Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Cách đi trên con đường hoa của nhân vật chính - Chapter 13: Tập 13

[Sự xuất hiện – Tập 10]

Nội dung tập 10… đúng là chuyện ấy.

Cái nghiệp chướng mang tầm huyền thoại của Na Yuhan, vừa gây sốc vừa rờn rợn.

Tôi lướt qua cho xong đoạn Na Yuri nối tiếp lời giải thích và cảnh Khôn Lỏi chết lặng. Phần của tôi lúc đó chỉ là chấp nhận sự thật. Cú sốc của tên lừa đảo, ai rảnh mà bận tâm?

Điều đáng nói là phân đoạn tôi chen vào cũng ấn tượng ra trò.

Sau một thoáng tê dại, tôi bừng tỉnh vì lời của Kang Nahyeon.

“…Những lời cậu nói có thể bị xem là bịa đặt để kìm chân Yuhan.”

“Tớ biết. Hiện giờ tớ chưa có bằng chứng…”

Vậy mà cô ấy vẫn đứng về phía tôi ư?

“Dù vậy, Yuri à, tớ không nghĩ cậu nói dối.”

Quả là rối bời.

“Nếu cậu đã xem xét hoàn cảnh quanh tớ, hẳn cậu biết tớ từng gặp nhiều người muốn đạt điều gì đó đến mức sẵn sàng đánh đổi cả tính mạng.”

Có lẽ Kang Nahyeon cũng thế; trên gương mặt cô ấy trộn lẫn bối rối và buồn.

“Ánh mắt của họ giống hệt ánh mắt cậu bây giờ, nên tớ không thể gọi cậu là kẻ nói dối…”

Dẫu vậy.

“Nhưng tớ vẫn muốn tin vào Yuhan.”

Cô tuyên bố sẽ tin tôi.

Như có tảng đá đè nặng xuống ngực.

“Thế nhưng…!”

“Cho nên!”

Ngón tay siết chặt, Kang Nahyeon gần như hô lên như thề nguyền.

“Yuri trông chừng bọn tớ nhé?”

“Tớ ư?”

“Ừ. Tớ thiếu kinh nghiệm, lỡ đâu Yuhan đúng như cậu nói thì tớ có khi còn chẳng nhận ra. Còn cậu thông minh, mạnh mẽ, lại đạt hạng nhì trong kỳ thi đầu vào, đúng không?”

Nụ cười ngốc nghếch mà bừng sáng.

“Vậy nên, nếu Yuhan thực sự chưa thay đổi, nếu cậu ấy vẫn tệ như trước, xin cậu mắng cậu ấy thay tớ thật nhiều nhé.”

Một vai phụ ngây thơ, dễ lợi dụng đến lạ.

Suy nghĩ đó ấy vậy đến giờ vẫn không đổi.

“Còn nếu Yuhan đã thật sự thay đổi, hãy chân thành xin lỗi cậu ấy. Nói cậu thấy có lỗi. Lúc đó tớ sẽ ở bên cậu.”

“Cậu… đúng là đồ ngốc.”

“Vậy sao?”

Hay vì đây là thế giới game? Ngoài đời lấy đâu ra kiểu người như này.

“Ngốc nghếch, ngây thơ, kỳ lạ…”

Lần đầu, tôi thấy đồng ý với Na Yuri. Con bé này dễ bị lừa quá.

Không rõ quá khứ cô ấy khó khăn tới đâu, nhưng đã khổ thì lẽ ra phải học cách cảnh giác chứ? Tác giả dựng sai thiết lập nhân vật rồi.

“Được. Tớ sẽ bảo vệ cậu Nahyeon và bắt Yuhan trả giá cho tội lỗi của anh ta. Tớ sẽ không lặp lại sai lầm lần thứ hai đâu. Cứ giao cho tớ.”

“Ừ. Nhờ cậu chiếu cố nhé.”

Dẫu sao tôi cũng hưởng lợi, có nên cảm ơn cô ấy không nhỉ?

Thôi thì, cảm ơn vì Kang Nahyeon còn ở đây.

Từ xa, lá khẽ gieo trong gió, nắng thầm rơi qua những tán cây, và giữa màn xanh, hai nụ cười thiếu nữ khẽ nở trên môi. Một khung cảnh thật đẹp.

Đúng vậy. Thế giới này đẹp nao lòng, khác hẳn hiện thực tôi từng sống.

Tôi còn đang dõi theo cảnh Kang Nahyeon và Na Yuri trò chuyện thì chuông reo.

