(Đã dịch) Bạo Lực Đan Tôn - Chương 6709: Kéo hướng một cái khác chiều không gian
Tại gian phòng chính giữa, có một bệ đá trông như cổ xưa, phía trên đặt một khối ngọc thạch phát ra ánh sáng lam u huyền ảo. Khối ngọc này tỏa ra những đợt sóng linh khí, khiến Trần Huyền cảm thấy vừa quỷ dị vừa thần bí, như thể nó đang ẩn chứa một bí mật nào đó.
Trần Huyền tiến gần ngọc thạch, bàn tay hắn áp sát bề mặt. Một luồng rung động yếu ớt truyền đến. Những đợt sóng linh khí này, khi hắn chạm vào, dường như có sự biến đổi, không khí xung quanh cũng dường như rung động nhẹ.
Đột nhiên, ánh sáng lam u trên ngọc thạch chập chờn dữ dội, như những gợn sóng lan tỏa ra, bao trùm khắp gian phòng. Một cảm giác kỳ lạ bao phủ lấy Trần Huyền, hắn dường như bị cuốn vào một luồng ba động quỷ dị.
Ánh sáng lam u dường như trở nên càng mãnh liệt hơn, bao quanh Trần Huyền tạo thành một vòng xoáy. Không khí trong phòng cũng bắt đầu vặn vẹo biến ảo, như thể có một loại lực lượng vô hình vừa được kích hoạt.
Trần Huyền cảm thấy mình dường như bị kéo về một chiều không gian khác. Tầm nhìn của hắn bắt đầu mờ đi, mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ ảo không rõ ràng. Trong lòng dâng lên một nỗi bất an sâu sắc, nhưng đồng thời lại có một khát khao tìm kiếm mãnh liệt.
Đột nhiên, ánh sáng lam u biến mất, mọi thứ trở lại tĩnh lặng. Trần Huyền phát hiện mình dường như đang ở trong một không gian xa lạ, xung quanh hoàn toàn mờ mịt không rõ, như thể là một lĩnh vực chưa từng biết đến, tràn ngập linh khí vừa thần bí vừa lạ lẫm.
Hắn lặng lẽ đứng, chăm chú nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm bất kỳ manh mối nào, tìm kiếm nguồn gốc của luồng khí tức thần bí này.
Trong không gian thần bí này, trong đầu Trần Huyền đột nhiên hiện lên hàng loạt thông tin và hình ảnh, như thể là một sự truyền tải ý niệm, khiến hắn cảm nhận được tri thức và lực lượng chưa từng có.
Suy nghĩ của hắn dường như vượt qua giới hạn của thể xác, hòa nhập vào không gian thần bí này. Trong đầu hắn xuất hiện những văn tự và ký hiệu cổ xưa, thâm thúy, lóe lên ánh sáng thần bí, dường như chứa đựng bí mật vũ trụ.
Những thông tin này bao gồm kiến thức liên quan đến Tinh Môn Mây, U Phong và sự cân bằng vũ trụ. Chúng không phải những văn tự có thể dùng ngôn ngữ miêu tả, mà là một dạng giao lưu tiềm thức, truyền tải về quy luật vũ trụ cùng những lực lượng huyền bí.
Trong khoảnh khắc này, tâm linh Trần Huyền dường như được chạm đến một cảnh giới siêu việt mọi sự lý giải. Hắn có thể cảm nhận được ý nghĩa sâu xa đằng sau những thông tin này, và những thông tin này dường như hòa nhịp với sự biến hóa của U Phong, quy luật vũ trụ và sự cân bằng vũ trụ.
Hắn nhận ra sự tồn tại của Tinh Môn Mây không chỉ là một lĩnh vực trong vũ trụ, mà là một đầu mối quan trọng gánh vác quy tắc vũ trụ. Còn U Phong lại là một trong những điểm mấu chốt của sự huyền bí vũ trụ.
