Chương 1817 : Một kiếm trảm Hắc Ma!
"Ân công cẩn thận! Sinh linh này chính là Lục Vũ Dạ, xếp thứ bốn mươi mốt trên Tiềm Long bảng, danh chấn Bắc Đẩu, xuất thân từ Lục Nhãn Ma tộc, thực lực khủng bố vô biên, là cái thế thiên kiêu, Ân công ngàn vạn lần không thể đại ý!"
Trên Phù Không chiến hạm, Hạo mẫu giờ phút này liều mạng toàn lực cao giọng nhắc nhở Diệp Vô Khuyết, để hắn biết thân phận của Lục Vũ Dạ, tránh bị đánh úp bất ngờ.
Quả nhiên, sau khi nghe được ba chữ "Tiềm Long bảng", ánh mắt băng lãnh của Diệp Vô Khuyết cũng hơi lóe lên!
Bắc Đẩu Tiềm Long bảng!
Ý nghĩa của bảng này hắn đã sớm biết, nó xuất từ Thiên Cơ thế gia, là bảng danh sách được cả tinh vực Bắc Đẩu công nhận, phàm là có thể leo lên Bắc Đẩu Tiềm Long bảng đều là sinh linh mạnh nhất trong Long Môn cảnh!
Bất quá thì sao?
Tiềm Long bảng có lẽ hù dọa được người khác, nhưng làm sao có thể hù dọa được Diệp Vô Khuyết?
Giết thiên kiêu của Tiềm Long bảng thì đã sao!
"Sao thế? Trầm mặc rồi à? Hay là sợ rồi? Hừ! Ỷ mạnh hiếp yếu, đây chính là căn bệnh của Nhân tộc các ngươi, chỉ là một chủng tộc hèn mọn mà thôi, có gì đáng để khen ngợi, cũng xứng ở trước mặt ta kiêu ngạo? Số kiến Nhân tộc ta đã giết còn nhiều hơn số ngươi từng thấy!"
"Bất quá hôm nay ta tâm tình không tệ, ngươi con trùng này có thêm một lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là thần phục ta, làm chó của ta, nắm lấy cơ hội ngàn năm khó gặp này, lựa chọn cho tốt!"
Trên gương mặt lạnh lùng của Lục Vũ Dạ lộ ra một nụ cười dữ tợn đến cực điểm, ngữ khí băng lãnh, mang theo sự trào phúng và khinh miệt.
"Súc sinh ồn ào, ta sẽ bắt sống ngươi trước, sau đó chém đầu ngươi, đem treo trước Phù Không chiến hạm của ta!"
Đối mặt với sự trào phúng của Lục Vũ Dạ, Diệp Vô Khuyết lạnh lùng đáp trả, không muốn nhiều lời thêm một chữ, hắn chỉ muốn trấn áp hắn!
Nói nhiều không bằng trực tiếp trấn sát Lục Vũ Dạ tại chỗ, chém đầu hắn, không gì có sức thuyết phục hơn thế.
Oanh!
Tóc đen tung bay, Diệp Vô Khuyết lập tức hành động, Thiên Yêu Dực phía sau vỗ mạnh, tốc độ bạo phát cực nhanh, cả người như một con đại long đạp không mà đến, năm ngón tay nắm chặt, Long Quyền xuất thế, chính là Chân Long Chiến Thiên Pháp!
"Xem ra ngươi chọn con đường chết rồi! Hừ, cũng tốt, một thân huyết nhục của ngươi bù đắp được cho ngàn vạn nhân tộc bình thường, sau khi thôn phệ ngươi, Oán Ma Huyết Phiên chỉ sợ cũng có thể luyện thành!"
Trong sáu con mắt của Lục Vũ Dạ dũng động tia tham lam và tàn nhẫn, vừa dứt lời, cả người hắn phảng phất như Ma Hổ xổ lồng, cũng lao về phía Diệp Vô Khuyết!
Gầm!
Ngay lúc này, một tiếng gầm giận dữ của mãnh thú vang vọng khắp nơi, chính là Hắc Ma bị Diệp Vô Khuyết hất bay trước đó, giờ phút này nó đã hoàn hồn, đôi hung đồng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Vô Khuyết, thân thể to lớn trăm vạn trượng tràn ngập thiên địa, dẫn đầu vồ giết tới!
