Chương 5052: Nhẹ nhõm phá địch
Lực lượng ý cảnh pháp tắc, thứ mà chỉ có Đại Thừa kỳ tu sĩ ở Linh giới mới có thể hơi chút điều khiển và thi triển. Tần Phượng Minh giật mình khi nghe Kim Dương lão tổ thốt ra những lời này.
Nếu đối phương thực sự có thể tế ra loại lực lượng pháp tắc đó, hắn và Hồng Thiên chỉ còn cách bó tay chịu trói.
Trước đây, trong cuộc tranh đấu giữa Lệ Huyết Minh Oa và Miêu Lâm, hắn đã bất lực hoàn toàn trước sức mạnh ý cảnh khủng khiếp càn quét qua.
Dù thần hồn của hắn có cảnh giới cực cao, nhưng vẫn còn một khoảng cách rất xa để có thể điều khiển được lực lượng pháp tắc. Chẳng trách ngọn lửa đỏ thẫm kia lại tỏa ra khí tức đáng sợ đến vậy, có thể dễ dàng đột phá lớp bảo vệ ánh huỳnh quang của Thần Điện, tấn công và quấy nhiễu thân thể hắn. Hóa ra bên trong nó ẩn chứa lực lượng ý cảnh Hỏa chi.
Trong lòng kinh hãi, Tần Phượng Minh nhanh chóng thúc giục pháp lực trong cơ thể, dốc toàn lực rót vào Thần Điện.
Tần Phượng Minh chưa từng trải qua loại công kích vật chất cụ thể nào từ ngọn lửa ẩn chứa ý cảnh pháp tắc Hỏa chi. Điều này khiến hắn vô cùng lo lắng, chỉ có thể trông cậy vào Thần Điện.
Tuy nhiên, hắn cảm nhận rõ ràng rằng lời nói của Kim Dương về ý cảnh pháp tắc Hỏa chi không gây ảnh hưởng đến việc vận chuyển pháp lực và năng lượng thần hồn của hắn. Có lẽ lực lượng pháp tắc này tập trung vào khả năng ăn mòn khủng khiếp, coi thường mọi phòng ngự.
Ngọn lửa đỏ thẫm bao trùm cả bầu trời, theo giọng nói của Kim Dương, đột nhiên ập đến trước mặt Tần Phượng Minh như muốn nuốt chửng cả đất trời.
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy ngọn lửa bao phủ mọi thứ, xung quanh hắn, ngoài ngọn lửa đỏ rực nóng bỏng, dường như không còn gì tồn tại.
Một cảm giác bỏng rát, khô khốc đột ngột ập đến, bộ quần áo vừa thay của Tần Phượng Minh lại một lần nữa bị khí tức quỷ dị thiêu rụi.
Một đám bạch vụ đột nhiên cuồn cuộn nổi lên, hòa lẫn vào ngọn lửa đỏ thẫm, cố gắng ngăn cản ngọn lửa bên ngoài Thần Điện.
Định thần nhìn lại, chỉ thấy bạch vụ và ngọn lửa đỏ rực cuồn cuộn, giao tranh dữ dội. Dù bạch vụ có vẻ như bị ngọn lửa nuốt chửng, nhưng ánh sáng trắng vẫn lóe lên, từng luồng sương mù khổng lồ liên tục tuôn ra từ Thần Điện, cố gắng bù đắp lượng bạch vụ bị mất.
Tần Phượng Minh cảm thấy Thần Điện đột nhiên phát ra một lực hút khổng lồ, nhanh chóng hút pháp lực trong cơ thể hắn.
Lực hút này còn mạnh hơn so với cảm giác khi bị Lệ Huyết Minh Oa và Miêu Lâm tấn công trước đây.
Bạch vụ trong Thần Điện rõ ràng là do pháp lực dồi dào của Tần Phượng Minh biến hóa thành. Chỉ cần pháp lực của hắn không cạn kiệt, bạch vụ trên Thần Điện sẽ liên tục tuôn ra.
"Phanh! Phanh phanh..." Cùng với lực hút kinh khủng xuất hiện, những tiếng nổ vang lên xung quanh Tần Phượng Minh.
Một lực va chạm lớn ập đến, Tần Phượng Minh cảm thấy Thần Điện cao lớn như chiếc thuyền lá, rung lắc dữ dội.
