Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 3199 : Giết sạch sẽ không chừa một ai!! (Trung Quốc thật là ngầu!!)

Ong!

Ánh sáng truyền tống đậm đặc từ một góc phố tỏa ra, theo mỗi lần truyền tống, có thể thấy vô số sinh linh vì treo thưởng mà từ các cự phường khác đến đây, nhưng giờ phút này ai nấy đều giận dữ, đầy vẻ không cam lòng!

Nhìn mảng trận pháp truyền tống trước mắt, sát ý trong đôi mắt sáng ngời của Diệp Vô Khuyết cuồn cuộn dâng trào, rồi hắn bước vào trong đó, thân hình lập tức biến mất.

...

Cổ Nguyệt Cự Phường, đường thứ mười tám phía Đông, nơi đây có một tòa phủ đệ nguy nga tráng lệ, cửa phủ đệ treo một tấm biển mạ vàng, phía trên viết bốn chữ lớn như móc sắt... Kinh Long Bang!

Kinh Long Bang!

Một trong những bang hội địa đầu xà của Tự Do Cự Phường, sừng sững ở đây mấy chục năm, thâm căn cố đế, thực lực trong bang hội cũng không tệ, có thể nói là kiếm tiền như nước!

Thế nhưng từ đêm qua, toàn bộ Kinh Long Bang lại đột nhiên im hơi lặng tiếng, tất cả thành viên bang hội đều tụ tập đến tổng bộ, bố trí phòng thủ nghiêm ngặt, hình thành một vòng bảo vệ dày đặc.

Đại sảnh Kinh Long Bang, đã sớm bị phong tỏa.

Trên vương tọa da hổ, bang chủ Vương Kinh Long ngồi ngay ngắn, Độc Sư đứng cạnh hắn, trừ hai người bọn họ, toàn bộ đại sảnh bốn phương Đông, Nam, Tây, Bắc đều có năm trăm nam tử cường tráng lấp đầy, từng người tu vi đều không kém, hợp lại cùng nhau, càng thêm uy chấn!

"Bang chủ, bây giờ bên ngoài chắc đã loạn thành một nồi cháo rồi, tên kia có lẽ đã bị đủ loại ám sát liên tiếp làm cho lửa giận ngút trời, mệt mỏi ứng phó rồi! Tất cả đều là kế sách thần diệu của bang chủ!"

Độc Sư cười nịnh nọt Vương Kinh Long.

"Hừ! Dựa vào những kẻ liều mạng của Tự Do Cự Phường này muốn giết một tôn Thanh Đồng Nhân Thần trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng, dù sao đó chính là đại cao thủ Nhân Thần Cảnh! Ta không trông cậy vào việc có thể giết sạch hắn, nhưng là..."

Trong đôi mắt âm lệ như chim cú của Vương Kinh Long lóe lên một tia lão mưu thâm hiểm, dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "Đúng như Độc Sư ngươi đã nói, dưới trọng kim treo thưởng, tôn Thanh Đồng Nhân Thần này nhất định sẽ bị làm cho mệt mỏi ứng phó, tinh thần căng thẳng, tất nhiên sẽ sơ hở, chúng ta phụng mệnh vị đại nhân vật kia, cần phải làm là ngăn chặn hắn, rồi sau đó đợi vị đại nhân vật kia trở về tự mình giải quyết, đương nhiên, nếu như chúng ta có thể thay hắn giải quyết triệt để thì càng tốt hơn nữa!"

"Bang chủ cứ yên tâm, dưới Truy Hồn Cổ, hắn giống như bó đuốc trong bóng tối, lộ rõ, trốn đằng nào cũng vô ích, toàn bộ Tự Do Cự Phường có bao nhiêu kẻ liều mạng? Đếm không xuể! Người vì tiền tài mà chết, chim vì thức ăn mà vong, dưới lệnh truy nã đẫm máu, sẽ khiến bọn chúng như sói đói ngửi thấy mùi máu mà cắn chặt lấy!"

Trong mắt Độc Sư cũng lộ ra vẻ tự phụ ngạo nghễ.

"Ha ha! Vẫn là nhờ có Truy Hồn Cổ của Độc Sư!"

"Đâu có đâu có! Nếu không có thần cơ diệu toán của Bang chủ, rút củi dưới đáy nồi, kế hoạch này làm sao có thể triển khai?"

Hai người tương hỗ thổi phồng, đều lộ ra ý cười.

Độc Sư chợt nghĩ tới điều gì, ánh mắt lộ ra vẻ đùa cợt và trào phúng nói: "Tôn Thanh Đồng Nhân Thần kia thật đáng thương! Hắn bây giờ chắc nghĩ nát óc cũng không biết mình đắc tội ai, đến cuối cùng sợ là chết cũng phải chết trong uất ức!"