Những thông tin này nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn, tựa như một cuốn thiên thư cổ xưa, ghi chép vô số quy luật và bí mật lực lượng của vũ trụ. Chúng đã ăn sâu vào tận cùng linh hồn hắn.
Tuy nhiên, những thông tin này không phải là câu trả lời hoàn chỉnh, mà là một manh mối khởi đầu, ám chỉ phương hướng tiến tới và những bí mật quan trọng, cần được thăm dò và lý giải ở cấp độ sâu hơn.
Khi những thông tin này hiện lên, Trần Huyền dần dần cảm thấy một loại sức mạnh phun trào trong cơ thể hắn. Một luồng linh khí thần bí bắt đầu hội tụ xung quanh hắn, như thể muốn liên kết hắn với không gian thần bí này.
Sự xuất hiện của những thông tin này khiến Trần Huyền có cái nhìn sâu sắc hơn về sứ mệnh của mình, hắn nhận ra mình đang gánh vác nhiệm vụ giải khai bí ẩn về sự biến hóa của U Phong.
Trong không gian thần bí này, những thông tin hiện lên vẫn chưa kết thúc. Trần Huyền cảm thấy tâm linh mình được kết nối chặt chẽ hơn với luồng lực lượng này, như thể đang truyền tải cho hắn thêm nhiều điều huyền bí sâu xa về vũ trụ và U Phong.
Trần Huyền cảm thấy một luồng khí tức vừa quen thuộc vừa thần bí phun trào xung quanh. Hắn dần ý thức được những thông tin này không đến từ một lực lượng vô danh.
Điều hắn không biết là, đó là những ý niệm của cao tăng đang lặng lẽ truyền lại.
Những thông tin ấy dường như không đến từ không gian thần bí này, mà là một lời nhắc nhở sâu sắc được cao tăng để lại để dẫn dắt hắn giải khai bí ẩn. Sự xuất hiện của những thông tin này giống như một cuộc đối thoại, là một lần chỉ dẫn thầm lặng của cao tăng dành cho hắn, giúp hắn làm rõ tầm quan trọng của dị tượng lần này cùng những huyền bí vũ trụ đằng sau đó.
Sự truyền tải thông tin này không thông qua lời nói hay văn tự, mà là một dạng giao lưu tâm linh. Ý niệm và khả năng thiên phú của cao tăng đã hòa nhập sâu vào tâm linh Trần Huyền bằng một phương thức thần bí nào đó.
Trần Huyền cảm thấy trong lòng bừng sáng, như thể đã nhìn thấu một chân tướng trọng đại nào đó. Hắn nhận ra rằng sự hiện lên của những thông tin trong không gian thần bí này tuyệt nhiên không phải ngẫu nhiên.
Những thông tin này không phải chỉ là những chỉ dẫn đơn thuần.
Ở một bên khác của U Phong trấn, ba võ giả đang đi trên một con đường mòn gập ghềnh trong núi. Quần áo của họ cũ nát, người dính đầy bụi đất, trên mặt lấm chấm mồ hôi và lộ vẻ mệt mỏi. Ba người này có độ tuổi khác nhau, nhưng đều toát ra khí chất cương nghị, kiên định.
Người lớn tuổi nhất tên là Vân Xuyên, dù tóc bạc trắng, nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời có thần, thân hình thẳng tắp, tỏa ra một vẻ uy nghiêm. Ông là người có kinh nghiệm và thiên phú cao nhất trong số ba người, là người dẫn dắt.
Người nhỏ tuổi hơn một chút là Thanh Dương, anh ta gầy gò nhưng cường tráng, trên vai vác một thanh trường kiếm cổ xưa, hiển nhiên là một Kiếm tu. Trong mắt anh ta lóe lên ánh nhìn kiên định, tràn đầy kỳ vọng vào mục tiêu phía trước.
Người trẻ tuổi còn lại tên Vân Tiêu trông có vẻ non nớt, nhưng ánh mắt lại lộ ra sự thành thục và quyết tâm không tương xứng với tuổi tác. Tay anh ta cầm một thanh trường mâu, toát lên vẻ trầm ổn và quả quyết.