Thần thức quét qua, Tần Phượng Minh kinh hãi phát hiện, trong biển lửa đỏ rực, một con Hỏa Mãng dài hẹp, to lớn đang lắc lư thân hình, liên tục va chạm vào Thần Điện được bạch vụ bao phủ.
Trong lớp bạch vụ, thân hình tráng kiện của Hỏa Mãng liên tục đập vào Thần Điện, khiến nó rung chuyển không ngừng.
Mỗi lần va chạm, Tần Phượng Minh đều cảm thấy một lượng lớn pháp lực trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao.
Đối mặt với sự bao vây của ngọn lửa khủng khiếp, Tần Phượng Minh đột nhiên hoảng sợ. Kim Dương mượn thân thể của Tiết Triển Kỳ, rõ ràng là chưa hoàn toàn đoạt xá. Vì vậy, thiên địa pháp tắc không áp chế thần hồn của hắn, mà thần hồn đó vẫn ở cảnh giới Đại Thừa.
Với cảnh giới thần hồn Đại Thừa, mượn thân thể của Tiết Triển Kỳ, thi triển một loại thần thông ẩn chứa ý cảnh pháp tắc thiên địa mà hắn lĩnh ngộ, đã hoàn toàn áp chế Tần Phượng Minh và Hồng Thiên.
Tần Phượng Minh không biết Hồng Thiên có chống lại được cuộc tấn công bằng ngọn lửa khủng khiếp này hay không, nhưng hắn hiểu rõ tình hình của mình. Đó là hắn không thể giằng co lâu dài với ngọn lửa đỏ thẫm này.
Âm thầm nghiến răng, ánh mắt Tần Phượng Minh đột nhiên trở nên hung ác.
Đến giờ phút này, hắn tự nhiên sẽ không che giấu gì nữa, vung tay nuốt vài giọt linh dịch vào miệng, cảm nhận pháp lực mãnh liệt cuồn cuộn trong cơ thể, một nguồn năng lượng pháp lực khổng lồ, từ toàn thân hắn phun ra, như thể toàn bộ thân hình hắn là một nguồn suối pháp lực, như hồng thủy vỡ đê, đột nhiên rót vào Thần Điện cao lớn.
Lực lượng ý cảnh pháp tắc của Kim Dương không ẩn chứa lực giam cầm, dù khả năng ăn mòn cực kỳ mạnh, nhưng không cản trở Tần Phượng Minh dốc toàn lực thúc giục pháp lực kích phát Thần Điện.
Năng lượng dồi dào nhanh chóng rót vào, khiến Thần Điện đột nhiên bộc phát ra một tiếng vo vo.
"Ồ, ngọn núi có khả năng phòng ngự cực cao này, lại chưa từng được kích phát hoàn toàn." Ngay khi Tần Phượng Minh dốc toàn lực kích phát Thần Điện, một tiếng kêu nhẹ vang lên từ miệng Kim Dương.
Bảo vật hình ngọn núi vốn là một loại vật phẩm mạnh mẽ, toàn diện về công thủ. Loại bảo vật này tuy hiếm trong giới tu tiên, nhưng không phải là không có.
Ví dụ như Kim Cương Bàn Nhược Sơn, Phong Nhận Sơn, Ngũ Hành Sơn đều là những cổ bảo nổi tiếng, có thể cứng rắn chống lại vài đòn tấn công của Hỗn Độn Linh Bảo.
Vì vậy, Kim Dương thấy Tần Phượng Minh tế ra một tòa Pháp bảo hình ngọn núi, sống sót bình yên thoát khỏi cơn bão táp do hai vị Đại Thừa kỳ oanh kích, cũng không cảm thấy có gì quá bất thường.
Tất nhiên, Kim Dương cho rằng Tần Phượng Minh có thể không chết, có lẽ là nhờ bộ Mặc Diễm Lôi Oa thân hình hộ vệ trước đó.
Nhưng giờ phút này, thấy Thần Điện cao lớn lại một lần nữa nhanh chóng bành trướng, Kim Dương đột nhiên kinh ngạc.
