(Đã dịch) Chương 412 : Khảo Nghiệm
Chẳng lẽ ta cảm giác sai rồi? Coi như là Lục Địa Thần Tiên cũng không thể xuyên thủng được phòng ngự thần niệm của ta, càng không thể nhìn thấy ta mà không bị phát hiện. Lúc này, Tần Vân Nhi vẫn còn suy nghĩ về cảm giác kỳ dị vừa rồi, đột nhiên ngẩng đầu, bởi vì nàng đã cảm nhận được một đoàn hào quang bao bọc, giống như sao băng rơi xuống chỗ Sắc Quỷ.
"Ầm!" Tần Vân Nhi vung tay, một tầng màn hào quang xuất hiện bên ngoài nàng và con thanh xà khổng lồ, Sắc Quỷ trực tiếp đâm vào bên trên, thân thể trong nháy mắt dừng lại.
Cú va chạm này cũng khiến Tần Vân Nhi đang ở trạng thái ẩn thân lộ ra thân hình. Trên nét mặt lạnh như băng của Tần Vân Nhi thoáng hiện vẻ kinh ngạc, đối phương lại có thể nhìn thấu phương pháp che giấu của nàng.
"Oa, mỹ nữ a, đây hẳn là Tần Vân Nhi mà Man Ngưu Vương nhắc tới. Đại Thiếu cũng quá giảo hoạt đi, khi nào thì lại thu phục một mỹ nữ mà không nói một tiếng." Lực lượng của Trình Cung chỉ mang tính bảo vệ, sau khi Tần Vân Nhi ngăn cản thì lực lượng đã tiêu tán. Khi nhìn thấy Tần Vân Nhi, Sắc Quỷ cũng bị tư sắc của nàng làm cho kinh ngạc.
"Ngươi là ai?" Tần Vân Nhi hiện thân, Thanh Xà quân phía sau nàng khí thế đều trở nên khác biệt. Nàng vung tay, dưới sự khống chế của Thanh Xà quân, bảy tám vạn người rất nhanh dừng lại. Tần Vân Nhi lạnh lùng nhìn Sắc Quỷ.
"Ta chỉ là một người phụ trách đến truyền lời. Trình Đại Thiếu nói, nếu chư vị đến đầu nhập vào Đại Thiếu, Đại Thiếu chắc chắn sẽ không bạc đãi chư vị. Đại Thiếu đã chuẩn bị một phần lễ gặp mặt cho chư vị. Đương nhiên, muốn trở thành thủ hạ của Đại Thiếu, muốn lĩnh phần lễ gặp mặt này, cũng phải xem thực lực của các ngươi." Sắc Quỷ nghiêm mặt đem lời của Trình Cung nói lớn tiếng, khiến cho bảy tám vạn người đều nghe được rõ ràng.
"Mặt khác, lén thông báo một tiếng, Đại Thiếu sớm nghe nói Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi mỹ mạo xuất chúng, cho nên gần đây sẽ tìm thời gian quyết định cho ngươi thị tẩm." Sau khi nghiêm mặt đem lời Trình Cung truyền đạt hết, Sắc Quỷ đột nhiên nảy ra một ý niệm trong đầu, âm thầm truyền âm cho Tần Vân Nhi.
Đại Thiếu, huynh đệ không phải là đang gài ngươi, chỉ là nhìn ngươi công lực sâu cạn. Vạn nhất Tần Vân Nhi tức giận, huynh đệ kia chỉ có thể cầu nguyện, chúc phúc ngươi. Sau khi nói xong, Sắc Quỷ cố nén cười, nhưng trong lòng thầm nghĩ.
Nghe được lời của Sắc Quỷ, Tần Vân Nhi sững sờ, ánh mắt vẫn lạnh như băng nhìn Sắc Quỷ.