Nghe vậy, trong đôi mắt âm lệ của Vương Kinh Long lại dâng lên vẻ tự phụ, cười lớn: "Ha ha ha ha ha! Mặc kệ thế nào, cẩn thận vẫn luôn không sai, cho nên ta đem toàn bộ lực lượng Kinh Long Bang tạm thời điều trở về, giữ vững phủ đệ, dù sao cẩn tắc vô áy náy, ta có thể lăn lộn đến tình trạng này, chính là nhờ một mực ghi nhớ câu này..."

Oanh!!!

Một tiếng nổ ầm ầm rung trời động đất đột nhiên vang lên, trực tiếp nhấn chìm nửa câu sau của Vương Kinh Long, chỉ thấy lối ra đại sảnh bị phong kín giờ phút này yếu ớt như giấy dán bị xé toạc, tạo ra một lỗ hổng lớn trăm trượng!

Giữa lúc bụi bay mù mịt, một thân ảnh cao lớn thon dài từ trong lỗ hổng kia từng bước một đi ra, như Tử thần từ địa ngục giáng lâm!!

"Trốn cũng không tệ."

"Chính là ngươi sao?"

Một đạo âm thanh lạnh nhạt như sấm sét nổ vang trong toàn bộ đại sảnh, thân ảnh cao l��n thon dài kia giờ phút này chính thức bước vào trong đại sảnh, lộ ra chân dung, không phải Diệp Vô Khuyết thì là ai?

"Ngươi, ngươi..."

Vương Kinh Long vốn đầy mặt đắc ý giờ phút này như ăn phải một vạn con ruồi chết, toàn thân cứng đờ trên vương tọa da hổ, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Vô Khuyết dùng phương thức cuồng dã thô bạo như vậy xông vào, trong hai mắt tràn đầy vẻ không thể tin được đến cực hạn!

Độc Sư kia cũng trợn tròn mắt, há hốc mồm, chỉ cảm thấy bên tai ong ong, não muốn nổ tung!

Sao có thể?

Không nên thế chứ!

Chỗ nào xảy ra vấn đề rồi?

Tại sao lại như vậy??

Một khắc trước hai người bọn họ còn nói cười vui vẻ, dương dương tự đắc, nhưng một khắc này hiện thực lại tàn khốc như vậy, kẻ địch cứ thế đơn giản thô bạo xông đến trước mặt bọn họ!

Bọn họ liếc mắt một cái liền nhận ra Diệp Vô Khuyết!

Dù sao trước đó dung mạo của Diệp Vô Khuyết đã sớm được những thành viên Kinh Long Bang kia ghi lại, bẩm báo cho bọn họ.

Vương Kinh Long giờ phút này toàn thân cũng run rẩy, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Vô Khuyết, trên khuôn mặt âm lệ sớm đã tái nhợt!

Nhưng đột nhiên, hắn nhìn thấy năm trăm tên thành viên Kinh Long Bang đang chắn trước người mình, như bắt được tia hy vọng cuối cùng, trong đôi mắt dũng xuất ra vô tận điên cuồng!!

"Giết hắn!!"

"Ai có thể giết hắn!! Từ nay về sau ai chính là Phó Bang chủ Kinh Long Bang, phàm là ta có tất cả đều chia cho hắn một nửa!!"

"Giết!!"

"Khiến hắn chết!! Khiến hắn lập tức đi chết a!!!!!"

Vương Kinh Long gào thét thê lương nhưng điên cuồng, năm trăm tên thành viên Kinh Long Bang vốn như gặp đại địch sau khi nghe được tiếng gào thét điên cuồng này của Vương Kinh Long, từng người hai mắt nhất thời đỏ ngầu!!

Dưới trọng thưởng ắt có dũng phu!!

Khi tham lam bành trướng đến cực hạn, liền sẽ tạm thời mất lý trí, trở nên không hề sợ hãi!!

"Huynh đệ!! Cùng tiến lên! Chém chết hắn!!"

Cuối cùng, một tên thành viên Kinh Long Bang rống to điên cuồng, trong tay trường đao giơ lên, xông về phía Diệp Vô Khuyết!

Bá bá bá!

Tiếp theo, năm trăm tên thành viên Kinh Long Bang tất cả đều rút ra trường đao, đao quang sâm nhiên chiếu sáng toàn bộ đại sảnh một mảnh sáng như tuyết, mang theo vô tận tham lam và điên cuồng cùng nhau giết về phía Diệp Vô Khuyết!!

Hoa!

Kình phong thổi tới làm loạn tóc của Diệp Vô Khuyết, nhìn năm trăm tên thành viên Kinh Long Bang cầm đao giết về phía mình, đôi mắt sáng ngời của Diệp Vô Khuyết đã trở nên hờ hững, không mang theo chút tình cảm nào.

"Vậy thì giết sạch sẽ không chừa một ai..."

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương