(Đã dịch) Bạo Lực Đan Tôn - Chương 2442: Tìm kiếm ma linh thú
Vẫn chưa ổn rồi, hiện giờ chúng ta căn bản không tìm thấy dấu vết nào của con Ma Linh Thú này.” Vương Luân thở dài nói.
“Thôi thì tìm thêm lần nữa vậy, nếu không chuyến này của chúng ta chẳng phải phí công phí sức bấy lâu sao.” Trần Huyền nhìn quanh, chỉ thấy ngoài cây cối um tùm thì toàn là những bụi gai mọc khắp nơi.
“Bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác. Nếu tìm được Ma Linh Thú thì chúng ta sẽ có được tinh hạch.” Vương Luân nói.
Mặc dù nghe Vương Luân phàn nàn, nhưng Trần Huyền biết hắn thật lòng muốn tìm con Ma Linh Thú này, không chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ lần này, mà còn vì cả hai muốn lấy được một vật phẩm đặc biệt từ cơ thể nó.
Thân thể loại Ma Linh Thú này cực kỳ quý giá, không chỉ có thể luyện chế thành pháp bảo giúp ẩn nấp cơ thể, mà bản thân con Ma Linh Thú này còn sở hữu tinh hạch Xích Hồng Sắc vô cùng trân quý.
Tinh hạch Xích Hồng Sắc cực kỳ hi hữu, về cơ bản có giá trị vượt xa tinh hạch màu cam. Nếu tìm được loại tinh hạch này, giá trị của nó sẽ đắt đỏ hơn tinh hạch màu cam rất nhiều.
Một tinh hạch Xích Hồng Sắc bình thường đã có giá trị tương đương mười tinh hạch màu cam, mà giá này còn có thể đẩy lên cao hơn nữa.
“Thôi được, chúng ta cứ tìm thêm về phía trước. Nếu quả thật không tìm thấy thì giờ cũng chỉ còn cách quay về thôi.” Vương Luân nói.
Trần Huyền nhẹ gật đầu. Hai người họ đã tìm kiếm trong khu rừng này gần hai ngày trời, thịt của con ma thú mà họ giết trước đó cũng đã ăn sạch.
Nếu trong khoảng thời gian này họ vẫn không tìm thấy ma thú, vậy sẽ không có đủ thức ăn để họ có thể tiếp tục nán lại trong rừng.
“Nhưng chúng ta hiện giờ còn một vấn đề… Phần thịt con ma thú giết mấy ngày trước đã sắp ăn hết, mà phần còn lại thì chắc cũng đã sắp hỏng rồi.” Trần Huyền cảm thấy thịt con ma thú trong Trữ Vật Giới Chỉ của mình đã bắt đầu bốc mùi lạ.
Trữ Vật Giới Chỉ của Trần Huyền thực chất là một dị không gian, mà không gian này thì luôn bị ảnh hưởng bởi cảnh vật xung quanh. Hơn nữa, lúc ấy Trần Huyền mua chiếc Trữ Vật Giới Chỉ loại này còn tốn của hắn không ít tiền bạc.
Đồng thời, loại nhẫn trữ vật này cũng được chia thành cửu đẳng. Nếu là Trữ Vật Giới Chỉ cao cấp thì sẽ có khả năng chống nước, thậm chí có thể chứa được một người sống.
Không gian này cũng được chia thành hai loại, một loại là không gian chết hoàn toàn phong bế, trong loại không gian này, thịt sẽ không bị biến chất.
Bất quá, Trần Huyền đang dùng là một chiếc không gian giới chỉ cao cấp hơn, bên trong chiếc nhẫn này, chỉ cần không gian đủ lớn là có thể chứa được người sống, nhưng Trần Huyền thì chưa từng thử qua bao giờ.
Dù sao, muốn đặt một người vào không gian giới chỉ là vô cùng khó khăn, hơn nữa còn có thể xảy ra nguy hiểm. Nếu đặt kẻ địch vào, chúng có thể ra sức đánh phá giới chỉ từ bên trong.
Chỉ cần đánh vỡ không gian giới chỉ của Trần Huyền là có thể trốn thoát. Nếu đặt người khác vào, Trần Huyền cũng không thể đảm bảo bọn họ sẽ như thế nào bên trong.
Mặc dù Trần Huyền trước kia từng nghĩ đến, thế nhưng cho đến bây giờ đều chưa từng thử qua, tối đa cũng chỉ là đem thịt những con ma thú này cất vào trong Trữ Vật Giới Chỉ của mình mà thôi.
Nhìn chiếc nhẫn trữ vật trên tay mình đang phát ra hào quang màu xanh lam, Trần Huyền vuốt ve nó. Chiếc nhẫn này không chỉ Trần Huyền phải bỏ ra cái giá rất cao mới mua được, mà cấp bậc của Trữ Vật Giới Chỉ này còn cực kỳ cao.
Cũng chính bởi vì có chiếc nhẫn này, Trần Huyền và đồng đội mới có thể hành tẩu trong khu rừng này lâu đến thế. Cũng chính bởi vì trong thế giới này, không gian giới chỉ tượng trưng cho thân phận của một cá nhân, mà người bình thường thì căn bản không có tư cách đeo loại nhẫn trữ vật này.
Cho nên Trần Huyền luôn bị xem là có thân phận quý tộc, đây cũng là công cụ đắc lực mà các cường giả muốn dùng để thống trị thế giới này.
Người bình thường căn bản không có tư cách đeo loại nhẫn trữ vật này. Ngay cả khi những người đó có được một không gian giới chỉ, khẳng định họ sẽ nghĩ hết cách để bán đi chứ không giữ lại dùng cho mình. Hơn nữa, loại Trữ Vật Giới Chỉ này còn có phương pháp sử dụng đặc biệt.
Tựa như chiếc Trữ Vật Giới Chỉ Trần Huyền đang dùng hiện tại, nó có những đặc điểm rất đặc biệt. Trần Huyền thậm chí có thể dùng Huyền Lực của mình để khống chế chiếc Trữ Vật Giới Chỉ trong tay.
Tựa như chiếc nhẫn trữ vật Trần Huyền đã sử dụng trước đó vậy.
Hơn nữa, trong tay của người đàn ông mà họ giết mấy ngày trước cũng có một viên Trữ Vật Giới Chỉ. Bất quá, chiếc nhẫn đó hiển nhiên được cài đặt một loại mật mã nào đó, muốn mở nó ra cũng không dễ dàng chút nào.
Hơn nữa, muốn mở chiếc nhẫn đó ra thì chắc chắn sẽ kinh động một số người, Trần Huyền hiển nhiên sẽ không làm như thế.
Hơn nữa, muốn mở chiếc Trữ Vật Giới Chỉ đó thì cần một số công cụ vô cùng đặc biệt mới có thể làm được, vẻn vẹn dựa vào Huyền Lực của bản thân thì căn bản là không cách nào mở ra.
Mà Trần Huyền trước đó cũng đã dự liệu được, muốn mở chiếc Trữ Vật Giới Chỉ này ra thì phải dùng Huyền Lực trong cơ thể tên nam tử kia. Cho nên, sau khi giết chết tên nam tử đó, Trần Huyền cũng đặc biệt dùng bình Âm Dương Nhị Khí chứa lại một bộ phận Huyền Lực của hắn.
Đây cũng là một pháp bảo trước đó của Trần Huyền, được hắn luyện chế ra từ trong lò luyện đan. Trần Huyền đã dùng hết bốn mươi chín ngày trời mới luyện chế thành công pháp bảo này.
“Không được rồi, ta bây giờ thật sự sắp mệt chết mất, nghỉ một lát đi…” Vương Luân phàn nàn nói.
Gần hai ngày nay, bọn họ cứ lang thang trong khu rừng này. Nếu mà nói là tiếp tục tiến sâu vào nội bộ rừng rậm thì còn dễ nói, coi như có một mục tiêu. Nhưng hiện tại bọn họ lại không muốn tiến sâu vào trong rừng nữa. Một là bởi vì hiện tại rừng rậm bên trong khẳng định dị thường hung hiểm, hai là bởi vì bọn họ hiện tại cũng không có lý do để đi vào bên trong rừng.
Hiện tại, nh��ng nhiệm vụ mà bọn họ tiếp nhận tối đa cũng đều là những con ma thú bình thường hoạt động ở khu vực giữa rừng rậm.
Chỉ bất quá bây giờ bọn họ ở đây du đãng lâu như vậy, không chỉ ngay cả ma thú cũng không nhìn thấy, mà trong hai ngày này bọn họ hiện tại liền thiếu đồ ăn.