Chứng kiến Tần Vân Nhi đột nhiên không nói gì, Sắc Quỷ trong lòng cả kinh, bởi vì với kinh nghiệm của hắn có thể rõ ràng nhìn ra Tần Vân Nhi này còn chưa từng trải qua nam nữ hoan ái, thậm chí chưa nói chuyện, chưa tiếp xúc qua chuyện nam nữ.
Kháo, sẽ không vì vậy mà đi luôn chứ, vậy thì chơi lớn rồi.
"Hảo!" Tần Vân Nhi dừng lại một chút, lập tức mặt không đổi sắc, lạnh lùng gật đầu đáp ứng.
"Ta dựa vào!" Thân thể Sắc Quỷ thiếu chút nữa từ không trung ngã xuống, tay dùng sức vuốt vuốt lỗ tai, tự mình không nghe lầm chứ, nàng lại đáp ứng rồi.
Tần Vân Nhi không để ý tới Sắc Quỷ đã ngây ra như phỗng trên không trung, hoàn toàn như không có chuyện gì xảy ra, mang người tiếp tục chạy tới Đan Thành. Chỉ để lại Sắc Quỷ một mình ngây ngốc ở giữa không trung, trong lòng không ngừng nghĩ, nhất định là nghe lầm, nghe lầm. Chẳng lẽ đây chính là Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi mà Man Ngưu Vương nói tới? Rõ ràng còn non nớt, nhưng lại đáp ứng giòn giã như vậy, thật bất khả tư nghị.
Mà lúc này, Tần Vân Nhi đang ở trên lưng con thanh xà khổng lồ, lạnh lùng nhìn Đan Thành đã ở trước mắt, cũng nhìn thấy Trình Cung và những người khác đang ở giữa không trung. Dự đoán được người của mình rất nhiều nhưng toàn bộ đều đã chết dưới tay mình, chỉ là mình đã đáp ứng nghĩa phụ, từ nay về sau đi theo Trình Cung này, hết thảy đều nghe hắn.
Hắn loại đồ háo sắc này, hoàn người nói pha tiếng đ���, làm sao có đảm lượng tại Nam Hoang lập nghiệp, làm sao có thể nghĩ đến việc chống cự yêu thú triều trăm năm?
"Phi thiên thanh xà, quả nhiên là Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, nguyên lai nàng một mực không rời khỏi Nam Hoang, cũng không bị Lý Dật Phong giết chết mà là trốn đi. Hôm nay cư nhiên thành lập được một chi lực lượng khổng lồ như vậy." Man Ngưu Vương nhìn Tần Vân Nhi đến gần, không nhịn được kinh hãi than.
Chứng kiến Tần Vân Nhi bọn họ đã đến, Trình Cung vung tay, một đạo lực lượng bành trướng trong nháy mắt tuôn về phía cửa lớn. Trong cửa lớn rộng chừng vài chục mét này lập tức tràn đầy một cổ lực lượng đặc biệt, trực tiếp vụ hóa bao phủ cửa thành. Mà trước lực lượng vụ hóa này, ảo cảnh và uy áp khí nghệ do Trình Cung dùng Luyện Thần Quyết khống chế thần niệm hình thành cũng dần dần hình thành.
"Có thể từ nơi này đi qua, từ đó về sau chính là người của Đan Thành ta, bản Đại Thiếu ân phần thưởng cũng ở trong đó." Thanh âm của Trình Cung, hỗn hợp với uy áp thần niệm độc hữu của Luyện Thần Quyết, vang vọng trong đầu tất cả mọi người.
Trình Cung cũng không vì Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi mang theo lực lượng thậm chí vượt qua tổng nhân số hiện tại của Đan Thành mà mất đi một tấc vuông, hắn hiện tại vẫn rất rõ ràng. Hắn tin tưởng nhị thúc sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng bảy tám vạn người này thì khó nói, thời gian dài như vậy.