Chết thật, nếu vào lớp muộn hơn Kang Nahyeon thì sẽ bị nghi là mình bám đuôi mất. Phải chạy nhanh thôi.

Tôi xỏ ủng gió mua ở tiệm vũ khí rồi phóng đi. Dẫu vậy vẫn vào lớp muộn, đành nghe thầy mắng.

Nhác thấy Kang Nahyeon ngồi cạnh, tôi nghiêng đầu, thì thầm thật khẽ:

“…Cảm ơn.”

Vì đã tin con người của hiện tại.

Vì nhìn thấy tôi đúng là tôi bây giờ.

[Mảnh Câu Chuyện]

Đôi tai mèo trên đầu cô khẽ động.

“Hừm, mình vừa nghe trộm một chuyện riêng tư. Giờ làm gì đây nhỉ?”

Trái với giọng điệu như khó xử, khóe môi cô cong lên, ló chiếc răng nanh.

Cái đuôi lười biếng đong đưa, như đang cân nhắc.

“Nghe xong tự dưng nhớ vụ của Hana năm ngoái. Không biết bọn nhỏ sẽ kết luận thế nào ha?”

Cô khe khẽ ngân nga.

“Hay lắm, lại gần coi cho rõ.”

Một khúc ngân khẽ vang, cô thoắt biến mất, cưỡi gió mà đi.

Hóa ra không phải chỉ một kẻ nghe lén.

Căn cứ vào mô tả trong phần tôi vừa thấy, chắc cô là một trong những nữ chính. Có lẽ là người điều khiển gió.

Tên cô là Choi Soojung.

Một bán thú có tai và đuôi mèo.

Đáng lẽ cô ấy chỉ để ý tới Khôn Lỏi sau kỳ thi giữa kỳ, mà kịch bản đã trật nhịp rồi.

Khó nắm bắt rồi đây, giờ chưa đoán được việc cô quan tâm đến Khôn Lỏi sẽ ảnh hưởng gì tới tôi.

Nếu sau này Choi Soojung tới gần, tôi sẽ tính tiếp.

Bình luận thì vừa la ó vì màn trung thành, vừa khen tôi như thiên sứ vì vẫn tin Khôn Lỏi, lại vừa tò mò về nữ chính mới.

ㅇㅇ Na Yuhan trước kia cuộc sống kiểu gì vậy?

ㅇㅇ Nghiệp nặng quá;;;

ㅇㅇ Đúng là đồ khốn huyền thoại.

ㅇㅇ Chuẩn chỉ huy thiên mệnh, vung tay là quét sạch đời người ta.

ㅇㅇ Thằng điên… thằng điên… thằng điên…

ㅇㅇ Nữ chính mới? Nữ chính? Nữ chính? Nữ chính?

ㅇㅇ Nữ chính tai mèo á? Gom hàng thôi.

ㅇㅇ Học viện thì tất nhiên harem rồi.

ㅇㅇ Có đứa nào không ôm cổ phiếu Kang Nahyeon không?

ㅇㅇ Có cổ phiếu đâu mà ôm, đồ rồ. Giờ mới vào mặt bàn thôi.

ㅇㅇ Mới ló mặt, phải làm được gì đã rồi mới tính ôm hay không.

ㅇㅇ Tôi ôm cổ phiếu Na Yuri.

ㅇㅇ Hai người là anh em ruột đấy cha nội.

ㅇㅇ Anh em thì xin mời đi chỗ khác.

ㅇㅇ Cổ phiếu Na Yuri kiểu gì cũng nổ.

ㅇㅇ Xem xong tập này mà còn nói thế à? Chịu.

ㅇㅇ Nghe chuyện vậy mà vẫn tin nam chính? Ừm, tình yêu đích thực rồi đây.

ㅇㅇ Chuẩn.

ㅇㅇ Kang Nahyeon Kang Nahyeon Kang Nahyeon.

Có vẻ điểm meta tăng vọt vì dư âm của tập này và cái khí chất nữ chính của tôi. Lòng tôi bỗng ấm.

Tôi luôn biết ơn vì sự quan tâm của độc giả. Tôi sẽ đáp lại bằng việc trở nên mạnh mẽ hơn.

Giờ nhiều người ôm cổ phiếu của tôi chỉ vì hiện tại tôi là nữ chính duy nhất vừa ra sân và tạo được thiện cảm với họ.

Khi các nữ chính khác đổ bộ đúng theo nhịp truyện, cô nữ chính nhạt nhoà như tôi sẽ sớm bị lãng quên thôi. Lúc ấy, tôi có thể từ từ mờ nhạt dần, và biến mất một cách tự nhiên mà không ai đoái hoài tới.

