(Đã dịch) Cẩu Tại Tu Chân Thế Giới - Chương 130: Bọn hắn còn có ta hung tàn sao
Giữa trưa ngày thứ hai, sư tỷ chậm rãi mở mắt.
"Tê..."
Vừa muốn ngồi dậy, cô khẽ rít lên một tiếng vì đau nhức.
Mình đường đường là một tu sĩ Trúc Cơ, mà lại bị tên khốn này giày vò đến thảm hại.
Cái tên khốn kiếp này.
Sư tỷ càng nghĩ càng giận, cầm lấy pháp bào khoác lên người, tức tối đứng thẳng dậy.
Sư tỷ muốn đi đầm nước để tắm rửa một chút.
Cái tên khốn này thật đúng là biết giày vò người.
Không ngờ tên này lại sung mãn đến vậy, đêm qua khiến nàng rã rời cả xương cốt.
Sư tỷ vội vã bước ra ngoài, chỉ thấy Tô Phàm đang đứng trước một lò Khí đỉnh, dùng linh lực thúc giục linh hỏa, nung nấu chiếc Khí đỉnh to lớn.
A...
Cái tên khốn này học luyện khí từ bao giờ vậy? Nhìn thủ pháp thuần thục của hắn, quả thực rất có phong thái của một luyện khí sư.
Tô Phàm quay đầu, cười hì hì nói: "Tiền bối, lại đây!"
Sư tỷ lườm hắn một cái, giờ mới chịu gọi mình là tiền bối.
Tên này khiến nàng kêu 'ba ba' suốt đêm, lúc đó không cảm thấy gì, hiện tại vừa nghĩ tới liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hừ...
Sư tỷ hừ một tiếng, không thèm để ý đến Tô Phàm, quay người đi về phía đầm nước.
Tô Phàm chỉ cười hì hì đầy vẻ cợt nhả.
Có lẽ vì thân phận của sư tỷ đã thay đổi, cộng thêm việc đêm qua nàng chọc giận hắn, Tô Phàm đã phát tiết toàn bộ sức lực của mình lên nàng.
Vừa nghĩ tới mình đè tu sĩ Trúc Cơ tiền bối xuống dưới thân, Tô Phàm liền cảm nhận được ham muốn chinh phục mãnh liệt.
Nhìn thấy sư tỷ đi xa, Tô Phàm liền nhanh chóng dung luyện xong vật liệu luyện khí trong Khí đỉnh, đi vào phòng bếp làm cơm trưa cho sư tỷ. Đêm qua sư tỷ mệt chết đi được, hắn phải bồi bổ cho nàng một chút.
Một món dùng tôm sông tươi rói, làm một tô "Say tôm" mà sư tỷ thích ăn nhất, có tác dụng bồi bổ tinh khí, tráng kiện cơ thể.
Một món dùng thịt sống lưng của Hạt Giáp Bàn Dương, làm một tô "Thịt dê củ cải canh" mềm nhừ tươi ngon, hàm lượng dinh dưỡng cực kỳ cao, là món cao cấp để bồi bổ thân thể.
Một món dùng con ba ba câu được từ trong hồ, làm một tô "Củ khoai cây long nhãn hầm ba ba", thịt mềm mại không ngán, dinh dưỡng phong phú, nước canh thơm ngon, có tác dụng dưỡng âm, thanh nhiệt, bổ thận, tan ứ kết.
Một món dùng cá chạch bắt được khi đang ngủ vùi bên bờ hồ, làm một tô "Tương kho cá chạch" ngon miệng, có công hiệu bổ trung ích khí, lợi tiểu tiện, giải độc, trị trĩ, dưỡng thận sinh tinh.
Một món dùng thịt gà, thịt vịt, Mặc Ngư, thịt ngỗng, thịt ba chỉ, sườn heo, các loại xương và mười mấy loại dược liệu, chế biến thành "Thập toàn đại bổ thang".
Món chính là 'Táo đỏ chè hạt sen' do hạt sen, táo đỏ cùng gạo nếp chế biến thành, có tác dụng bổ ích tỳ vị, ích tinh bổ khí, tăng cường trí lực, thông tai sáng mắt, kiện tỳ vị.
Rượu thì không nên uống, hắn pha cho sư tỷ một bình "trà sữa" dùng linh trà, linh sữa cùng linh mật ong.
Tô Phàm đem bốn món mặn một chén canh bưng đến trên chiếc bàn cạnh đầm nước, bày đầy ắp, trông vô cùng hấp dẫn.
Sư tỷ nhìn thấy trên mặt bàn toàn là những món mình yêu thích, nước dãi cũng sắp chảy ra rồi.
Nhưng nàng lại không muốn để Tô Phàm nhìn thấy, quay đầu giả vờ không thèm để ý.
Tô Phàm khẽ cười, nữ nhân này à, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ, có đôi khi cũng giống như trẻ con vậy.
Hắn bới thêm cho sư tỷ một chén "Táo đỏ chè hạt sen", đặt trước mặt nàng.
"Sư tỷ, dùng trước một chút chè, ủ ấm dạ dày..."
Sư tỷ lườm hắn một cái, cố ý không để ý tới hắn.
Tô Phàm đem trà sữa bưng đến trước mặt sư tỷ, cười ha hả nhìn xem nàng.