Họ đi xuyên qua con đường mòn trong núi, bụi đất bay mù mịt. Con đường này quanh co khúc khuỷu, uốn lượn dẫn vào sâu bên trong U Phong. Cả ba không ai nói lời nào, nhưng nét mặt đều lộ rõ sự ăn ý thầm lặng và quyết tâm cao độ.
Vân Xuyên dẫn đầu, bước chân kiên định và mạnh mẽ. Thanh Dương và Vân Tiêu lặng lẽ đi theo sau ông, ánh mắt kiên định, như thể đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với thử thách phía trước.
Quần áo của họ đã sờn rách vì dãi gió dầm nắng, và phía trước họ, chính là sâu thẳm U Phong.
Ở bên ngoài U Phong, Trần Huyền cảm nhận được một môi trường cực kỳ khắc nghiệt bao trùm khu vực này.
Bầu trời bao phủ mây đen dày đặc, tầng mây nặng nề dường như đè nặng mặt đất, che khuất cả bầu trời, khiến cả khu vực trở nên âm u và hỗn độn. Gió thổi lạnh buốt thấu xương và cuồng bạo, mang theo đá vụn và cát bụi nhỏ, gào thét thổi qua, khiến người ta gần như không thể bước đi.
Trần Huyền đứng bên ngoài U Phong, xung quanh là một vùng hoang vu, như thể một góc bị thời gian lãng quên. Đất đai khô cằn nứt nẻ, những khối nham thạch trần trụi bị phong hóa đến mức bóng loáng và chói mắt, dường như đã chứng kiến sự ăn mòn vô tận của mưa gió.
Không một ngọn cỏ.
Khu vực này không chỉ đơn thuần là hoang vu, mà còn tiềm ẩn một vẻ hiểm ác và tiêu điều. Đất đai phủ đầy những khe nứt sâu hoắm và hiểm ác, như thể là vết rách của đại địa, ẩn chứa vô vàn nguy hiểm.
Những dãy núi xa xa hiểm trở và gập ghềnh. Trên vách đá lác đác vài cụm thực vật cằn cỗi, sinh khí ở đây dường như bị áp chế đến cực hạn. Trên đỉnh núi, nham thạch đổ nát thê lương, như thể là một biểu tượng quỷ dị, tỏ rõ sự hung hiểm và thần bí của khu vực này.
Trên bầu trời thỉnh thoảng vang vọng tiếng sấm ù ù, điện quang đan xen, cuồng phong gào thét, tạo thành một cảnh quan thiên nhiên cực kỳ khắc nghiệt. Dường như cả đại địa đều rung chuyển dưới luồng linh khí khổng lồ này.
Trần Huyền đội cuồng phong, từng bước tiến về phía U Phong. Hắn cảm nhận được môi trường khắc nghiệt này ẩn chứa khí tức tà dị, như thể chúng đang gánh vác một loại lực lượng cổ xưa và vô danh, ẩn chứa vô vàn nguy hiểm và bí ẩn.
Bão cát táp vào mặt, khiến việc đi lại trở nên cực kỳ khó khăn. Bụi đất bốc lên trong gió, che khuất tầm nhìn, khiến Trần Huyền buộc phải tập trung toàn bộ tinh thần để đối phó với môi trường cuồng phong hoành hành này, cùng với mảnh đất bị thời gian và mưa gió ăn mòn.
Giữa thiên địa dường như thiếu thốn sinh khí. Một sự trống trải và yên tĩnh hoang vu bao trùm khu vực này. Ngay cả thực vật có sức sống mãnh liệt cũng không thể sống sót trong hoàn cảnh này, mọi thứ dường như đều bị giam hãm bởi mảnh đất khắc nghiệt này.
Dù hoàn cảnh khắc nghiệt, Trần Huyền vẫn dâng lên một quyết tâm mãnh liệt trong lòng. Hắn hiểu rằng sự hung hiểm của khu vực này không phải là lý do để ngăn cản bước tiến của mình.
Sâu trong U Phong, Trần Huyền cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm nồng đậm. Đây không phải là nguy hiểm thông thường, mà là một loại hiểm họa ma môn cùng sự uy hiếp đến từ sâu trong vũ trụ.
Cảnh vật xung quanh U Phong dị thường quỷ dị. Không khí dường như ngưng kết một loại hắc ám linh khí, khiến người ta cảm thấy ngạt thở. Những khối nham thạch và cây cối hình thù kỳ quái dường như đã vặn vẹo biến dị, toát ra một loại khí tức Ma Môn méo mó.
Sâu trong thung lũng vọng lại từng trận tiếng quỷ khóc sói gào, quanh quẩn giữa hẻm núi, khiến người ta rùng mình. Một cảm giác áp bách vô hình bao phủ khu vực này, dường như có một lực lượng kinh khủng khó giải thích đang tiềm phục tại đây.
Khí tức tỏa ra từ U Phong dường như vặn vẹo cả thời gian và không gian, tạo thành một cảnh tượng dị dạng. Trong bầu không khí quỷ dị này, mọi thứ đều hiện ra điên đảo hỗn loạn, như thể là tấm gương méo mó của một thế giới khác.
Trần Huyền tiến sâu vào U Phong, thể xác lẫn tinh thần dường như bị một lực lượng thần bí nào đó dẫn dắt, khiến mỗi bước chân của hắn đều tràn ngập nguy hiểm và sự bất định. Cảnh tượng xung quanh dường như đang biến đổi hình thái, mọi thứ đều mất đi trạng thái bình thường, trở nên vặn vẹo và quỷ dị.
Sâu trong U Phong, địa hình dị thường hiểm ác. Giữa những khối nham thạch ẩn giấu vô số vực sâu và khe hở, như những cái miệng Địa Ngục há to. Chúng tỏa ra bóng tối vô tận và vẻ quỷ dị, nếu không cẩn thận bước vào, sẽ bị vĩnh viễn nuốt chửng.
Càng tiến sâu, Trần Huyền cảm nhận được một luồng ba động quỷ dị trong không gian, dường như ẩn chứa nguy hiểm và nỗi kinh hoàng vô định. Luồng linh khí này dường như có sức mạnh hủy diệt tất cả, tiềm phục sâu trong U Phong, chờ đợi bùng nổ.
Sâu trong U Phong có một loại hắc ám khiến người ta ngạt thở. Đây không phải là bóng tối thông thường, mà là một sự hư vô và tuyệt vọng vô tận. Bóng tối vô tận tràn ngập nơi đó, khiến người ta cảm nhận được một nỗi sợ hãi và tuyệt vọng thầm kín.
Trong môi trường nguy hiểm này, thời gian dường như cũng bị vặn vẹo, trôi chảy bất định. Có khi dường như trôi qua nhanh chóng, có khi lại như ngưng trệ không tiến, gây cho người ta một cảm giác mông lung, khó nắm bắt.
Linh khí tỏa ra từ sâu trong U Phong dường như ảnh hưởng đến mọi thứ, khiến vạn vật xung quanh tràn đầy bất ngờ và nguy cơ. Đây không chỉ là nguy hiểm về mặt vật chất, mà còn là một loại sợ hãi và uy hiếp tinh thần đến từ lực lượng vũ trụ.
Sâu trong U Phong, Trần Huyền gặp được một con Hư Long Thú trong truyền thuyết. Nó là sinh vật cổ xưa hiếm thấy trong khu vực U Phong, được đồn đại là có thể vặn vẹo hiện thực, một tồn tại kinh khủng nắm giữ quy tắc thời không.