"A, cái này... Đây là Thần Điện, trấn tộc chi bảo của Giác Nhân Tộc! Không thể nào, sao ngươi có thể có Thần Điện bên người, lại còn có thể khu động nó?" Đột nhiên, một tiếng thét kinh hãi vang lên từ miệng Kim Dương.
Nhìn ngọn núi cao lớn trước mặt đã tăng vọt lên hai trăm ba trăm trượng, Kim Dương chấn động trong lòng, một vật phẩm mạnh mẽ trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Vừa xuất hiện, hắn đã kinh hô thành tiếng.
Nhưng dù trong lòng đã vững tin, hắn vẫn khó tin rằng trấn tộc chi bảo mà Giác Nhân Tộc tìm kiếm hơn mười vạn năm lại xuất hiện trước mặt hắn.
Nhưng giờ khắc này không phải là hắn không tin thì nó sẽ không trở thành hiện thực.
Theo một luồng ánh sáng trắng lóe lên, ngọn núi lớn đang nhanh chóng bành trướng đột nhiên tuôn ra một nguồn năng lượng khổng lồ. Theo năng lượng xuất hiện, tế đàn và cổng chào ẩn hiện trong bạch vụ.
Toàn cảnh Thần Điện cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt Kim Dương lão tổ.
Ý chí rung động lay động vừa mới xuất hiện trên ngọn núi cũng biến mất không thấy.
"Đây là lực lượng Hỏa chi pháp tắc! Chẳng qua là lực lượng pháp tắc này thật sự có chút yếu ớt, chẳng lẽ là một tu sĩ Huyền Linh cảnh giới va chạm vào Thiên Đạo cảm ngộ của Đại Thừa cảnh giới, mạnh mẽ thi triển ra hay sao?"
Theo một thân ảnh xinh đẹp chợt hiện, một tiếng thanh thúy dễ nghe kinh ngạc cũng vang lên theo.
Lần này Yểu Tích Tiên Tử vừa hiện thân, không chất vấn Tần Phượng Minh gì cả, mà là đối mặt với ngọn lửa đỏ thẫm xung quanh.
Dù phân hồn của Yểu Tích Tiên Tử không phải là Đại Thừa cảnh giới, nhưng với kiến thức của nàng, tự nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra cụ thể hư thật của ngọn lửa xung quanh.
"Tiên Tử tiền bối nói không sai, ngọn lửa này đúng là ẩn chứa công kích lực lượng Hỏa chi pháp tắc. Hơn nữa người tế ra công kích này là một gã Đại Thừa tinh hồn mượn thân hình tu sĩ Huyền Linh đỉnh phong thi triển."
Nghe được ngữ khí bình tĩnh của Yểu Tích Tiên Tử, Tần Phượng Minh lập tức trầm tĩnh lại. Nếu nữ tu giờ phút này vẫn giữ vững bình tĩnh, tự là nói rõ Yểu Tích Tiên Tử có nắm chắc bài trừ vòng vây ngọn lửa này.
"Đại Thừa tinh hồn, ngươi thật đúng là không an phận, khắp nơi trêu chọc cường đại tồn tại." Nghe được lời Tần Phượng Minh nói, đôi lông mày xinh đẹp của nữ tu hơi nhíu lại, trong miệng nhàn nhạt mở miệng nói.
Tần Phượng Minh mỉm cười, không nói thêm gì nữa. Đến lúc này, hắn đã biết, những chuyện sau đó, đã không cần hắn ra tay nữa.
"Không thể nào, ngươi vậy mà lại hoàn toàn kích phát Thần Điện, vả lại khai thông Khí Linh trong Thần Điện?" Ngay khi Tần Phượng Minh cùng Yểu Tích Tiên Tử tán gẫu, một tiếng thét kinh hãi vang lên lần nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn, Kim Dương đã mấy lần kinh hô thành tiếng.
Hắn thật sự khó tin rằng một tu sĩ Huyền Linh sơ kỳ lại thật sự hoàn toàn khu động trấn tộc chi bảo cực kỳ cường đại của Giác Nhân Tộc trong truyền thuyết.
Với tư cách là một vật phẩm trấn tộc cường đại, nếu muốn khu động, thế tất yếu dùng đến bí quyết khống chế bảo vật chuyên môn.