Trong nháy mắt, mùi tanh của gió lớn nổi lên, sát khí tràn ngập, tinh không phương viên mấy trăm dặm như sôi trào!
Hắc Ma khí thế kinh thiên, thân thể che khuất bầu trời, trong hung đồng phản chiếu thân ảnh Diệp Vô Khuyết, mang theo nộ hỏa và điên cuồng đến cực hạn, nhưng ẩn sau đó là một tia cẩn thận!
Từ tình hình vừa rồi, thực lực của tu sĩ nhân tộc này không thể khinh thường, trong cơ thể ẩn chứa lực lượng đáng sợ, Hắc Ma là yêu thú phẩm cấp cực cao, sớm đã có trí tuệ, giờ phút này công kích lần nữa, càng bị kích phát hung tính, tự nhiên không hề bảo lưu!
Gầm!
Tiếng gầm của mãnh thú kinh thiên, toàn thân Hắc Ma bạo phát hắc quang nồng đậm, thân thể to lớn trăm vạn trượng quỷ dị co rút lại, hầu như trong nháy mắt chỉ còn vạn trượng, nhưng vẫn vô cùng kinh người, cuối cùng hóa thành một con lợi trảo, chém về phía Diệp Vô Khuyết, cả hư không phảng phất bị trảo này cắt chém, thiên địa tan vỡ, cắt đứt càn khôn!
Lục Vũ Dạ ở một bên thấy Hắc Ma thi triển chiêu này, khóe miệng lộ ra tia cười lạnh.
Hắc Ám Phân Thiên Trảo!
Đây là sát chiêu của Hắc Ma, Hắc Ma là Hắc Ám Ma Báo yêu thú cực kỳ cường đại, thực lực khủng bố, dù Nhân Vương khai tích ba mươi đạo Thần Tuyền đối mặt với chiêu này cũng sẽ bị xé thành thịt nát đầy trời!
Tu sĩ nhân t���c này tuy thực lực không tầm thường, nhưng e rằng không dễ dàng hóa giải chiêu này của Hắc Ma, mà hắn thừa thế xông lên, Lôi Đình xuất thủ, tuyệt đối có thể trấn sát đối phương!
Nhưng ngay sau đó, Lục Vũ Dạ nghe thấy một thanh âm băng lãnh!
"Một con súc sinh dám ăn thịt người của ta, chết!"
Ngâm!
Giữa thiên địa vang lên vô số tiếng kiếm ngâm, vạn ngàn kiếm quang lóe lên, kim sắc kiếm quang thông thiên triệt địa, bá đạo vô song, phảng phất chém tới từ tương lai và quá khứ!
Cuối cùng kiếm quang gào thét, hư không diễn hóa một bức kim sắc họa quyển tráng lệ vô song!
Kim sắc họa quyển từ từ triển khai, phô diễn thiên địa, như được điêu khắc từ hoàng kim tinh tế, trên đó không có một vật, lại xinh đẹp động lòng người, tựa hồ bao quát vạn dặm giang sơn!
Cảnh tượng hùng vĩ này chấn động tất cả mọi người, tu sĩ nhân tộc trên Phù Không chiến hạm đều lộ vẻ không thể tin.
Hạo nhi được mẫu thân bảo hộ trong lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn sáng lên, trong đôi mắt to phản chiếu kim sắc họa quyển hùng vĩ, cũng phản chiếu Diệp Vô Khuyết, chậm rãi lộ vẻ sùng kính và ước mơ!
Vạn dặm giang sơn đẹp như tranh!
Giờ khắc này Diệp Vô Khuyết thi triển Vô Danh kiếm quyết!
Tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, chiến lực bạo tăng, Vô Danh kiếm quyết truyền từ nam tử Thiểm Điện kim sắc kia uy lực cũng tăng mạnh, giờ thi triển lại, uy lực kinh thiên động địa!
Trong lòng Diệp Vô Khuyết sát ý cuồn cuộn, xuất thủ không lưu tình, trực tiếp muốn diệt sát con súc sinh Hắc Ma này!
Soạt!
