến Quân và Vu Tú Lệ cũng vội vàng đứng dậy. Cung Tuyết tiếp lời giới thiệu: – Đây là cha mẹ cháu ạ! – Ôi chao! – Ôi chao! Bốn người đồng thời thốt lên khe khẽ, vội vàng bắt tay, thể hiện sự xa lạ đến mức tối đa. Cung Oánh cười khúc khích vỗ bàn, còn hai người kia lại vội vã nói vài câu rồi tiếp tục công việc, bỏ lại phụ huynh hai bên nhìn nhau đầy ngượng nghịu. Ai mà ngờ được, lần đầu gặp mặt lại là tại hiện trường đêm Giao thừa như thế này? Lợi ích duy nhất có lẽ là ít nhất họ có chung một chủ đề để nói, không đến nỗi quá tẻ nhạt.
***
Đêm Giao thừa năm 1983 sở dĩ mang tính đột phá, không thể tách rời khỏi sự phổ biến của các phương tiện truyền thông. Năm 1979, cả nước có 4,85 triệu máy truyền hình, đến năm 1982 đã đạt 27,61 triệu máy, và con số này tiếp tục tăng thêm hàng triệu mỗi năm. Ngoài ra còn có điện thoại. Năm ngoái, 22 buồng điện thoại công cộng trả tiền đã xuất hiện tại kinh thành, và số lượng thuê bao điện thoại trên cả nước đã vượt quá ba triệu. Ngày hôm nay dường như trôi qua thật nhanh, thoáng cái trời đã tối đen. Nhờ công tác tuyên truyền trước đó, ai ai cũng biết v��� đêm Giao thừa náo nhiệt này, không ít người háo hức chờ đợi để xem ti vi.
Tại Đông Bắc. Trời đông tuyết phủ trắng xóa, khung cảnh tĩnh mịch như tờ giấy trắng, nhưng khu sinh hoạt của một nhà máy lớn lại tưng bừng, rộn rã. Nhà nhà dán những câu đối xuân và chữ Phúc đỏ thắm, trong phòng sáng trưng. Năm sáu, bảy tám, thậm chí hơn mười người quây quần đón Tết đoàn viên, đánh bài, nhào bột mì, cắn hạt dưa, hàn huyên chuyện trò. Bọn trẻ chạy nhảy nô đùa ngoài sân, dây pháo nổ ầm ầm vang dội, mùi lưu huỳnh nồng nặc hòa quyện cùng không khí Tết, bay lượn khắp nơi... Đông Bắc năm nay, thật sự rất náo nhiệt. – Sao không bật ti vi lên? Mua về để làm cảnh à? – Tiệc chưa bắt đầu mà! – Vậy xem trước Bản tin thời sự đi, nghe tiếng cũng thấy vui rồi. Tại Kinh thành. Trong các khu tạp viện lớn cũng là quang cảnh tương tự. Nhờ chế độ nhà ở hiện tại, mối quan hệ hàng xóm cũng trở nên khăng khít vô cùng. Mấy công chức trẻ tuổi liền chạy sang nhà lão công chức, cười tủm tỉm nói: – Sư phụ, lát nữa chúng cháu sang nhà thầy xem ti vi nhé? – Mấy đứa đã gói sủi cảo chưa? – Gói rồi ạ! – Đừng đùa, mấy gã độc thân các cậu mà gói được sủi cảo sao? Thôi được rồi, lát nữa cứ sang đi, mọi người cùng ăn! Tại Thượng Hải. Trong một căn nhà Thạch Khố Môn đang có ba gia đình cùng sinh sống. Dưới bếp công cộng, một dì đang làm món xôi ngọt thập cẩm. Món này làm từ gạo nếp, mà gạo nếp thì không dễ chưng nhừ, nên phải nấu sơ qua trước, luộc cho đến khi gạo nát tám phần. Một người bước vào cửa, cười nói: – Cô Lưu ơi, lát nữa sang xem dạ tiệc nhé? – Đài Thượng Hải có dạ tiệc à? – Không phải đài Thượng Hải, là đài truyền hình TW. – Đài truyền hình TW có gì mà xem! – Ôi chao, sang đi mà, có Nghiêm Thuận Khai với Ngụy Tông Vạn đó! Những cảnh tượng như vậy diễn ra khắp nơi trên cả nước, kể cả khu vực hồ. Giữa cố cung và hồ có một khu vực hẹp dài, đó là một dãy ngõ hẻm, bao gồm Bắc Trường Nhai, đường Tây Hoa Môn... Rất nhiều vị lãnh đạo cấp cao thực chất không ở trong tường đỏ mà cũng sống trong các con ngõ này. Trong phòng khách của một gia đình. Một vị lãnh đạo lớn cũng đang đón Tết. Ba người con trai, một cô con gái, cả cháu nội cháu ngoại đều có mặt, cả nhà vui vẻ náo nhiệt, cũng đang gói sủi cảo, xem ti vi, một không khí hòa thuận, đầm ấm. "Chương trình Bản tin thời sự hôm nay đến đây là hết, cảm ơn quý vị đã theo dõi!" "Hôm nay là ba mươi Tết Âm lịch, Bộ Văn hóa, Bộ Phát thanh Truyền hình và Đài Truyền hình Trung ương đã tổ chức một buổi liên hoan mừng Xuân, sẽ được phát sóng vào đúng 8 giờ tối, kính mời quý vị đón xem!" Sau đó là Bản tin dự báo thời