Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Chương 33

- Ai?

Đằng Văn Hiên biến sắc, quát lớn. Một đám hộ vệ Đằng gia cũng mau chóng tụ tập lại, dồn dập rút vũ khí bao vây lấy những kẻ áo đen.

Đám người áo đen vẫn giữ vẻ mặt vô cảm, ánh mắt khinh miệt nhìn nhóm người Đằng Văn Hiên. Kẻ cầm đầu lạnh lùng cất tiếng:

- Giết các ngươi!

- Lão phu biết các ngươi do ai phái tới. Chẳng lẽ các ngươi không sợ những chuyện “tốt đẹp” mà các ngươi đã làm sẽ bị bại lộ sao?

Đằng Văn Hiên lạnh lùng nhìn kẻ cầm đầu nói.

- Trên đời này, chỉ có người chết mới có thể thực sự giữ được bí mật. Bởi vậy, các ngươi phải chết!

Kẻ cầm đầu nọ chẳng mảy may để ý, thản nhiên đáp.

Đằng Phi nhìn những kẻ áo đen bịt mặt này. Trong số đó, có vài ánh mắt hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc, nhưng nhất thời không tài nào nhớ ra đó là ai. Tuy nhiên, rõ ràng những kẻ này chắc chắn có quan hệ mật thiết với bát đại gia tộc.

- Nếu chúng ta có mệnh hệ gì, những chuyện các ngươi làm cũng sẽ bị công bố, chiếu cáo thiên hạ!

Đằng Phi nói.

- Ha ha ha, nhóc con, ngươi quá ngây thơ rồi!

Kẻ cầm đầu nọ cười lạnh một tiếng, nói:

- Bằng chứng này bất cứ ai cũng có thể tạo ra được. Nó cũng chỉ như một tờ giấy trắng bị viết lung tung lên mà thôi. Không có bằng cớ cụ thể, ai lại rảnh rỗi đi rước phiền toái vào thân? Chỉ cần các ngươi chết hết, chuyện này sẽ hoàn toàn chấm dứt!

Dứt lời, tên áo đen kia liền khẽ quát một tiếng:

- Giết!

Hắn chẳng nói thêm lời nào nữa, cương đao trong tay đã vung lên về phía Đằng Phi. “Gia chủ dặn dò, người Đằng gia có thể bỏ qua, nhưng thiếu niên này nhất định phải chết!”

Đằng Phi cầm trên tay một thanh kiếm tinh cương (thép nguyên chất) do Đằng gia chế tạo. Trường kiếm loáng cái đã ra khỏi vỏ, đấu khí trong tám đấu mạch trong cơ thể bắt đầu vận hành. Lượng đấu khí chuyển hóa từ đấu mạch của Đằng Phi, nếu so với những Võ Giả đồng cấp bình thường, có thể nói là nhanh hơn gấp đôi. Trong khoảnh khắc, đã có thể sản sinh ra sức bật vô cùng cường đại!

Cường địch trước mặt đột nhiên tung ra sát chiêu, Đằng Phi không chút do dự, cũng thi triển đấu kỹ cấp cao của Đấu Sư mà hắn vừa học được từ công pháp do Lục Tử Lăng tổng hợp và biên soạn: Yên Vân Kiếm Pháp.

Thanh kiếm tinh cương kia được Đằng Phi sử dụng biến ảo khôn lường. Khi thì tựa một mảnh mây trắng, lúc lại giống một luồng khói xanh. Mây khói vô hình, theo gió mà biến hóa, kiếm đạo quỷ dị biến ảo khó lường, không người nào có thể nắm bắt được.

Sau khi được Lục Tử Lăng chỉnh sửa, những khuyết điểm trước kia của bộ kiếm pháp cũng được loại bỏ. Vừa giảm bớt một số chiêu thức thừa thãi, vừa khiến cho Yên Vân Kiếm Pháp này càng thêm phiêu dật, uy lực cũng từ đó mà tăng lên!

Ngay khi Đằng Phi vừa thi triển Yên Vân Kiếm Pháp, trong đám hắc y nhân có kẻ giật mình hô to một tiếng. Hiển nhiên, đã nhận ra lai lịch của bộ kiếm pháp này.

Đám người Đằng Văn Hiên và Đằng Văn Khoa vừa muốn xông tới trợ giúp Đằng Phi, liền bị mấy tên áo đen xông lên ngăn cản. Ngay cả nhóm người Đằng Vũ cũng đều tham gia chiến đấu.

Còn các hộ vệ Đằng gia, tất cả đều đã rút binh khí và đang kịch chiến với đám người áo đen này.

Đám người áo đen ai nấy đều có thực lực cực kỳ cường đại, đặc biệt là kẻ cầm một thanh kiếm. Kiếm pháp quỷ dị mờ ảo, vừa ra chiêu đã trong nháy mắt đâm chết ba tên hộ vệ Đằng gia.

Cả ba đều bị một kiếm đâm trúng mi tâm, một kích mất mạng. Thực lực của kẻ này mạnh đến nỗi khiến lòng người kinh sợ.

Lão gia tử Đằng Văn Hiên thi triển Phích Lịch Hỏa Diễm Chưởng của Đằng gia. Bàn tay ông tản ra một tầng quang mang màu hồng nhạt, cả người giống như một đầu sư tử dũng mãnh, khó bề công kích. Nhưng ngay cả ông, muốn trong thời gian ngắn đánh chết đối thủ cũng có chút khó khăn, bởi vì... đám người áo đen này thực lực cũng không kém ông là bao!

Vừa giao thủ, Đằng Văn Hiên liền nhận ra những tên áo đen này căn bản không phải là tinh anh bình thường, mà chính là những nhân vật cao tầng của bát đại gia tộc. Thậm chí, có kẻ tháo mặt nạ xuống, gương mặt gia chủ của một đại gia tộc nào đó cũng có thể hiện ra...

Xoảng!

Kiếm của Đằng Phi cùng tên kia chém tới, va vào nhau, phát ra một tiếng "xoảng" kèm theo tia lửa bay tung tóe!

Đằng Phi cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ truyền đến từ thanh tinh kiếm. Hắn không nhịn được lùi về phía sau hai bước. Tên áo đen trước mặt liền nhân cơ hội xông tới, tung ra một chiêu thức liên miên bất tận chém về phía Đằng Phi.

- Đám súc sinh các ngươi, bắt nạt một đứa trẻ thì có gì giỏi giang? Có bản lĩnh thì đấu với ta đây!

Đằng Văn Hiên bị mấy tên áo đen bao vây, dù cũng đánh cho đối phương khốn đốn, nhưng mãi mà vẫn không thoát thân được. Ông không chịu nổi nữa, lớn tiếng quát mắng.

- Bắt nạt trẻ con ư? Cái này là do bản thân hắn muốn chết! Là do hắn tự rước họa vào thân!

Một tên áo đen lạnh lùng nói. Dứt lời, hắn liền vung đao chém ngã một gã hộ vệ Đằng gia rồi cũng chạy về phía Đằng Phi, cười lạnh nói:

- Con thỏ nhỏ chết tiệt kia, ngươi đi chết đi! Sau này có đầu thai thì nhớ đừng có ngu ngốc như vậy nữa, không phải ai cũng có thể dễ dàng để ngươi vơ vét tài sản đâu!

Tên áo đen này vừa nói vừa chém một đao vào lưng Đằng Phi. Nhát đao còn đang trong không khí đã phát ra một tiếng vang bén nhọn và một ảo ảnh màu trắng.

Đằng Phi nhẹ nhàng lách sang một bên, tránh được một đao của tên áo đen phía trước. Sau đó, hắn khẽ cong eo, thanh trường kiếm trong tay bỗng nhiên bị hắn quấn thành cây gậy, quét về phía sau lưng, đánh vào hai chân tên đánh lén.

- Bát Phong Côn Pháp?

Tên đánh lén kêu lên, thanh âm nghe như nghiến răng nghiến lợi. Thân thể đang xông về phía Đằng Phi đột nhiên ngừng lại, sau đó vung đao muốn ngăn chặn một kiếm này của Đằng Phi.

Thấy vậy, Đằng Phi liền biến đổi chiêu thức. Tay phải thi triển Yên Vân Kiếm Pháp, tay trái co lại thành trảo, đánh ra Vương gia Kim Điêu Trảo, chụp lấy yết hầu hắn.

- A!

Tên áo đen gào to một tiếng, muốn lùi về phía sau nhưng đã không kịp. Hắn khó khăn lắm mới tránh được một trảo bén nhọn của Đằng Phi, nhưng lồng ngực lại bị thanh kiếm trong tay Đằng Phi đâm một nhát!

- Bá!

Kẻ phía sau Đằng Phi lúc này cũng hung hăng chém tới. Đằng Phi liền đánh ra Tôn gia Uyên Ương Thối Pháp vào chân tên áo đen. Bản thân hắn cũng khó khăn lắm mới tránh được một đao mạnh mẽ của đối phương, nhưng bởi vì kiếm còn cắm trên thân người kia, trong lúc nhất thời không kịp rút ra, hai tay trống không nên lập tức thi triển Lương gia Huyền Băng Chưởng Pháp!

Tất cả đều đã được Lục Tử Lăng sửa đổi. Huyền Băng Chưởng Pháp này so với nguyên bản còn cao hơn một tầng, trực tiếp đánh vào mặt tên áo đen phía trước. Còn một tay khác, hắn liền dùng Kim Điêu Trảo chụp vào bụng hắn!

- Ngươi... tại sao có thể có đấu khí?

Kẻ nọ nhất thời phát ra một tiếng thét kinh hãi.

Các loại đấu kỹ của Bát đại gia tộc, chỉ có duy nhất Huyền Băng Chưởng Pháp là loại đấu kỹ có thuộc tính. Và cũng chỉ có nó có yêu cầu cao nhất đối với đấu khí, đồng thời khi thi triển ra cũng rõ ràng nhất.

Giống như Phích Lịch Hỏa Diễm Chưởng của Đằng gia, cũng có thể trực tiếp nhìn ra.

Người không có đấu khí, dù luyện thế nào cũng không thể đánh ra cái loại hàn băng lạnh thấu xương này, chớ nói chi trên bàn tay Đằng Phi còn hiện lên một tầng băng khí nhàn nhạt.

Gã áo đen này ban đầu chỉ coi Đằng Phi là một võ giả bình thường. Cho dù học được đấu kỹ của bát đại gia tộc, cũng chỉ có thể học được chiêu thức, căn bản không thể lĩnh ngộ được tinh túy. Lại không ngờ rằng, trong trận chiến lúc sáng, Đằng Phi vì còn có điều cố kỵ nên căn bản không thi triển bản lĩnh chân chính.

Giờ đây là lúc liều mạng nên không thể cứ khư khư giấu kín nữa. Nhưng kẻ nọ cũng không thể tránh kịp một chưởng lạnh như băng này. Huyền Băng Chưởng Pháp trực tiếp vỗ lên bả vai của hắn, khiến nửa bả vai gã áo đen nhất thời không thể động đậy, giống như bị đông cứng thành băng vậy.

Còn tay trái thi triển Kim Điêu Trảo của Đằng Phi cũng đã trực tiếp phá vỡ phần bụng gã áo đen. Đằng Phi cảm giác được bàn tay mình dính một mảng ấm áp trắng mịn, nhất thời trong lòng cảm thấy buồn nôn, nhưng vẫn cắn răng kéo mạnh một cái, rút ruột hắn ra ngoài!

- Aaaaaaaaaaaaaa!

Gã áo đen kêu lên một tiếng thảm thiết kinh thiên động địa.

Từ tiếng kêu này, Đằng Phi mới nhận ra, hóa ra kẻ này chính là người hôm nay luôn đi theo bên cạnh gia chủ Tôn gia.

Trong chớp mắt, liên tục hai kẻ chết dưới tay Đằng Phi. Vì thế, hành động này đã dẫn đến sự chú ý của những người khác.

Lẽ ra thực lực Đằng Vũ cao hơn Đằng Phi nhiều, nhưng đánh đến lúc này, nàng vẫn còn đang triền đấu. Nguyên nhân cũng bởi vì Đằng Vũ dù sao vẫn là con gái, bình thường đánh nhau chưa từng dính quá máu tanh, chưa từng giết người. Cho nên, có mấy lần rõ ràng có thể một chưởng đánh chết địch nhân nhưng nàng lại không hạ thủ được.

Thấy Đằng Phi bên kia hạ thủ vô cùng thẳng tay, trực tiếp đánh chết hai kẻ, có lẽ là bị kích thích, Đằng Vũ bỗng nhiên hét lớn một tiếng. Vị thiếu nữ Đấu Khí Võ Giả thiên tài Tam giai Cửu cấp của Đằng gia, thực lực rốt cục bộc phát!