Man Ngưu Vương Lí Hằng là người tổng bế quan tu luyện, hắn cái gì cũng không biết là rất bình thường, nhưng Lý Dật Phong kia đã đánh bại Tần Vân Nhi, còn đang xưng hùng ở Nam Hoang, Trình Cung không tin hắn lại không biết Tần Vân Nhi có một chi lực lượng cường đại như vậy.
Thậm chí Nam Cương Thần Giáo và Tây Chu Chu Dật Phàm bên kia, bọn họ những người này cũng không phải là đứa ngốc. Hôm nay Đan Thành tuy nhân thủ không nhiều, nhưng đủ đoàn kết, đủ trung tâm, đây là điều khó có được nhất.
Tần Vân Nhi kinh ngạc liếc nhìn Trình Cung, không rõ hắn đang làm gì, nhưng vẫn quay đầu nhìn một đội ngàn người bên cạnh, người đầu lĩnh kia ngầm hiểu.
"Các huynh đệ, Đại Thiếu có phần thưởng, chúng ta mau vào đi a." Người này hô to một tiếng, mang theo đội ngàn người này liền hướng bên trong.
Đại môn vài chục mét, ảo cảnh do thần niệm chế tạo và khu vực uy áp có chiều dài thoạt nhìn không lớn, nhưng khi hơn ngàn người này xông lên, khu vực này trong nháy mắt mở rộng, bao phủ toàn bộ hơn ngàn người.
"Giết, giết, giết...", đột nhiên, có một số người nổi điên gầm rú, vận chuyển lực lượng mạnh nhất, hoàn toàn lâm vào điên cuồng.
"Của ta, đều là của ta, hết thảy đều là của ta, ha ha...", có người giống như tiến vào bảo khố, trong mắt toát ra vẻ tham lam, điên cuồng làm động tác thu đồ.
"Ta muốn cao cao tại thượng, ta muốn thành Lục Địa Thần Tiên, ta muốn đem hết thảy dẫm nát dưới chân...".
"Ta muốn trở thành chiến binh mạnh nhất dưới trướng Xà Vương...".
"Thanh Xà Vương, ngươi rốt cục vẫn phải bị ta cưỡi dưới háng, cho dù ngươi cường đại trở lại cũng bất quá là một nữ nhân, xem ta đùa bỡn ngươi như thế nào."
"Chỉ cần đích thân truyền vài cái tình báo, trước khi yêu thú triều trăm năm tiến đến, đại gia có thể mang theo trăm vạn hoàng kim về nhà hưởng phúc...".
Những người này, lợi hại nhất cũng chỉ là người vừa mới đạt tới Thoát Tục Kỳ, có vài chục người Siêu Phàm Kỳ, chủ yếu là Phạt Mạch Kỳ. Bọn họ vừa tiến vào ảo cảnh đã sa vào trong đó, sớm mất tự chủ, tướng mạo vốn có hiển lộ không thể nghi ngờ.
Nguyên bản bảy tám vạn đại quân cũng không so với hưng phấn, vừa nhìn thấy trò hề và biến hóa của một ngàn người này, thoáng cái đều từ đầu lạnh đến chân, toàn bộ đều tỉnh táo lại.
"Hừ!" Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi nghe được lời của mấy người, hừ lạnh một tiếng. Nàng căn bản không nhúc nhích, phi thiên thanh xà dưới chân nàng trực tiếp bắn ra hào quang trong hai mắt, đánh chết mấy kẻ rõ ràng là nội gián và kẻ có ý đồ với nàng.
Mà ở phía dưới ảo cảnh, trực tiếp có mấy người điên cuồng, cuối cùng bạo chết. Thêm vào những người bị Tần Vân Nhi giết chết, đa số thông qua ảo cảnh, không đợi những người này kịp phản ứng, họ cảm thấy một áp lực như núi, tất cả đều liều mạng vận khí lực lượng chống cự.