Nếu không phải bởi vì sự tồn tại của những bụi gai này, bọn họ đã sớm nghĩ đến những biện pháp khác hoặc đã rời khỏi khu rừng này rồi.
“Nếu đã như vậy, vậy chúng ta cứ nghỉ ngơi một chút ở đây đi.” Trần Huyền nói.
Đi một chặng đường dài như vậy, Trần Huyền cũng cảm thấy mình có chút rã rời. Hắn hiện tại cũng nghĩ giống Vương Luân… Ở nơi này căn bản là cứ đi mà không có đầu mối, cái cảm giác mệt mỏi này không phải chỉ đến từ thể xác, mà còn là sự mệt mỏi về tinh thần.
Hiện tại bọn họ tựa như mất đi mục tiêu, cứ không ngừng du đãng ở nơi này. Trần Huyền lúc này cũng đã phát hiện ra những con ma thú kia rốt cuộc đã trải qua cuộc sống như thế nào. Mất đi mục tiêu, đối với bọn họ mà nói, hiện tại liền cảm thấy không có ý nghĩa gì.
“Trần huynh đệ! Ngươi nói những bụi gai ở đây rốt cuộc còn có thể trải rộng bao xa? Sao chúng ta đi xa đến vậy rồi mà vẫn chưa ra khỏi phạm vi bao phủ của những bụi gai này!” Vương Luân nói.
Hai người bọn họ trong hai ngày ở đây đã hành tẩu trọn vẹn mười mấy cây số nhưng lại vẫn không tìm thấy bất kỳ con ma thú nào.
Không chỉ là hai người bọn họ không tìm được, ngay cả một số ma thú khác ở gần đây muốn săn giết cũng không có cách nào. Lúc này, Trần Huyền chỉ có thể tuyệt vọng lắc đầu.
“Ta cũng không biết, bất quá chúng ta hiện tại vẫn cứ tìm thêm chút nữa đi. Dù sao con Ma Linh Thú kia rất hi hữu, cũng có khả năng nó hiện tại đang tiềm ẩn ngay bên cạnh chúng ta cũng khó nói.” Trần Huyền động viên nói.
Mặc dù không biết con ma thú kia hiện tại rốt cuộc ở vị trí nào, nhưng theo kinh nghiệm bình thường, Vương Luân nói cho Trần Huyền biết con ma thú kia thường xuất hiện ở vị trí trung bộ rừng rậm. Mà hiện tại bọn họ đang ở trung bộ khu rừng này, ngoài khu rừng bát ngát, còn có những bụi gai trên cây, còn lại thì chẳng nhìn thấy gì cả.
Bất quá, hai người bọn họ đã không còn nản chí, cho dù hiện tại không tìm thấy thì cũng không nhất định về sau sẽ không tìm được con Ma Linh Thú kia.
“Nói rất đúng, bây giờ chúng ta không thể bỏ cuộc giữa chừng!” Vương Luân nói.
Tính cách của Trần Huyền và Vương Luân thậm chí ở một số phương diện còn vô cùng tương tự. Nhất là Trần Huyền thì vô cùng để tâm vào chuyện vụn vặt, còn Vương Luân thì có niềm vinh dự khi thân là một Liệp Ma Giả.
Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ thì nhất định phải hoàn thành, thậm chí rất có thể phải liều mạng đánh đổi cả sinh mạng.
Mặc dù Trần Huyền không biết có coi trọng cảm giác vinh dự khi hoàn thành nhiệm vụ hay không, nhưng thân thể của con Ma Linh Thú kia quả thật có tác dụng không hề tầm thường đối với Trần Huyền. Trước đó, khi đọc qua thư tịch, hắn cũng đã nhìn thấy loại Ma Linh Thú này có thể luyện chế ra một loại pháp bảo phi thường cường hãn. Thậm chí, nếu loại tinh hạch màu đỏ này rơi vào tay Trần Huyền, còn có thể giúp hắn tăng lên ��ẳng cấp của mình.
“Nếu như có thể có được loại tinh hạch màu đỏ kia, liền có thể luyện chế ra một loại đan dược có dược hiệu phi thường cường hãn.” Trần Huyền âm thầm nghĩ tới.
Muốn luyện chế ra loại đan dược này cũng không dễ dàng, thứ cần thiết nhất chính là loại tài liệu này.
Bất quá bây giờ Trần Huyền còn chưa từng gặp qua tinh hạch màu đỏ là cái dạng gì. Trước đó, những con ma thú Trần Huyền gặp được cao nhất cũng vẻn vẹn chỉ là rơi ra tinh hạch màu cam.