Sợi dây liên kết với Na Yuri đã thông; vậy tranh thủ kết thân nhanh với Na Yuri và Park Siwoo trước khi nữ chính mới xuất hiện thôi.

Đúng là họa phúc khôn lường. Vượt được ải khó, mọi thứ xem chừng hanh thông.

Tôi đã nghĩ vậy, cho đến giờ ra chơi kế tiếp, khi Na Yuri xuất hiện với vẻ hơi tả tơi.

Sao đời tôi nhiều khúc ngoặt vậy nè?

Thấy Na Yuri có phần xộc xệch khác thường, tôi không nén được mà hỏi:

“…Yuri, có chuyện gì thế?”

“Con mèo khốn… À không. Không có gì.”

A ha, chắc Choi Soojung vừa đến tìm Yuri.

Đúng như trong truyện miêu tả, gặp gì hứng thú là cô lao tới hóng hớt ngay.

Có lẽ cô ta đã phóng thẳng đến truy hỏi Yuri tùm lum, còn lơ lửng trên gió bằng năng lực riêng của mình.

Nếu thế, Choi Soojung sẽ tiếp cận tôi nhanh hơn dự tính.

Biết là không nghiêm trọng, nhưng tôi vẫn nhìn Yuri đầy lo lắng, như thật lòng nghĩ cho cô.

“…Được rồi. Nếu có gì tớ giúp được, nói tớ nhé. Bọn mình là bạn mà.”

“B, bạn… Ừ, dĩ nhiên.”

Na Yuri cười rạng rỡ như chưa từng bực bội. Như quanh cô đang phát sáng.

Ừ, cậu vui là được. Cậu vui thì tôi cũng vui.

“Em gái ơi, anh cũng tò mò lắm. Không định nói gì với anh à?”

Khôn Lỏi thấy tôi và Yuri trò chuyện êm ấm thì không chịu nổi, chen vào như đòi kéo hận về mình.

Cũng đáng nể. Vừa nghe chuyện xong đã bình tĩnh bắt chuyện.

“Nói gì với anh? Không có. Hay anh nghỉ học đi?”

Tôi bật cười vì câu đáp lạnh như băng của Na Yuri.

Dù vậy, lửa giận của cô đã bớt. Lời tôi nói trước đó có vẻ phát huy tác dụng. Thưởng tôi đi, Khôn Lỏi.

“Đừng hà khắc với Yuhan quá, hm. Cậu hứa sẽ quan sát rồi mà, nhớ không?”

“Đúng là vậy, nhưng…”

“Hai người hẹn hò gì à? Hợp phết.”

“Anh im đi.”

Khôn Lỏi, sao cứ thô lỗ. Khát spotlight à? Kỳ lạ, tôi vừa chiều cậu trong lớp xong.

Bị Yuri phũ quá, cậu ta chột dạ, bèn bẻ lái sang tôi.

“À, Kang Nahyeon. Cậu không quên hôm nay đi trung tâm huấn luyện chứ?”

Tôi cố ý không nhắc, đợi đủ người rồi nói sẽ tiện hơn. Cậu chủ động gợi lại là đẹp.

“À, ừ. Tất nhiên. Nhưng Yuhan, chuyện đó…”

“Tôi cũng đi. Thế nên đừng bày trò.”

“Em? Đi với bọn anh? Tập cùng hả?”

“Không, tôi đi để bảo vệ Nahyeon và tập cùng cậu ấy.”

Na Yuri ôm tôi chặt hơn.

Lực mạnh thật đấy, Yuri.

Không tiện bộc lộ, tôi chỉ lặng lẽ xem hai người đấu mắt.

Rồi.

“Siwoo cũng đi. Cậu báo Siwoo chưa?”

“Park Siwoo?”

Na Yuri ôm chặt thêm, lườm Khôn Lỏi.

“Anh đã tiếp cận cả Park Siwoo rồi. Quả nhiên tớ phải giám sát…”

“Ô, công khai giám sát ngay trước mặt luôn.”

Khôn Lỏi nhìn hai đứa tôi bối rối, nhún vai. Trông chướng mắt thật. Đúng là cỗ máy kéo anti.

“Cứ làm gì em muốn. Anh không xao động đâu. Quan sát đi rồi sẽ rõ.”

Phải. Cậu đâu còn là Na Yuhan của trước kia.

Nếu Na Yuri cứ dõi theo, đến một lúc cô cũng sẽ nhận ra. Biết đâu mối quan hệ của hai người còn tốt hơn nguyên tác. À khoan, tốt hay xấu thì chưa biết.

Sau dăm ba lượt tôi nói chuyện êm xuôi với Yuri, còn cô thì đấu khẩu với Khôn Lỏi mỗi khi cậu ta cố bắt chuyện, giờ ra chơi đã hết.

“Yuri, chắc cậu nên về lớp rồi.”

“Chết tiệt… Gặp cậu sau giờ học nhé.”

Từ giờ tới lúc đó mà đụng vào Nahyeon thì liệu hồn.

Ném lại câu ấy, Na Yuri quay gót, vẫn lườm Khôn Lỏi đến phút chót.

Tôi giả vờ không biết Khôn Lỏi đã lén đi theo khi tôi và Yuri nói chuyện riêng. Thế nên tôi định vòng vo kể sơ cho cậu ta hiểu chuyện vừa nói với Yuri, coi như đưa chút thông tin.

Diễn vai ngây thơ, mệt ghê…

“Ừm, Yuhan.”

“Sao?”

“Tớ nghe bảo trước đây cậu làm nhiều chuyện xấu.”

“À.”

“Nhưng, dẫu lời Yuri là thật đi nữa, tớ vẫn tin vào Yuhan bây giờ, người đang tử tế với mọi người…”

Tôi cố tỏ ra đang lựa lời để khỏi làm cậu tổn thương, mân mê đầu ngón tay, cúi đầu. Chiêu mít ướt ngày xưa bị viện trướng mắng sao là xài y như cũ.

“Vậy nên tớ đã nhờ Yuri quan sát xem Yuhan thay đổi tới đâu.”

“Chỉ thế thôi?”

“Tôi” gật đầu, mặt trĩu xuống, chẳng nhận ra chút áy náy vừa thoáng qua.

“…Ừm.”

Khôn Lỏi nhìn tôi một chốc rồi bật cười.

Cảnh cậu gãi gáy, à ha, vẫn khó ưa như thường.

Nhưng có vẻ cậu quyết định bỏ qua.

“Tớ, trời ạ, còn tưởng em gái mình có cảm tình lại với ông anh trai này rồi, hóa ra là không.”

“Ừm, tớ nghĩ Yuri vẫn luôn quan tâm đến Yuhan đó.”

“Vấn đề là quan tâm theo kiểu thù địch.”

“U, ư…”

Nghĩ tới việc mình ư ư như trẻ con, tôi nổi da gà. Bé Nana bảy tuổi ở trại còn nói sõi hơn kìa.

Dù sao, thấy tôi xị mặt, Khôn Lỏi liếc qua rồi xoa đầu tôi qua quýt.

“Sao, sao thế?”

Đáng ra gió đã nổi thành bão kèm một tràng mắng chửi khi cậu ta xoa đầu tôi nhưng tôi vẫn cố nuốt xuống.

“Vì dễ thương.”

“Hử?”

Tán tỉnh linh tinh hết sức. Mong cậu đừng làm thế với mấy nữ chính khác, không lại ăn tát.

“Yuhan, t, trời ơi…”

Tôi vào vai cô nàng bối rối, che đôi má nóng bừng trong lòng tay. Thẹn với chính mình, tôi nhìn bảng đen trống rỗng, thầm khấn:

Cô ơi, xin cho con đủ kiên nhẫn để khỏi đập Khôn Lỏi ra bã.

Thời gian nhức nhối rồi cũng trôi. Đến giờ tan học.

Có lẽ Yuri đã nhắn cho Bình Tĩnh, nên cả Na Yuri và Bình Tĩnh đứng đợi ở cổng trung tâm.

“Chào.”

“Chào.”

Bình Tĩnh giơ tay vẫy nhẹ, còn Na Yuri thì: “Gặp lại rồi, Nahyeon. Bên cạnh cậu có rác đấy, vứt đi là vừa.”

Vẫn như mọi khi.

Khôn Lỏi quen với kiểu công kích ấy rồi nên cũng bơ đi, kè sát tôi. Na Yuri cũng bám sát, như để kèm cậu ta. Bình Tĩnh đi cạnh Na Yuri, hai người cùng lớp.

Rồi im lặng.

Im lặng. Im lặng.

Sự yên ắng kéo dài bất tận. Tôi toát mồ hôi lạnh. Ba đứa dở khoản trò chuyện tụ lại thì… đúng là thảm họa.

Cuối cùng, tôi tính rút súng ra làm mồi dẫn chuyện.

Chính xác là, vừa kịp đưa tay thì

“Nyahaha. Mọi người đông đủ rồi nhỉ.”

Choi Soojung bỗng xuất hiện.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free