Chương 205: Quan chiến
Cô gái sau khi phân phó các đệ tử xong, mới quay đầu nhìn lại đầm lầy trước mắt, thì thào lẩm bẩm:
"Xem ra, vật kia ở bên trong cái hộp này! Những chỗ trước đây chỉ là đồ bỏ đi!"
Thanh âm của cô gái nhỏ đến mức không ai nghe thấy, ngoài nàng ra, các đệ tử khác đều không nghe được. Tất cả đều đang hưng phấn chờ đợi cuộc đại chiến sắp đến.
Dưới mệnh lệnh của cô gái, các đệ tử nam nữ của Yểm Nguyệt Tông lập tức cùng đạo lữ sóng vai đứng cạnh nhau, thuần thục nắm chặt tay nhau.
Hai bàn tay áp vào nhau, phát ra hào quang lam hồng hai màu kỳ dị, theo cánh tay truyền khắp toàn thân. Các đệ tử song tu Yểm Nguyệt Tông, nam được hào quang màu hồng hộ thể, nữ tỏa ra lam quang bắn ra bốn phía, tạo thành cảnh tượng lam hồng luân phiên thay đổi kỳ dị. Chỉ còn ba đệ tử, hai nữ một nam, đã mất đi đạo lữ, nên chỉ có thể lấy ra vài món pháp khí, chuẩn bị một cách bình thường.
Hàn Lập đang áp sát vào đống đất, tuy không nghe thấy tiếng thì thào của cô gái, nhưng những lời các nữ đệ tử xưng hô "sư tổ", hắn đều nghe rõ mồn một, khiến hắn giật mình, suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi!
"Sư tổ Yểm Nguyệt Tông", đây là khái niệm gì? Hàn Lập không phải là kẻ mới bước vào tu tiên giới, trong lòng hiểu rất rõ. Người kia chẳng phải giống như cao thủ Kết Đan kỳ Lý sư tổ của bổn môn sao! Nhưng tu sĩ Trúc Cơ kỳ chẳng phải không thể xâm nhập cấm địa sao, sao lại xuất hiện một vị cao nhân như vậy, điều này làm cho đầu óc Hàn Lập hỗn loạn!
Lúc này, cô gái trẻ thấy các môn hạ đệ tử đã chuẩn bị thỏa đáng, liền hài lòng bắt đầu hành động!
Chỉ thấy cô gái khẽ nhếch miệng, phun ra pháp bảo Chu Tước Hoàn của mình. Vật ấy vừa rời khỏi miệng, lập tức bay lên bầu trời đầm lầy, bắt đầu xoay tròn, biến lớn như một căn phòng. Trong phút chốc, chiếc vòng xoay chuyển nhanh chóng, màu hồng biến thành ngọn lửa đỏ rực. Vô số đốm lửa hiện ra trong vòng, tụ lại càng lúc càng nhiều, càng tụ càng sáng, không bao lâu sau, vòng tròn lớn đã hình thành mấy trăm hỏa cầu to bằng nắm tay, làm nhiệt độ nơi đây tăng lên vài phần.
Hàn Lập nấp sau đống đất, thấy vậy thì trợn mắt há hốc mồm. Thanh thế như vậy, uy năng như vậy, nếu nói đây không phải là pháp bảo, đánh chết hắn cũng không tin.
Cô gái trẻ đã có thể khu sử pháp bảo, xem ra phải là tu sĩ Kết Đan kỳ không thể nghi ngờ. Nhưng nàng làm sao có thể tiến vào cấm địa, mà pháp lực trên người vì sao cũng chỉ tới đỉnh điểm của Luyện Khí kỳ, những nghi vấn này liên tiếp khuấy động trong đầu Hàn Lập, thật không thể giải đáp được.
Cô gái còn chưa kịp ra lệnh hành động, thì phía dưới đầm lầy đã bắt đầu có động tĩnh. Lấy đầm lầy làm trung tâm, bùn đất ở khu vực phụ cận quay cuồng lên. Hơn nữa phạm vi càng lúc càng lớn, tốc độ quay cuồng càng ngày càng cao, dần dần hình thành một cái cột cao lớn, thanh thế kinh người.
Cô gái thấy vậy, vẻ nghi hoặc chợt lóe lên trên mặt. Trong trí nhớ của nàng, Hắc Lân Mãng tựa hồ không có khí thế lớn như vậy!