Sư tỷ cuối cùng vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn của đồ ăn ngon, nhận lấy bát chè và ăn ngấu nghiến.
Hương vị mềm mại thơm ngọt, mềm mại ngon miệng.
Mặc dù tên khốn này là tên hỗn đản, nhưng tài nấu nướng lại ngày càng tuyệt vời.
Sư tỷ cũng là đói bụng, lang thôn hổ yết bắt đầu ăn, ăn một mạch khá lâu, nàng mới vỗ vỗ bụng.
"Ta ăn no rồi..."
Nàng muốn đứng lên, nào ngờ toàn thân trên dưới đau nhức rã rời.
Sư tỷ liếc nhìn Tô Phàm đang ăn uống ngon lành ngay bên cạnh, liền giận dữ đấm cho hắn mấy cái.
A...
Tô Phàm không hề tránh né, mặc cho sư tỷ đánh, khiến nàng đau điếng cả cổ tay.
Con hàng này toàn thân trên dưới tựa như một tấm sắt lớn, đấm vào cứ như đấm vào tấm thép vậy.
Sư tỷ tức giận không nhịn được, còn muốn đánh nữa, nhưng lại sợ tay mình đau, thế là liền giơ chân đạp mạnh vào Tô Phàm.
Tô Phàm vẫn không tránh, cứ để sư tỷ đánh một trận cho hả dạ, miễn là nàng bớt giận là được.
Đêm qua hắn làm đúng là có hơi quá đáng.
Về sau sư tỷ đạp hụt, Tô Phàm chợt tóm lấy cổ chân của nàng.
Sư tỷ bị xấu hổ đến đỏ bừng mặt, đưa tay véo vào cánh tay Tô Phàm, vặn một cái.
Thật là một tên biến thái, chỉ biết nắm lấy chân nàng mà ngắm nghía.
A!!
Tô Phàm bị sư tỷ véo cho kêu oai oái, dùng tay xoa chỗ vừa bị véo.
"Sư tỷ, ngươi độc ác quá vậy..."
"Ta bóp chết cái tên khốn nhà ngươi!"
Tô Phàm cười hì hì tiến lại ngồi, tựa vào bên cạnh sư tỷ.
"Hắc hắc... Đêm qua..."
Mặt sư tỷ chợt đỏ bừng, nàng dùng tay ra sức đẩy Tô Phàm.
"Ngươi lăn đi, cách ta xa một chút..."
Tô Phàm tùy ý sư tỷ đẩy hắn, nhất quyết không chịu nhúc nhích, cứ thế dựa vào nàng một cách thân mật.
Hai người tại bên đầm nước ngồi thẫn thờ cả buổi trưa, cái gì cũng không làm, chỉ là tựa vào nhau mà ngồi.
"Chỉ vài tháng nữa thôi, là ngươi phải đi Thượng Tông thí luyện rồi, phải không?"
Nghe sư tỷ nói vậy, Tô Phàm nhẹ gật đầu.
"Ừm... Nhanh..."
Sư tỷ quay đầu mắt nhìn Tô Phàm, rúc đầu vào vai hắn.
"Đều tại ta, đáng lẽ không nên vì ngươi mà tranh cái suất thí luyện kia..."
Tô Phàm sửng sốt một chút, nói: "Thế nào..."
"Nghe nói lần này mười đệ tử Hạ Tông, muốn cùng đệ tử Thượng Tông cùng nhau tiến vào Ma Uyên rộng mười vạn dặm thí luyện..."
Tô Phàm cười khẽ, nói: "Vậy thì thế nào, sư tôn đều nói để cho ta đi Thượng Tông để mở mang kiến thức."
Sư tỷ ngồi thẳng dậy, ra sức đ��y Tô Phàm một cái.
"Vậy làm sao có thể giống nhau đâu, ngươi biết đệ tử Thượng Tông hung tàn đến mức nào không."
Tô Phàm bị nàng khiến bật cười, hắn cười hì hì nhìn xem sư tỷ.
"Bọn họ có hung tàn bằng ta không."
Sư tỷ bị Tô Phàm nói đến mặt đỏ bừng, liền véo hắn một cái rõ đau.
"Ta nói với ngươi chính sự đâu, sức mạnh của ngươi ta rõ nhất, đi đến đâu cũng không chịu thiệt, ta là sợ ngươi đắc tội người của Thượng Tông bên kia, rồi lại rơi vào kết cục như sư tôn của ngươi."
Tô Phàm cười ha hả nhìn xem sư tỷ, đưa tay đem nàng kéo đến trong ngực.
"Lão công của nàng lợi hại lắm đó, ai nếu là dám đắc tội ta, liền để cả nhà của hắn chết sạch sành sanh..."
Sư tỷ trợn mắt khinh bỉ, tức giận đấm hắn một cái.
"Nghe Đại Bá ta nói, những đệ tử Thượng Tông kia, mỗi lần thí luyện chỉ có tối đa bốn phần mười có thể sống sót trở về, đến lúc đó ta e là..."
Tô Phàm hơi mất kiên nhẫn, liền đánh vào mông sư tỷ một cái.
"Ngươi sợ cái quái gì chứ, núi đao biển lửa, ta cũng chẳng sợ..."
Bản dịch này là tài sản tinh thần của truyen.free, kính mong quý bạn đọc trân trọng và không sao chép khi chưa được cho phép.