Chương 36
" Ừ.... Là chị"
Đầu dây bên kia vang lên chất giọng trầm ấm. Đối với Hoài An mà nói, chất giọng này em không thể nào quên, và người ấy cũng vậy. Nó như một mảnh vở của kí ức tươi đẹp.
" Chị gặp em được không?" Ngần ngại một lúc lâu người bên kia mới lên tiếng muốn gặp Hoài An. Vì lí do gì? Khi người đó rời bỏ em đi rồi bây giờ lại tìm về?
" Hm... Được...." Hoài An. Em đồng ý sao? Em vẫn có chần chừ đấy chứ! Bởi người kia với em đã từng rất quan trọng, nhưng người kia đối với em đã có rất nhiều bi thương. Em phải đối diện thế nào với Tô Ngạn? Giữa giây phút em và cô đang hạnh phúc thì người kia lại quay về. Tô Ngạn sẽ phải chịu thêm bao nhiêu tổn thương nữa đây?
" Tối nay... Chị chờ em ở chỗ cũ... Không gặp không về"
Người kia mang chút vui mừng vào giọng nói rồi vội vàng tắt máy. Em nhìn điện thoại thở dài một tiếng rồi bước xuống lầu. Thân hình quen thuộc loay hoay trong khuôn bếp quen thuộc, tay áo sơ mi tùy tiện xoắn lên vài cái đã bắt đầu nấu nướng, đôi tay thon dài nhanh nhẹn sắp xếp rau cải ra dĩa một cách tinh xảo.