Hư Long Thú nằm vắt vẻo trên một vách đá hoang tàn, thân thể khổng lồ và cổ xưa, làn da như đồng xanh lấp lánh ánh sáng kỳ dị. Đôi cánh rồng khổng lồ vỗ, kích thích cuồng phong như bão táp. Trong hai con ngươi của nó lóe lên ánh sáng mê ly và hung ác.
Trần Huyền đối mặt với con Hư Long Thú này, trong lòng tràn ngập hồi hộp và cảnh giác. Hắn biết sự khủng bố của Hư Long Thú: nó không chỉ sở hữu lực lượng thể chất cường đại, mà quan trọng hơn, nó nắm giữ quy tắc thời không, có thể vặn vẹo hiện thực, khiến người ta khó lòng đối phó.
Hư Long Thú phát ra một tiếng gầm chấn động trời đất, âm thanh tựa như sấm rền, chấn động toàn bộ khu vực U Phong. Không khí xung quanh dường như cũng rung chuyển theo tiếng gầm này. Cánh rồng của nó chấn động, bắn ra từng luồng khí lưu hung mãnh, lao thẳng về phía Trần Huyền.
Trần Huyền lóe mình, khéo léo tránh thoát đòn tấn công của Hư Long Thú. Trong lòng hắn tràn ngập quyết tâm đối kháng với sinh vật cường đại này, đồng thời cũng biết rõ mình đang đối mặt với nguy hiểm và thử thách lớn đến mức nào.
Thân thể hình rồng của Hư Long Thú quỷ dị, vừa như thực thể lại vừa như hư ảo. Mỗi lần tấn công của nó đều mang theo một luồng ba động thời không quỷ dị. Trần Huyền buộc phải luôn giữ cảnh giác cao độ, tìm kiếm sơ hở trong đòn tấn công của Hư Long Thú.
Trần Huyền thi triển Chu Tước Kiếm Pháp và Ngàn Vạn Vân Kiếm, tung ra những đòn tấn công cường đại. Kiếm quang và thiên hỏa múa lượn quanh Hư Long Thú, nhưng thân thể nó dường như có một lớp phòng hộ đặc biệt. Kiếm khí và thiên hỏa đều bị nó cản lại, không thể gây ra tổn thương thực chất.
Hư Long Thú không ngừng phóng thích lực lượng thời không thần bí, không gian xung quanh dường như bị bóp méo, khiến Trần Huyền khó lòng nắm bắt hành động của nó. Những đòn tấn công của nó đột nhiên trở nên khó lường, lúc thì xuất hiện ngay cạnh Trần Huyền, lúc thì lại bay vút đi xa.
Mặc dù Trần Huyền đang lâm vào thế khó, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ chiến đấu. Hắn vận dụng những chiêu thức tinh diệu của Chu Tước Kiếm Pháp, nhanh chóng né tránh đòn tấn công của Hư Long Thú, đồng thời cố gắng tìm kiếm nhược điểm của nó.
Khi trận chiến tiếp diễn, Trần Huyền dần dần lĩnh ngộ được bản chất sức mạnh của Hư Long Thú. Hắn phát hiện Hư Long Thú không phải là một sinh vật thuần túy vật chất, mà là nắm giữ một loại linh khí đặc biệt nào đó, khiến nó có thể vặn vẹo hiện thực, lợi dụng quy tắc thời không để chiến đấu.
Trong trận chiến, Trần Huyền không ngừng điều chỉnh chiến lược của mình, lợi dụng Chu Tước Kiếm Pháp và Ngàn Vạn Vân Kiếm để phòng ngự và phản kích đòn tấn công của Hư Long Thú. Hắn cảm nhận sâu sắc rằng mỗi lần Hư Long Thú tấn công đều là một thách thức đối với quy tắc hiện thực, và bản thân hắn nhất định phải lĩnh ngộ đầy đủ sự biến hóa của quy tắc thời không, mới có thể chống lại chúng.
Văn bản này được chuyển ngữ bởi truyen.free và mọi hình thức sao chép đều không được phép.