tiết. Tiếp đến là một chương trình khoa giáo, rồi một đoạn giới thiệu trước về chương trình Đêm Giao thừa. Chỉ thấy Mã Quý trong trang phục đời thường, giới thiệu với mọi người bốn chiếc điện thoại tại hiện trường, nhấn mạnh nhắc nhở khán giả gọi điện theo yêu cầu – chủ yếu là khán giả ở kinh thành. Sau đó, ông còn trình diễn phần đố vui có thưởng: bút chì bấm, sổ tay, hộp đựng bút, v.v... Tổng cộng có năm câu đố, khán giả viết thư gửi về để dự đoán, ai đoán đúng tất cả sẽ có thưởng. Đồng hồ điểm gần 8 giờ. Mọi người đều nghĩ chương trình sắp bắt đầu, nhưng màn hình chuyển cảnh, hiện ra một chiếc đồng hồ đếm ngược 30 giây “tích tắc, tích tắc”. Khi còn 10 giây cuối cùng, còn có tiếng người vang lên, dường như nh��n viên hiện trường đang cùng nhau đếm ngược: – 10, 9, 8... – Mau lại đây, sắp đến rồi, sắp đến rồi! – Đừng làm ồn nữa, bắt đầu rồi! Phần đếm ngược này ngay lập tức tạo nên một không khí trang trọng, khiến vô số khán giả ngoan ngoãn ngồi trước máy truyền hình. Gia đình vị lãnh đạo lớn cũng vậy, ai nấy đều rất tò mò. – 3, 2, 1! Khi đồng hồ đếm ngược kết thúc, màn hình xuất hiện bốn nhân vật hoạt hình nhỏ lấy hình ảnh bốn người dẫn chương trình. Họ nhảy hip hop, bắn pháo giấy, rồi "phịch" một tiếng bay lên trời, biến thành bốn chữ lớn: "Chúc mừng tân xuân"! Phía trên chữ "Xuân" còn có một chú heo con đáng yêu đang diễn trò mua vui. Năm nay là năm Hợi... Đoạn phim ngắn chỉ kéo dài mười giây, không hề lê thê mà lại nắm bắt nhịp điệu rất tốt, ngay sau đó lập tức cắt cảnh vào phòng quay lớn. Một ống kính lia khắp toàn trường, khung cảnh được bài trí rực rỡ gấm hoa, âm nhạc tưng bừng, nhiệt liệt đồng thời vang lên. Lúc này, nhạc cụ Tây phương bị gạt sang một bên, dân nhạc mới là thứ lên ngôi! Kèn, chiêng trống chính là át chủ bài! Tất cả mọi người cười tươi vỗ tay, vài diễn viên nam đã nhảy lên múa, trong tay vung vẩy những dải lụa vàng óng, tượng trưng cho mùa màng bội thu. Ngay sau đó, vài nữ diễn viên trong trang phục rực rỡ, mang theo khăn tay và quạt lớn cũng bước lên sân khấu. Tiết mục múa mở màn, quan trọng nhất là tạo ra không khí. Mặc dù sân khấu không đủ lớn để chứa quá nhiều người, nhưng trong khoảnh khắc cả nước quần chúng đều khao khát được giải trí, đây vẫn là một cảnh tượng chiêng trống vang trời, pháo hoa rực rỡ, tưng bừng và hân hoan! Mọi người không kìm được mà vui vẻ theo. Kết thúc tiết mục múa, mọi người theo nhịp nhạc dừng lại đúng điểm, chia thành hai bên trái phải. Bốn vị người dẫn chương trình Triệu Trung Tường, Cung Tuyết, Mã Quý, Khương Khôn xuất hiện. Các MC nam đều mặc vest hoặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, trông điềm đạm, trang trọng. Cung Tuyết diện một chiếc váy đỏ vô cùng xinh đẹp, trang điểm tự nhiên, vừa thời thượng lại không diêm dúa, tinh tế mà không khoa trương. Bốn người trên mặt đều rạng rỡ nụ cười: – Chúc mừng năm mới! – Chúc mừng năm mới! Họ bước đến bục, đứng thẳng, rồi bắt đầu lời khai mạc: – Kính thưa quý vị khán giả thân mến! Đây là chương trình truyền hình trực tiếp Đêm liên hoan mừng Xuân năm 1983! – Trong khoảnh khắc vạn nhà đoàn viên, đón cái mới tiễn cái cũ này, chúng tôi xin gửi lời chúc Tết đến toàn thể nhân dân các dân tộc trên cả nước, đồng bào Hồng Kông, đồng bào Đài Loan, kiều bào hải ngoại và con cháu Hoa Hạ trên toàn thế giới, kính chúc quý vị một năm mới an khang, vạn sự như ý! – Tốt! Vị lãnh đạo lớn không kìm được tiếng khen, nói: – Lời mở màn này nói hay thật đấy, có khí thế và tầm vóc lớn lao. Tết Xuân vốn là ngày lễ chung của con cháu Hoa Hạ trên toàn thế giới, thật khó cho họ khi đã nghĩ đến điều này!
Bản văn này thuộc quyền sở hữu của truyen.free, nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức.