Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 3385 : Tái kiến... Hoang Tinh Đằng!

"Cải tiến năm phương thuốc đan hoàn hoàn mỹ của Vạn Tông Sư? Luyện chế ra Hỗn Nguyên Dung Thọ Đan hoàn toàn mới có thể kéo dài tuổi thọ năm năm?"

"Vạn Tông Sư tự nhận không bằng?"

"Thốt ra lời 'Từ nay về sau, Luyện Đan Sư Vương Đô lấy người này làm tôn'?"

"Một Luyện Đan Sư siêu phàm hoàn toàn mới có tạo nghệ đan đạo còn trên cả Vạn Tông Sư?"

Hoang Tinh Đằng, kẻ vốn dĩ lạnh nhạt như rắn không chút kinh sợ, giờ phút này trong đôi mắt băng lãnh hẹp dài cũng trào dâng quang mang khó mà bình tĩnh được!

Hắn đã hiểu vì sao Điện chủ Dị Sĩ Điện lại truyền tin cho hắn rồi!

Vạn Tông Sư ở đó, mời Khuyết Dạ gia nhập Hoàng gia Luyện Đan Sư, Dị Sĩ Điện chỉ có Tả Trưởng Lão đi tới, căn bản không đủ tư cách mở miệng!

Đây là Dị Sĩ Điện đang cầu viện!

Gắt gao nắm ngọc giản truyền tin, trong mắt Hoang Tinh Đằng ánh sáng chớp động!

"Một Luyện Đan Sư siêu phàm còn trên cả Vạn Tông Sư! Kỳ Nhân Phủ nhất định có kẻ sẽ như cá mập ngửi thấy máu tươi, gắt gao cắn không buông! Kế hoạch vất vả triển khai lâu như vậy, làm sao có thể xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn nào chứ?"

Trong con ngươi hẹp dài của Hoang Tinh Đằng lóe lên một tia hàn quang, khóe miệng càng vẽ lên một độ cong lạnh người.

"Hơn nữa... vị Khuyết Tông Sư này, quả thật cũng có tư cách để ta đích thân đi một chuyến rồi!"

"Chuyện của điện hạ, cũng phải thông báo một tiếng."

"Người đâu!"

Hoang Tinh Đằng lập tức hét lớn một tiếng!

Vút vút vút!

Đột nhiên có mấy đạo thân ảnh vọt vào đại sảnh!

"Lập tức tiến về Cầu Hiền Lâu!"

Hoang Tinh Đằng sải bước, trực tiếp đi ra ngoài!

"Cung kính tuân lệnh Bối Lặc Gia!"

Ngay khi Hoang Tinh Đằng rời khỏi Hoàng Cung, đi tới Cầu Hiền Lâu khoảng một khắc đồng hồ sau!

Tương tự là ở Hoàng Cung, thế nhưng lại là một cung điện khác cách xa ngàn dặm.

Tòa cung điện này tọa lạc ở hậu phương của Hoàng Cung, vô cùng bí ẩn, khí phách bàng bạc, cao quý hoa lệ, nằm ngang ở đó, có một cảm giác khí thôn vạn dặm như hổ!

Một khắc sau, chỉ thấy cánh cửa vốn đóng chặt của tòa cung điện này đột nhiên mở ra, một luồng kim sắc quang huy chói chang vô cùng từ trong cung điện phun trào ra, lập tức nhuộm hư không thành màu vàng kim!

Trong hoảng hốt, một đạo thân ảnh cao lớn nhưng mơ hồ từ trong cửa bước ra một bước, cả người xông thẳng lên trời, đi ra ngoài cung!

Nơi nó đi qua, tất cả thị nữ, thái giám, cấm vệ toàn bộ đều lập tức quỳ lạy đầy đất!

...

...

Ngoài Cầu Hiền Lâu, theo câu nói bá khí của Vạn Tông Sư rơi xuống, Vương Thập An và Tả Trưởng Lão trong lòng lần nữa khẽ thả lỏng một hơi!

Điều bọn họ lo lắng nhất chính là Vạn Tông Sư không màng tất cả trực tiếp kéo Khuyết Tông Sư đi, vậy thật sự là hết cách rồi, bởi vì bọn họ căn bản không dám ngăn cản!

Nhưng không ngờ Vạn Tông Sư ở đây vì muốn chứng minh sự cường đại của Hoàng gia Luyện Đan Sư, cùng với thành ý của mình cho Khuyết Tông Sư, vậy mà lại tuyên bố cứ đợi ở đây, chờ người phía sau bọn họ đến.

Điều này lại khiến Vương Thập An và Tả Trưởng Lão có chút thấp thỏm không yên!

Người có thể khiến Vương Thập An cầu viện trong Kỳ Nhân Phủ còn có thể là ai? Đương nhiên chính là Phủ chủ đại nhân chân chính của Kỳ Nhân Phủ!

Tương tự, Dị Sĩ Điện cũng chỉ có Điện chủ đại nhân rồi!

Nhưng cho dù là Phủ chủ Kỳ Nhân Phủ, hay là Điện chủ Dị Sĩ Điện, thì thật sự có thể đòi được lợi lộc gì trước mặt Vạn Tông Sư sao?

Hơn nữa Vạn Tông Sư lại không thể nghĩ tới điểm này?

Nhưng dù cho như thế, Vạn Tông Sư vẫn bá khí lựa chọn đợi ở đây như vậy, nghĩ đến chắc chắn là đã tính trước mọi việc!

Nhưng hiện tại cho dù Vương Thập An và Tả Trưởng Lão trong lòng có thấp thỏm đến mấy, cũng chỉ có thể khô khan chờ đợi ở đây, chờ người phía sau riêng phần mình đến.

Thời gian từng chút một trôi qua, Vạn Tông Sư một chút cũng không vội, cứ thản nhiên đứng ở đó.

Mà Diệp Vô Khuyết nơi này thì...

Càng không vội!

Việc đã đến nước này, cảnh tượng làm lớn đến đâu, đối với hắn mà nói lại càng tốt!

Thế nhưng, mãi đến một đoạn thời khắc!

Con ngươi bình thản của Diệp Vô Khuyết đột nhiên khẽ híp một cái, nhìn về phía một phương hướng của Cầu Hiền Lâu!

Hầu như ngay khi Diệp Vô Khuyết nhìn sang, Vạn Tông Sư vẫn luôn thản nhiên tự đắc cũng nhìn về phía phương hướng giống nhau, biểu lộ trên khuôn mặt già nua lại hơi xảy ra biến hóa!

Mấy hơi thở sau, thần sắc Tả Trưởng Lão không xa trước hết sững sờ một chút, rồi sau đó trên mặt dâng lên một loại ý mừng rỡ vô hạn, cũng là nhìn về phía phương hướng kia!

Còn như Vương Thập An, càng là trước một bước nhìn về phía đó, một đôi con ngươi băng lãnh cũng đang lấp lánh, cuồn cuộn dâng lên lại là quang mang đáng sợ!

Giờ phút này, từ một phương hướng của Cầu Hiền Lâu, sau vô số sinh linh vây xem đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn hùng hậu nhưng băng lãnh!

"Đằng Bối Lặc Gia đến, người không liên quan, lập tức nhường đường!"

Một tiếng hét lớn, lập tức khiến đám sinh linh vây xem nơi đó từng người mặt lộ vẻ kính sợ cùng ý sợ hãi tản ra hai bên, rất nhanh, trong đám người liền tách ra một thông đạo rộng rãi.

Chỉ thấy liên tiếp tám tên thân mặc chiến giáp, thân ảnh cường tráng như tám tòa núi nhỏ chậm rãi bước tới, mỗi một bước bước ra, đại địa đều phảng phất đang oanh minh, có lực trùng kích thị giác kinh người!

Mà ở trung ương tám tên thủ vệ này, giờ phút này có một nam tử trẻ tuổi thân hình cao lớn tương tự mặc trường bào hoa lệ, chắp tay sau lưng thi thi nhiên mà đến!

Người này chính là Hoang Tinh Đằng vừa mới từ Hoàng Cung chạy tới!

"Ôi trời ơi! Kia là Hoang Tinh Đằng sao?"

"Thật sự là hắn! Đằng Bối Lặc Gia a! Hắn nhưng là dòng chính trong dòng chính của Tam hoàng tử điện hạ, tâm phúc trong tâm phúc a! Bản thân còn là Thiên Hoàng quý tộc!"

"Vậy mà lại là Hoang Tinh Đằng đích thân tới, mặt mũi của Khuyết Tông Sư này cũng quá lớn rồi!"

"Lần này có trò hay để xem rồi!"