Mặc dù những con ma thú kia có thực lực phi thường cường hãn, nhưng bản thân độ hiếm hoi của chúng cũng không đạt được cấp độ của tinh hạch Xích Hồng Sắc, mà Ma Linh Thú thì hoàn toàn phù hợp đẳng cấp này.
Cho nên, loại Ma Linh Thú này không chỉ phi thường hi hữu, mà trong đó thậm chí còn có những cá thể vô cùng cường đại tồn tại.
Thông thường mà nói, nếu như đạt tới cấp bậc màu đỏ, thì loại tinh hạch này cũng đã là phi thường hi hữu. Nếu là một tinh hạch chất lượng không sai, thậm chí có thể có giá trị phi thường đắt đỏ. Nếu không phải người có thân phận, căn bản sẽ không mua được loại tinh hạch màu đỏ này.
Nếu như bọn họ có thể săn giết được loại tinh hạch màu đỏ này, đối với bọn họ mà nói chính là một món hời vô cùng lớn. Tiếp nhận nhiệm vụ này cũng chính bởi vì có thể thuận tiện săn giết loại Ma Linh Thú này.
Tại nhiệm vụ này, cũng vẻn vẹn chỉ là muốn thu hoạch được sừng thú trên trán Ma Linh Thú mà thôi. Mặc dù không biết người kia muốn dùng nó làm cái gì, bất quá bọn họ cũng mừng thầm vì nhẹ nhõm.
Dù sao, nhiệm vụ trên đó cũng vẻn vẹn chỉ nói là cần lấy được sừng thú trên trán con ma thú kia, nhưng lại không có nói muốn lấy được thi thể của con ma thú này. Chắc hẳn người tuyên bố nhiệm vụ cũng đã ý thức được rằng, thù lao cho loại nhiệm vụ này vẻn vẹn chỉ có năm mươi tinh hạch tử sắc.
Giá trị này còn xa mới đạt được giá cả ban đầu của thân thể Ma Linh Thú. Phải biết, loại Ma Linh Thú này không chỉ có tinh hạch phi thường đắt đỏ, mà da của loại ma thú này thậm chí còn có thể dùng để chế tạo một số pháp bảo hiếm có.
Nếu không phải bởi vì có niềm tin này chống đỡ lấy, Trần Huyền hiện tại đã sớm quay đầu trở về rồi. Mấy người bọn họ đã lang thang ở khu vực trung đoạn này hơn bốn ngày trời mà ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy, điều này cũng làm Trần Huyền có chút tuyệt vọng.
Hiện tại bọn họ căn bản không tìm được dấu vết hoạt động của những con ma thú kia. Nếu như có thể biết những con ma thú kia hiện tại rốt cuộc đều đang hoạt động ở vị trí nào, bọn họ hiện tại liền có đầy đủ tự tin.
Chỉ bất quá bây giờ bọn họ ở đây du đãng lâu như vậy, không chỉ ngay cả ma thú cũng không nhìn thấy, mà trong hai ngày này bọn họ hiện tại liền thiếu đồ ăn.
Cũng may Trần Huyền trước khi tới liền đã dự trữ một lượng lớn nguồn nước. Nếu như không phải bởi vì hắn có một lượng lớn nguồn nước, hiện tại hai người bọn họ chỉ sợ đã sớm rời đi nơi này rồi.
“Còn tốt trước đó Trần huynh đệ đã chứa đựng một lượng lớn nguồn nước, nếu không thì hai người chúng ta hiện giờ đã trở lại Hắc Nham Thành rồi…” Vương Luân cảm thán nói.
Lúc trước hắn ra đi thì không nghĩ nhiều như vậy, lại không nghĩ tới Trần Huyền đã đem những thứ cần mua chuẩn bị đầy đủ tất cả.
Trần Huyền lúc đó cũng cảm thấy Vương Luân này có tính cách một trời một vực so với trước đó, thế mà cái gì cũng không định trước mà liền theo hắn tới. Nhưng điều này cũng nói lên Vương Luân phi thường tín nhiệm Trần Huyền. Mặc dù Vương Luân chẳng chuẩn bị gì, bất quá Trần Huyền đã bao biện hết mọi thứ, chuẩn bị kỹ càng mọi thứ.
Truyen.free là nơi duy nhất giữ bản quyền cho bản dịch này.