Chương 10
Tô Ngạn bước sang ghế ngồi cạnh Trịnh Tử chăm chú nhìn hồ sơ bệnh án của cô mà nhắc" Làm gì thì làm, tôi không muốn Tống Di mất thêm một người cậu ấy yêu thương... Cậu còn phải nghỉ ngơi thêm một thời gian. Còn đám đàn em của cậu... Cần đi học võ lại"
" Cậu đánh bọn chúng nhập viện rồi à?" Trịnh Tử cắn miếng táo ngọt mỉm cười " Hay là không còn mạng về đây bảo vệ tôi rồi?"
" Chưa hẳn là thế. Chỉ là không biết điều, dám ở trước mặt tôi mà đánh người của bệnh viện.... Tô Ngạn tôi cũng đã kiềm chế lắm rồi đấy" Tô Ngạn liếc mắt nhìn thái độ giễu cợt của Trịnh Tử " Cậu theo nhiệm vụ này cũng lâu lắm rồi, càng lúc càng giống xã hội đen rồi đấy"
" Cậu đang chọc tức tôi à?"
" Đại tỷ Trịnh Tử... Tôi không dám" Tô Ngạn nhếch mép đặt lại hồ sơ lên bàn" Tôi còn có việc, cậu tự mình mà lo cho bản thân... Tôi không muốn Tống Di gϊếŧ mình đâu"