(Đã dịch) Bạo Lực Đan Tôn - Chương 1964: Ma đạo người tới
Một đám mây đen từ phía núi Vạn Dương bay tới, dường như ẩn chứa hai người, rồi lại hướng về phía Trần Huyền và đồng đội.
“Lão nhị, hình như nơi này có chút không ổn.” Một tên người áo đen nói với kẻ đứng cạnh mình.
“Trong thôn Vạn Dương toàn là phàm nhân. Dù thôn khá lớn, nhưng chẳng có mấy tu sĩ, huống hồ chúng ta đã thu phục bọn họ từ mấy ngày trước rồi.”
“Thế nhưng là……”
“Đi thôi, chẳng có gì đáng lo đâu. Cả hai ta đều là Thiên Tiên thất trọng, ở nơi như thế này thì gặp được biến cố gì chứ?”
“Tốt a.”
Mặc dù trong lòng vẫn cảm thấy không ổn, nhưng tên người áo đen kia vẫn làm theo lời kẻ được gọi là lão nhị.
Từ xa, Trần Huyền đã thấy rõ những bóng người trong đám mây đen, liền ra hiệu cho mọi người ẩn mình.
Hắn ẩn mình trong bóng đêm, hoàn toàn che giấu khí tức và ba động. Chỉ cần không phải tu vi mạnh hơn hắn quá nhiều, cũng khó mà phát hiện ra.
Khi hai tên người áo đen vừa rơi xuống đất, lòng mọi người đều khẩn trương, ai nấy siết chặt pháp quyết, sẵn sàng phát động công kích bất cứ lúc nào.
“Lên!” Hắn hét lớn một tiếng, chớp lấy thời cơ hai tên người áo đen sơ hở, từ trong bóng tối nhảy vọt ra, vung Thiên Huyền kiếm công thẳng vào một tên người áo đen.
Ngay theo tiếng quát của Trần Huyền, những người khác cũng đồng loạt hiện thân từ bóng tối, tung ra sát chiêu tấn công những tên người áo đen.
“Oanh ——”
Hai tên người áo đen kinh hãi tột độ, vội vàng thi triển công pháp, khiến đám mây đen bao quanh chúng hóa thành hộ thuẫn.
Thế nhưng, trước sức mạnh như bẻ cành khô của Trần Huyền, tấm hộ thuẫn mây đen lập tức tan nát như đậu phụ.
“Phốc ——” Cả hai tên phun ra một ngụm máu tươi, trọng thương dưới đòn tấn công của mọi người.
Ngay sau đó, hắn lập tức hạ cấm chế lên người chúng, phong ấn tu vi của cả hai, rồi giao cho Sở Giang Hà và những người khác trói lại.
Giải quyết xong hai tên người áo đen, Trần Huyền lại tự mình đi tới phía bên kia núi Vạn Dương để dò xét địch.
Nửa ngày sau, hai tên người áo đen dần dần tỉnh lại, nhìn quanh thấy Sở Giang Hà và những người khác, chúng bật ra những tràng cười tà ác: “Các ngươi quả thật gan lớn! Chúng ta là người của Tà Thần Điện đấy!”
Nghe những lời của tên người áo đen, Sở Giang Hà lặng lẽ suy tư. Tà Thần Điện ở phương Bắc Tiên Vực cũng là một tà tông lớn, với môn đồ lên đến hàng trăm triệu.
Tại phương Bắc, đây cũng được coi là một đại tông môn, trong đó điện chủ lại càng có tu vi thông thiên, là một trong số các cự đầu lớn ở phương Bắc Tiên Vực.
Sở Giang Hà lúc này cũng không biết phải quyết định thế nào, chỉ đành chờ Trần Huyền trở về rồi mới định đoạt.
Dù Sở Giang Hà không quá sợ hãi Tà Thần Điện, nhưng trong số bọn họ vẫn có người vô cùng e ngại. Trong đó, một tên đệ tử nổi tiếng với tướng mạo có phần hèn mọn, nghe những lời tên người áo đen nói, hắn đảo mắt lia lịa, trong lòng không biết đang toan tính điều gì.
Màn đêm dần buông xuống, đất trời chìm vào màn đêm đen kịt, mà Trần Huyền vẫn chưa trở về.
Sở Giang Hà cắt cử một tên đệ tử gác đêm, để đề phòng hai tên người áo đen kia chạy trốn.
“A ~” Tên đệ tử gác đêm nhìn chằm chằm hai tên người áo đen im lặng trước mặt, rồi dần dần ngủ gật.
“Mục sư huynh.”
“Hả? Lữ Hải sư đệ đó sao, có chuyện gì à?”