Nhưng thấy yêu thú sắp hiện hình, cô gái không dám chần chờ, hai tay bắt Lan Hoa pháp quyết, tâm thần tương liên với Chu Tước Hoàn đang xoay chuyển trên không trung. Một lát sau, tốc độ chuyển động cao đến mức đã mơ hồ không nhìn rõ. Mấy trăm hỏa cầu bên trong cũng đã biến thành một biển lửa hừng hực, nhập lại thành một thể.
"Đi!"
Pháp quyết trên tay cô gái đột nhiên dừng lại, miệng quát.
Vòng tròn xoay chuyển dừng lại, biển lửa bên trong trong giây lát biến thành một cột lửa rất lớn, khí thế hung hãn bắn ra, nhằm thẳng vào cái cột đang xuất hiện trên đầm lầy.
Nhưng khi hỏa trụ vừa tới gần, thì "Phụp" một tiếng, từ trong cột bùn đó xuất hiện một cái miệng lớn bắn ra một cột nước màu đen, nhanh chóng bắn thẳng vào cột lửa.
Hai bên chạm nhau phát ra những tiếng "Bùng" "Bùng", cột nước lập tức biến thành sương mù, tất cả trở nên mơ hồ.
"Đây không phải là Hắc Lân Mãng!"
Cô gái vốn có chút nghi hoặc, sau khi thấy cột nước đen thui kia, lập tức sắc mặt đại biến nói.
Tựa hồ đáp lại lời cô gái, trong màn sương mù phát ra một tiếng "Ngao", một âm thanh quái dị cực kỳ bén nhọn vang lên tận trời. Ngay sau đó "Ùm" một cái, một luồng gió nóng chợt sinh ra, quét sạch sương mù, để lộ ra gương mặt thật của yêu thú.
Một con yêu vật hình rắn toàn thân đầy lân giáp màu xanh đen cực lớn, xuất hiện trước mắt mọi người.
Yêu thú nhìn như rắn mà không phải rắn này, thể tích không quá lớn, chỉ cỡ ba bốn trượng, nhưng cả người được một tầng hắc vụ nhàn nhạt bao phủ, có vẻ cực kỳ yêu dị. Ngoại trừ phần đầu giống như một con hắc mãng, thì toàn thân còn lại đầy những lân giáp màu đen lấp lánh tỏa sáng.
"Mặc Giao!"
Cô gái vừa thấy rõ yêu thú, lập tức thất thanh kêu lên, trên mặt toát ra vẻ vừa lo vừa mừng.
Các đệ tử đứng phía sau có chút khó hiểu, đây chẳng phải là "Hắc Lân Mãng" thôi sao, sao lại thành "Mặc Giao" gì đó?
Cô gái không giải thích rõ ràng với các đệ tử, bởi vì yêu thú đang lơ lửng cách mặt đất mấy trượng, đã tìm được thủ phạm quấy rầy giấc ngủ của nó. Đôi mắt nhỏ xanh biếc ở hai bên đầu, hung quang chợt lóe, hé miệng ra, lại là một cột nước màu đen, đánh thẳng về phía đám người Yểm Nguyệt Tông.
"Súc sinh! Muốn chết!"
Cô gái biết rõ Mặc Giao lợi hại, tuy nhiên yêu thú này nhìn như còn chưa phát triển, nhưng cũng không dám chậm trễ! Vội vàng chỉ tay lên Chu Tước Hoàn trên không trung, vòng tròn hồng quang đại phóng, đột nhiên chợt lóe lên phía trước người cô gái, sau đó liên tiếp hỏa cầu từ trong vòng bay ra, cản lại cột nước đen kia.
"Thu, Tốc, Câu, Cấm, Tỏa!"
Cô gái hai tay ôm tròn, thần sắc nghiêm túc, miệng niệm ngũ tự ngôn quyết.
Chu Tước Hoàn to lớn, sau khi năm chữ này vừa ra khỏi miệng, ở giữa không trung cấp tốc chuyển động, phát ra âm thanh trầm trầm, rồi biến mất trong không khí, khiến Mặc Giao mới sơ khai linh trí chớp chớp đôi mắt nhỏ, ngẩn ra.