Đừng nói là tu sĩ Huyền Linh, chính là hắn bản thể đạt được, cũng khó nói là có thể tìm hiểu ra bí quyết khống chế Thần Điện.
Yểu Tích Tiên Tử tự nhiên sẽ không để ý đến ai đang kinh thanh ở phía xa, nếu không phải là chân chính Đại Thừa tồn tại, trong lòng nàng cũng hoàn toàn yên tâm.
Nàng vừa dứt lời, hai tay đã nhanh chóng vung vẩy, lập tức một mảnh tia sáng trắng chợt hiện.
Năng lượng Nguyên Khí khổng lồ cuồn cuộn, một đạo tiếng xé gió dồn dập lập tức vang vọng. Thần Điện cao lớn đột nhiên kích xạ, như một đạo điện thiểm khổng lồ, đột nhiên chui vào trong ngọn lửa đỏ thẫm xung quanh.
"Không biết là vị đạo hữu nào lúc này, kính xin hiện thân gặp mặt."
Thần Điện kích xạ, cũng không bị bao nhiêu trở ngại, trực tiếp đột phá vòng phong tỏa ngọn lửa đỏ thẫm, dừng thân ở khu vực bên ngoài ngọn lửa đầy trời.
Yểu Tích Tiên Tử đối mặt với ngọn lửa ngập trời, bật hơi lên tiếng, ngữ khí rất bình tĩnh mở miệng nói. Đối mặt với một Đại Thừa tinh hồn khống chế thân thể tu sĩ Huyền Linh, nàng trong lòng vô cùng buông lỏng.
"Thật không ngờ, lão phu sẽ ở chỗ này nhìn thấy Thánh vật trong tộc của Giác Nhân Tộc? Lão phu Kim Dương, bái kiến Yểu Tích Tiên Tử." Ngọn lửa đỏ thẫm quét sạch trở ra, phút chốc biến mất không thấy gì nữa, thân hình Tiết Triển Kỳ lại xuất hiện ở tại chỗ.
Ánh mắt Tần Phượng Minh nhanh chóng nhìn quét, chỉ thấy cách đó mấy ngàn trượng, một cây cột đá cao vài chục trượng đứng vững, trên cột đá, nhiều đóa liên hoa màu vàng sinh trưởng, bao bọc toàn bộ cột đá.
Kim mang thoáng hiện, một cổ năng lượng quỷ dị bàng bạc chấn động quét sạch hiện ra trên trụ đứng cực lớn.
Nhìn thấy cột đá cao lớn, Tần Phượng Minh biết Hồng Thiên không vẫn lạc, mà là thi triển một loại thuật pháp quỷ dị, dung hợp Ngọc Hư Hạnh Hoàng Kỳ với bảo vật cột đá quái dị kia.
Ngọn lửa đỏ thẫm biến mất, cột đá cao lớn đột nhiên kích chợt hiện mà đi, dừng thân ở xa xa, thân ảnh Hồng Thiên cũng hiện ra.
"Kim đạo hữu rất lạ mặt, nghĩ đến hẳn là tấn thăng Đại Thừa cảnh giới sau đại chiến." Nhìn thân hình Tiết Triển Kỳ hiện thân, đôi lông mày của Yểu Tích Tiên Tử hơi động một chút, trong miệng lạnh nhạt mở miệng nói.
"Tiên Tử nói cực phải, Kim mỗ tiến giai Đại Thừa cảnh giới, cũng không quá đáng hơn mười vạn năm mà thôi. Mà từ vạn năm vài ngàn năm trước, lão phu càng tổn thất thân thể, chỉ có thể gửi đang ở trong cơ thể tu sĩ Huyền Linh đỉnh phong này. Nếu không phải lúc này đây có hai vị Đại Thừa tồn tại tế ra công kích cường đại, Kim mỗ còn không cách nào hoàn toàn khống chế thân thể này."
Ánh mắt Kim Dương sáng rực, nhìn Yểu Tích Tiên Tử đứng thẳng trên Thần Điện, biểu lộ cũng khôi phục vẻ bình tĩnh.
Kim Dương bình tĩnh nói, ánh mắt cũng không khỏi nhìn về phía sơn cốc xa xa, nơi Miêu Lâm đã bị trọng thương.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn, biểu lộ vừa bình tĩnh trở lại đột nhiên kinh biến.