Tên đệ tử tên Lữ Hải chính là kẻ có tướng mạo hèn mọn ban ngày. Hắn bước nhanh tới, nói với tên đệ tử gác đêm: “Mục sư huynh, đã gần canh ba rồi, chắc cũng sẽ không có biến cố gì xảy ra nữa đâu. Huynh ngồi đây cả đêm rồi, để đệ thay huynh trông coi cho.”
Mục sư huynh nghe Lữ Hải nói vậy, có chút động lòng. Thật ra, ngồi đây suốt hơn nửa đêm, hắn cũng đã thấm mệt. Hắn gật đầu đồng ý, nói với Lữ Hải: “Vậy thì làm phiền Lữ sư đệ rồi.”
“Không có gì đâu, Mục sư huynh.”
Nói xong, tên đệ tử vừa gác đêm xong, vừa ngáp vừa trở về doanh địa đi ngủ.
Nhìn Mục sư huynh đi khuất, ánh mắt Lữ Hải lộ vẻ xảo trá.
Sau đó Lữ Hải đi đến trước mặt hai tên người áo đen, đánh thức chúng dậy...
Tên đệ tử gác đêm vừa mới trở lại doanh địa, liền thấy Sở Giang Hà vẫn ngồi trên giường tu luyện.
“Sở sư huynh, muộn như vậy huynh vẫn chưa ngủ sao?”
“Hả? Mục sư đệ, ngươi sao lại về rồi, còn hai tên người áo đen đâu?” Sở Giang Hà mở hai mắt ra, nhìn tên đệ tử hỏi.
“À, vừa rồi Lữ Hải đến nói muốn thay ta gác đêm, ta thấy trời cũng sắp sáng rồi, nên về trước.”
“Chết tiệt! Trước khi ra tông môn, sư phụ đã dặn ta phải để mắt đến Lữ Hải. Không ổn rồi, phải mau đi xem sao!” Sở Giang Hà có chút vội vàng, chẳng kịp mặc quần áo đã chạy ra ngoài.
“Uy, Sở sư huynh, huynh chờ ta một chút.”
Tên đệ tử gác đêm vội vã theo sau Sở Giang Hà đến nơi giam giữ hai tên người áo đen.
“Hỏng bét rồi.”
Sở Giang Hà ảo não vỗ đùi. Sau đó, hắn cùng tên đệ tử vừa theo tới nhìn về khoảng đất trống chẳng còn một ai, Lữ Hải và hai tên người áo đen đã biến mất không dấu vết. Tên đệ tử hối hận nói: “Thật xin lỗi, Sở sư huynh, tất cả là lỗi của ta.”
“Bây giờ không phải lúc nói mấy chuyện này. Tên Lữ Hải đó thân phận thần bí, bản tính xảo trá, là ta sơ suất quên dặn ngươi. Hiện tại, việc cấp bách là phải tìm thấy bọn chúng trước đã. Có cấm chế của Trần Huyền huynh, chắc chúng không chạy xa được đâu.”
Dứt lời, Sở Giang Hà liền cùng Mục sư đệ chia làm hai đường đi truy tìm Lữ Hải và hai tên người áo đen.
Lúc này, Lữ Hải đã mở phong ấn cho hai tên người áo đen, và ba người đang bay xa không biết bao nhiêu dặm trong đám mây đen bao phủ.
“Hừ hừ, chờ chúng ta trở lại tông môn, chúng ta sẽ quay lại tiêu diệt bọn chúng. Lão nhị, còn bao xa nữa?” Một tên người áo đen phát ra tiếng cười khẩy khó nghe, nói với tên người áo đen còn lại.
“Còn khoảng hai vạn dặm nữa, lão đại.” Sau ��ó, tên người áo đen được gọi là lão nhị liền tán thưởng nhìn về phía Lữ Hải đang đứng sau lưng: “Lần này ngươi làm không tệ, trở lại tông môn nhất định sẽ đề bạt ngươi làm nội môn đệ tử.”
Lữ Hải lập tức cung kính nói: “Đây là việc đệ tử nên làm, đại nhân.”
Sau đó, ba người ẩn mình trong đám mây đen, nhanh chóng bay về phía trước, hướng tới một tòa thành thị tràn ngập tà khí.
Trời dần sáng, Trần Huyền trở lại doanh địa, phát hiện hai tên người áo đen đã biến mất tăm.
Hắn hỏi Sở Giang Hà về tình hình, khi biết kết quả, hắn khẽ thở dài, rồi bắt đầu cùng Sở Giang Hà và những người khác thương lượng đối sách tiếp theo.
Mà lúc này, tại một bên khác, hai tên người áo đen cầm đầu đang dẫn theo hơn mười ma đạo nhân có khí thế cường đại, cùng mấy chục vạn ma binh đang tiến về phía núi Vạn Dương.
Bản văn này được biên tập và thuộc quyền sở hữu của truyen.free.