Nhưng một khắc sau, vòng tròn mang theo âm thanh ong ong, hiện thân trên đỉnh đầu yêu thú. Thừa dịp yêu thú chưa kịp phản ứng, n�� đột nhiên hạ xuống, cấp tốc biến nhỏ. Trong chớp mắt, Chu Tước Hoàn đã chụp lấy toàn bộ thân mình Mặc Giao, hỏa quang rực lên, bao vây thân hình yêu thú trong lửa đỏ.
"Mau động thủ! Ta không giữ được Mặc Giao lâu đâu!"
Tuy Chu Tước Hoàn đã giữ chặt yêu thú, nhưng vẻ mặt cô gái không hề thoải mái, ngược lại đầy vẻ lo lắng phân phó với những người phía sau.
Các đệ tử Yểm Nguyệt Tông phía sau, tuy không biết Hắc Lân Mãng trước mắt sao lại đột nhiên thành Mặc Giao như sư tổ nói, nhưng cũng không chậm trễ thế công đã được phân phó.
"Đánh!"
Dưới sự dẫn dắt của một nữ tử mặc áo dài trắng, mười mấy đạo cột sáng hồng lam luân phiên thay đổi, phát ra tiếng xé gió "xẹt xẹt" đáng sợ, từ trên người các nam nữ đệ tử bắn ra, không sai sót đánh thẳng vào thân thể đang bất động của yêu thú.
"Oành oành" tiếng nổ liên tiếp truyền đến, mấy cột sáng vừa đến gần yêu thú, li��n bị đám sương màu đen nhàn nhạt trên người yêu thú cản lại, phát ra những tiếng nổ kịch liệt.
"Duy trì công kích, Mặc Vân hộ thể của Mặc Giao chống đỡ không được lâu đâu!" Cô gái cau mày vội vàng ra lệnh. Đồng thời, nàng tiếp tục thúc dục Hồng Diễm Thuật trên Chu Tước Hoàn, khiến ngọn lửa bao vây yêu thú bùng nổ càng thêm mãnh liệt.
Dưới mệnh lệnh tấn công liên tục của cô gái, các đệ tử Yểm Nguyệt Tông không ngừng bắn các cột sáng hồng lam vào người yêu thú. Tuy chưa phá vỡ được tầng hắc vụ kia, nhưng cũng khiến yêu thú ngao ngao phát cuồng, nó không ngừng nhe răng cố gắng hoạt động phần đuôi còn cử động được, liều mạng muốn thoát ra khỏi vòng. Nhưng không thể được, dưới sự toàn lực cấm chế của cô gái, chiếc vòng vẫn bất động giữa không trung, giữ chặt lấy thân thể nó.
Hàn Lập đứng một bên thấy cảnh tượng kinh tâm động phách này, đối với việc số lượng lớn người tu tiên cùng ra tay tấn công thế này, hắn chưa bao giờ gặp qua, đặc biệt còn có pháp bảo xuất hiện, mà đối mặt lại là một yêu thú thực lực không kém, càng làm hắn mở rộng tầm mắt.
Hàn Lập đã hạ quyết tâm, mặc kệ yêu thú đánh bại địch nhân, hay người của Yểm Nguyệt Tông đánh bại yêu thú, hắn cũng sẽ lặng lẽ rời đi sau khi đại chiến kết thúc, lúc này tuyệt không phải là thời điểm bại lộ hành tung!
"Ô…"
Trong lúc Hàn Lập đang miên man suy nghĩ, Mặc Giao đột nhiên rít lên một tiếng dài, âm thanh lớn hơn mấy lần, đồng thời tràn ngập vẻ đau đớn.
Hàn Lập giật mình, vội vàng định thần nhìn lại.
Hắc vụ trên người yêu thú đã tiêu tán, trên hắc lân giáp che kín cả thân hình xuất hiện một lỗ máu to bằng cái bát, hiển nhiên đã bị cột sáng hồng lam đánh trúng. Điều này khiến yêu thú thống khổ giãy dụa càng thêm điên cuồng!
"Xem ra, người của Yểm Nguyệt Tông cao hơn một bậc rồi!" Hàn Lập thầm nghĩ.
"Không xong, các ngươi cẩn thận! Ta giữ không được Mặc Giao rồi!"
Nhưng ngay lúc này, thanh âm của cô gái truyền đến, khiến Hàn Lập hơi ngẩn ra. Xem ra hươu chết vào tay ai vẫn còn khó nói!