Công pháp của bọn họ, dưới uy áp lực lượng khổng lồ vô cùng của thần niệm Trình Cung đã vận chuyển tới cực hạn, rất nhiều người thậm chí thất khiếu xuất huyết. Dù họ hơn ngàn người, nhưng Trình Cung hôm nay dù không nhờ nguyên dịch, không bộc phát thần thông, không để Huyết Y Lão Tổ chuyển vận lực lượng, cũng có ba mươi lăm long chi lực, chỉ cần không dùng đến thập long chi lực, cũng đủ để áp bách hơn ngàn người này đến cực hạn.
Lực lượng, uy áp như núi đè xuống khu vực bất quá chỉ hơn mười thước, nhưng hơn mười thước này đối với những người này mà nói còn khổ sở hơn núi đao biển lửa.
"A...", có mấy người phát ra tiếng rống giận, họ cảm giác mình sắp không xong.
"Làm cái gì vậy, chúng ta đến đầu nhập vào Trình Đại Thiếu, chẳng lẽ hắn đối đãi với chúng ta như vậy?"
"Vừa rồi nếu nói là khảo thí có nội gián thì còn được, nhưng cái này tính cái gì, hắn lực lượng cường đại có thể làm như vậy sao? Ngươi xem ngay cả Thoát Tục Kỳ cũng sắp không xong, ta phỏng chừng chúng ta đi vào chỉ có một con đường chết."
"Đúng vậy, quả thực là chơi người, trước còn nói tốt như vậy."
"Móa nó, sớm biết vậy ta đã không đến."
"Thanh Xà Vương tại sao không nói chuyện, chẳng lẽ chúng ta đến đầu nhập vào, còn để hắn làm khó dễ như vậy?"
Vừa rồi trải qua ảo cảnh đã chết không ít người, có người chết ngay bên cạnh, cũng có người bị Tần Vân Nhi đánh chết. Giờ phút này, chứng kiến những người này thống khổ, gian nan, những người đến đầu nhập vào rốt cục có chút ngồi không yên, nói gì cũng có.
Họ đầy cõi lòng hy vọng, trên đường có một số người cố ý tuyên truyền, mang theo nguyện vọng vô cùng tốt đẹp, kết quả hiện tại vừa đến đã xuất hiện tình huống này.
Đừng nói bọn họ, ngay cả Bạch Khải Nguyên cũng có chút nhìn không được, âm thầm cùng Trình Cung câu thông: "Không sai biệt lắm là được rồi, làm rõ gian tế và những người không ổn định, nhìn tiềm lực và tâm tính của bọn họ cũng dễ thôi, chuyện còn lại từ từ sẽ đến. Dù sao hiện tại những người này còn chưa trải qua huấn luyện, vẫn chưa ổn định, cứ làm như vậy, một hồi có lẽ đa số người đều chạy trốn, ngươi xem hiện tại họ cũng có chút xao động."
Bạch Khải Nguyên thường niên lãnh binh, tự nhiên biết rõ như thế nào mang binh.
"Sẽ không, một hồi nếu thật sự có người muốn đi, ta sẽ giết hết." Trình Cung phi thường tự tin nói.
"Ngươi điên rồi à, giết hết, họ đến đầu nhập vào." Bạch Khải Nguyên vừa nghe đã vội.
"Ha ha...", Trình Cung đạm cười nói: "Bạch thúc nhi, người xem xuống dưới sẽ biết, ta nói rồi có khảo nghiệm cũng có ban cho, lần này ta cũng đã hạ vốn gốc. Bọn họ đến đầu nhập vào ta, ta tự sẽ không để bọn họ thất vọng, nhưng một số đồ bỏ đi ta cũng không cần."
"A, lão tử mặc kệ...", nhưng vào lúc này, có một nhóm người rốt cục ngăn cản được uy áp và áp bách lực lượng, cơ hồ hư thoát lao tới, có người trực tiếp hô to mặc kệ.
Thế sự xoay vần, ai mà biết được ngày mai sẽ ra sao. Bản dịch độc quyền thuộc truyen.free