Kim sắc họa quyển hư không cuồn cuộn, trực tiếp trấn áp Hắc Ám Ma Báo!
Gầm!
Trong đôi hung đồng của Hắc Ma lóe lên sự sợ hãi và khó tin, thậm chí Hắc Ám Phân Thiên Trảo của nó còn chưa kịp bạo phát uy lực đã cảm thấy trời đất quay cuồng, mắt tối sầm lại!
Sắc mặt Lục Vũ Dạ biến đổi, vẻ kinh nộ đồng loạt dũng xuất trong sáu con mắt!
Thân thể to lớn vạn trượng của Hắc Ma bị kim sắc họa quyển quét qua rồi biến mất, cư nhiên biến thành một cảnh vật trong kim sắc họa quyển!
Thật không thể tưởng tượng nổi!
Ngay sau đó, kim sắc họa quyển bạo phát vạn ngàn kiếm quang, Hắc Ma trong họa quyển điên cuồng run rẩy, giãy giụa, nhưng chợt bạo thành một đoàn huyết vụ, nhuốm đỏ cả họa quyển!
Diệp Vô Khuyết tóc đen tung bay, bước ra một bước, kim sắc họa quyển chậm rãi biến mất, một cỗ thi thể nhuốm máu rơi xuống, chừng mấy trăm vạn trượng, nện lên quần lạc vẫn thạch ở đằng xa, phát ra tiếng ầm ầm thật lớn!
Huyết vũ bay tán loạn, Hắc Ma vừa hung bạo tàn nhẫn nuốt chửng nhân tộc, giờ đã biến thành thi thể, bị Diệp Vô Khuyết một kiếm chém diệt, chấn động tất cả mọi người!
Tốc độ một kiếm này của Diệp Vô Khuyết quá nhanh, nhanh đến mức mọi người không kịp phản ứng, k��� cả Lục Vũ Dạ.
"Ân công lợi hại quá!"
Trong Phù Không chiến hạm, tất cả nhân tộc đều lộ vẻ kích động và kinh hỉ, Hạo nhi càng kích động đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vỗ tay, nói với giọng non nớt!
Giữa tinh không, Diệp Vô Khuyết bước đi, tắm mình trong máu tươi yêu thú, như chiến thần giáng thế, mặt không biểu tình, nhưng sát ý lăng thiên!
"Giải quyết con hắc súc sinh này rồi, bây giờ đến lượt ngươi con lục nhãn nghiệt súc này!"
Lời nói băng lãnh nổ tung, ánh mắt Diệp Vô Khuyết như đao, bước ra một bước, tay phải như rồng, ra quyền như núi lở, trực tiếp oanh về phía Lục Vũ Dạ!
"Ngươi con kiến hôi ti tiện dám giết tọa kỵ của ta? Ta muốn băm ngươi thành thịt nát, cho Hắc Ma chôn cùng! Trước khi ngươi chết, ta sẽ lột da rút gân từng con kiến hôi trong hai chiếc Phù Không chiến hạm trước mặt ngươi, để ngươi nhìn chúng từng người đi tìm chết!"
Hắc Ma bị giết khiến Lục Vũ Dạ nổi giận, ngữ khí sâm nhiên!
Hắn trơ mắt nhìn tọa kỵ của mình bị Diệp Vô Khuyết một kiếm chém giết, đây là vũ nhục trần trụi và đánh vào mặt!
Trong sáu con mắt của Lục Vũ Dạ chiết xạ quang mang đáng sợ, phảng phất sáu đạo thiểm điện đang bay, thân thể như Ma thần hoành độ hư không, quanh thân nguyên lực màu xám nổ tung, khí thế bao trùm, cũng nắm quyền ấn, nghênh kích Diệp Vô Khuyết!
Bành!
Tiếng ầm ầm nổ tung, vô tận nguyên lực dâng trào, quần lạc vẫn thạch xung quanh bị lực lượng kinh khủng chấn bay, loạn thạch xuyên không, cảnh tượng kinh người trình hiện, thậm chí hai chiếc Phù Không chiến hạm ở đằng xa cũng chịu ảnh hưởng, phát ra tiếng răng rắc rồi bay ngang ra ngoài!