Chương 14
Tô Ngạn nhoẽn miệng cười, ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Hoài An, xoa đầu em ôn nhu thập phần " Vừa bảo không còn sức cơ mà... Sao giờ lại muốn đè chị rồi?"
" Vậy chị có cho em đè không?" Hoài An vùi vùi đầu vào cổ cô làm nũng. Em thực sự cảm thấy rất ấm áp khi ở bên cạnh người mình thương, em chưa bao giờ có cảm giác muốn được cưng chiều như thế, muốn được bảo vệ như thế.
" Được thôi. Tô Ngạn chị cho em đè, nhưng đè được hay không lại phải xem khả năng của em rồi" Tô Ngạn hôn lên trán em một cái. Con người bình thường lạnh lùng vô cảm, khi thương yêu ai đó rồi lại biến thành ôn nhu cưng chiều.
Tình yêu vốn dĩ không cần tưới mới tươi, gặp đúng người tất cả sẽ trở thành mùa xuân.
Tô Ngạn cuối cùng cũng dụ dỗ được Hoài An để đưa em đi làm. Nghỉ phép nhiều ngày như vậy chủ tịch Lương còn nghĩ có phải cô bắt con của chủ tịch đi bán rồi không?