Trên khuôn mặt thanh l��� của Đằng Vũ nổi lên sát khí lạnh như băng. Đôi mắt cực đẹp giờ phút này trở nên đỏ ngầu, song chưởng được bao bọc bởi một quả cầu lớn màu hồng nhạt, mạnh mẽ đánh vào ngực một tên áo đen gần đó. Tên áo đen chỉ kịp hét thảm một tiếng, thân thể bay ra ngoài, một mùi khét lẹt truyền đến.

Hai tay Đằng Phi trống không, trong đó một tay còn dính đầy máu tươi. Trên khuôn mặt thanh tú giờ phút này tràn đầy vẻ dữ tợn, hắn lại một cước mạnh mẽ đạp văng một tên áo đen bay ra ngoài. Tên áo đen kia, trong lúc té lộn nhào, mặt nạ bị rớt ra, trên khuôn mặt hắn vẫn còn lộ vẻ kinh hãi, nhìn chằm chằm Đằng Phi giống như nhìn thấy một con quái vật kinh khủng vậy.

Lúc sáng, khi Đằng Phi đấu với Vương Duy Dương, hắn còn cho rằng là do Vương Duy Dương khinh địch nên thất bại. Bây giờ tự mình đối mặt Đằng Phi, hắn mới hiểu được lúc ấy Vương Duy Dương chịu áp lực lớn đến mức nào.

Khi chiến đấu, trên người tiểu tử này chẳng biết tại sao lại tản ra một cỗ khí tức vô cùng kinh khủng, phảng phất kẻ đối mặt với hắn không phải là người, mà là một con rồng mang hình người!

- Thì ra là ngươi?

Trong mắt Đằng Phi lộ rõ vẻ cực kỳ chán ghét, từng bước từng bước tiến về phía trước.

- Ngươi... ngươi đừng tới đây... đừng tới đây! Nhà ta trong triều có người! Ngươi dám động đến ta, nhất định sẽ bị diệt... diệt cửu tộc....

Hắn hét lớn.

- Đồ óc bã đậu! Ta không giết ngươi, các ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao?

Đằng Phi vừa nói, cước bộ lại càng tăng nhanh, bỗng nhiên lăng không nhảy lên, hung hăng đạp một cước tới mặt hắn!

Đến nước này rồi còn lo gì nữa, được ăn cả ngã về không. Tên áo đen phải vô cùng khó khăn mới tránh được một cước này của Đằng Phi, sau đó lại hét lớn:

- Thủ Hộ đại nhân, Thủ Hộ đại nhân, mau đến cứu ta! Nếu ngươi còn không ra tay, ta sẽ chết, ta sẽ chết mất! Ngươi còn suy nghĩ gì nữa! Không phải đã nói chủ yếu là giết chết Đằng Phi sao? Các ngươi còn đứng đó làm gì?

Thủ Hộ Giả cũng đã tới!

Tên kia vừa la lớn cái tên này, tất cả mọi người Đằng gia đều đứng im tại chỗ. Trong lòng họ nháy mắt nguội lạnh, chẳng ai ngờ rằng đường đường là Thủ Hộ Giả của Thanh Nguyên Châu, thế nhưng... lại thông đồng với bát đại gia tộc!

Lục giai Cửu cấp Đại Đấu Sư, ai có thể địch lại?

Một gã áo đen bên kia hừ lạnh một tiếng, mắng:

- Ngu ngốc!

Hắn vừa nói vừa nâng kiếm xông về phía Đằng Phi. Đây chính là kẻ vừa bắt đầu đã một kiếm đâm chết ba tên hộ vệ Đằng gia.

- Lãnh Nguyên Dã, sao ngươi lại tham gia vào loại chuyện này!

Đằng Văn Hiên liều mạng nhận một đao vào lưng, một chưởng đánh chết một tên áo đen rồi xông về phía Lãnh Nguyên Dã, khàn giọng gầm hét:

- Đằng gia còn một người sống sót rời khỏi đây cũng sẽ không tha cho ngươi!

- Hừ!

Lãnh Nguyên Dã hừ lạnh một tiếng:

- Vậy thì ta chỉ cần giết sạch các ngươi là xong!

Hắn vừa nói, Đấu Khí cũng bộc phát mạnh mẽ, xuất kiếm về phía Đằng Phi. Tốc độ ấy, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi!

Tuyệt tác văn chương này được độc quyền chuyển ngữ bởi truyen.free, hân hạnh giới thiệu cùng quý vị độc giả.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free