Đám người bốn phương tám hướng nhìn thấy Hoang Tinh Đằng xuất hiện sau đó, từng người lập tức hưng phấn sôi nổi nghị luận.

Ai cũng biết Hoang Tinh Đằng là người của Tam hoàng tử, hắn hiện thân, liền đại biểu cho thái độ và ý kiến của Tam hoàng tử!

Tả Trưởng Lão chạy lúp xúp như một con cá ba sa, sà đến trước người Hoang Tinh Đằng, lập tức ôm quyền cung kính hành lễ nói: "Tham kiến Bối Lặc Gia!"

"Không ngờ Bối Lặc Gia ngài lại đích thân đến! Lần này lão Tả ta cũng là triệt để yên tâm rồi!"

Tả Trưởng Lão giờ phút này tâm hoa nộ phóng, đồng thời cũng vô cùng ngoài ý muốn và khẩn trương, hắn vốn là cho rằng người đến sẽ là Điện chủ đại nhân, nhưng không ngờ Điện chủ lại không đến, người đến vậy mà lại là Hoang Tinh Đằng, đây nhưng là đại nhân vật mà Điện chủ đại nhân gặp mặt cũng phải hành lễ a!

"Bổn Bối Lặc đương nhiên phải đến!"

Chiếc quạt xếp trong tay Hoang Tinh Đằng nhẹ nhàng mở ra, mỉm cư���i mở miệng, hắn trước hết là hơi cúi chào Cầu Hiền Lâu Chủ, rồi sau đó mới nhìn về phía Vạn Tông Sư, cũng ôm quyền hơi cúi chào!

"Gặp qua Vạn Tông Sư!"

Vạn Tông Sư là Hoàng gia Thủ tịch Luyện Đan Sư mà ngay cả Hoàng đế bệ hạ cũng dùng lễ để đối đãi, Hoang Tinh Đằng hắn chỉ là một Bối Lặc Gia, đương nhiên cũng phải ôm quyền hành lễ.

"Không ngờ người đến vậy mà lại là tiểu oa nhi ngươi..."

Vạn Tông Sư giờ phút này mở miệng, dường như đối với việc Hoang Tinh Đằng xuất hiện ở đây tương đối ngoài ý muốn, bởi vì vốn dĩ trong suy nghĩ của Vạn Tông Sư, cũng cho rằng người đến sẽ là Phủ chủ Kỳ Nhân Phủ, cùng với Điện chủ Dị Sĩ Điện, vậy thì hắn nhất định mười phần nắm chắc, nhưng hiện tại phe Tam hoàng tử đến vậy mà lại là Hoang Tinh Đằng!

Vậy thì tình huống không giống nhau rồi!

Người Hoang Tinh Đằng này, bất kể là tâm cơ, thủ đoạn, lòng dạ, đều là lựa ch��n tốt nhất, tuyệt đối không phải loại người dễ lừa gạt, một khi đã xác định mục tiêu, sẽ gắt gao cắn không buông!

Hơn nữa hắn còn là Thiên Hoàng quý tộc, thân phận địa vị cũng không giống nhau.

"Không có cách nào a, Vạn Tông Sư ngài nhưng là Hoàng gia Thủ tịch Luyện Đan Sư cao cao tại thượng, cho dù là Điện chủ đến, cũng không nhất định có thể áp chế được ngài, bọn họ cầu đến chỗ bổn Bối Lặc đây, bổn Bối Lặc cũng không có cách nào, huống hồ còn là một Luyện Đan Sư siêu phàm a! Bổn Bối Lặc làm sao có thể không đến?"

Giữa lời nói, ánh mắt Hoang Tinh Đằng chợt chuyển, đã nhìn về phía Diệp Vô Khuyết đang đứng bên cạnh Vạn Tông Sư, con mắt hẹp dài lập tức sáng lên, trên mặt dâng lên một vẻ kinh ngạc không hề che giấu!

"Vị này chắc hẳn chính là Khuyết Dạ Khuyết Tông Sư từng một khi quật khởi, danh chấn Vương Đô đúng không?"

"Vậy mà lại trẻ như thế! Vốn dĩ ta còn không tin, bây giờ tận mắt nhìn thấy, thật là mở rộng tầm mắt!"

"Bổn Bối Lặc xin ra mắt!"

Nhìn Diệp Vô Khuyết, Hoang Tinh Đằng ở đây vậy mà lại ôm quyền hơi cúi chào, tư thái đặt rất thấp!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương