Chương 9
Edit: Đeo khẩu trang phòng Dịt😷
Vừa ra khỏi cửa không xa, nữ nhân liền buông lỏng tay ra.
"Để Lục tiên sinh chê cười, người kia thật sự quá phiền, tôi mới động thủ." Cố Oản Dư ho nhẹ một tiếng, cảm thấy vẫn là rất cần thiết nên giải thích một chút. Cô thật sự không có khuynh hướng bạo lực, có thể yên tâm ve việc giáo dục trẻ nhỏ, cô vẫn còn nhân tình.
Lục Duyên Thành nhàn nhạt phản ứng, đáy mắt thâm thuý lộ ra ý cười.
"Xin lỗi, tôi có việc đi trước."
Nhìn bóng dáng nữ nhân đi xa, Lục Duyên Thành như suy tư gì đó nâng tay kên,nhẹ nhàng vuốt ve lòng vàn tay, tựa hồ hơi ấm vẫn còn lưu lại dư vị.
Tay cô thâth mềm, thật ấm.......
"Con ngoan, con có bị thương hay không?" Cố Oản Dư mới vừa quẹo, liền gặp được thần sắc vội vàng của cha mẹ.