CÔ CON GÁI BÉ BỎNG ĐANG CỐ THAY ĐỔI PHÁP LUẬT ĐỂ KẾT HÔN VỚI CHA MÌNH. NHƯNG CÔ KHÔNG BIẾT RẰNG MÌNH CHỈ LÀ ''CON RIÊNG'' - Chapter 1: Điều gì sẽ xảy ra khi tôi nói cho con bé biết nó chỉ là con kế thôi
Con gái tôi-Satsuki đang ngồi trên đùi tôi,cười khúc khích và nói:
“Ehehe~.Con yêu ba nhiều lắm, ba ơi! “
Chỉ vừa trước đó, con bé còn khóc như mưa, thế mà giờ đây lại cười nói vui vẻ như chưa hề có việc gì xảy ra cả. Tâm trạng con bé thay đổi liên xoành xoạch thật, con bé năm nay chính thức bước vào tuổi 16 rồi thế mà tính cách thì vẫn cứ như đứa trẻ lên 3 vậy. Đó là lí do tại sao mà con bé vẫn cứ giữ lấy lời nói trước nó mà con bé nói ra ‘Sau này con sẽ kết hôn với bố. “. Tôi vẫn luôn tự nhủ rằng con bé sẽ quên đi khi nó bước vào tuổi trưởng thành…tuy nhiên, con bé đã là học sinh cấp ba rồi mà vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
“Ba cũng yêu con nhiều như con, phải không ba?” Con bé hỏi.
“U-uh…yeah. Tất nhiên là như vậy, nhưng…” Tôi ngập ngừng nói
“Vậy ba kí đi ba!” Con bé dõng dạc nói
Tôi vừa mới nói không với con bé lúc trước. Xem chừng con bé nhất định không chịu từ bỏ, nó đưa tờ giấy đăng kí kết hôn ra trước mặt tôi, giữ nó thật chặt bằng cả 2 tay giống như kiểu con bé đang đưa cho tôi bản kiểm điểm từ trường về vậy- thật bình thường nhưng cũng đầy bất thường.
“Satsuki…nghe ba nói, ba thật sự rất yêu con.” Tôi nói
“Thật ư!? Ehehe, con cảm ơn ba nhiều lắm !” Con bé vui vẻ nói
Con bé nở ra một nụ cười e thẹn, con bé lúc này đúng thật là tuyệt đối đáng yêu. Nếu có thể thì tôi muốn bảo vệ nụ cười đó mãi mãi. Tôi luôn muốn nói có trước những lần con bé nhờ tôi, làm cho con bé luôn trở nên hạnh phúc nhất có thể. Tuy nhiên không phải lúc nào bố mẹ cũng chiều theo con cái mình, có nhiều lúc họ chắc chắn phải từ chối. Với tôi, lần này chính là một trong các lần đó.
‘Bố yêu con, Satsuki bằng cả tấm lòng này… nhưng bố xin lỗi, bố với con làm sao có thể kết hôn với nhau được.” Tôi nói
Thật đau lòng khi từ chối và điều đó luôn làm tôi có cảm giác như cõi lòng mình tan nát.Nhưng tôi phải làm vậy, vì trách nhiệm của 1 người làm cha.
“Con thấy đó, pháp luật cấm hôn nhân cận huyết. Nó là luật của xã hội này và chúng ta phải tuân theo nó” Tôi nói 1 cách dịu dàng để con bé có thể hiểu
Tôi sẽ cảm thấy rất cảm kích khi con bé có thể hiểu lời giải thích này của ba nó rằng có những thứ chỉ đơn giản là không được phép. Tôi biết con bé sẽ lại bị tổn thương và khóc tiếp.Nhưng đó là điều mà tôi không thể làm gì khác được, tuy nhiên ít nhất thì tôi có thể ở bên cạnh con bé và an ủi nó đến khi nó ngừng khóc- đó là điều mà tôi có thể làm với tư cách là 1 người cha.
Hoặc ít nhất….tôi đã nghĩ như vậy…
”Mmm vậy thực sự là không,huh~”
Satsuki trông bình thản một cách lạ thường
“Bởi vì đó là luật nhỉ?”
…Chà, nghĩ rằng mọi thứ đã trở lại bình thường, tôi tỏ ra hài lòng.
Con bé đã 16 tuổi rồi, đã là học sinh năm nhất của trường cấp 3. Con bé sẽ hiểu cách mà luật pháp hoạt động thôi. Sau đó, con bé đi lên phía trước và điền vào tờ giấy đăng kí kết hôn. Ngay sau đó, con bé nói với tôi với giọng nói ngây thơ vô số tội:
“Nhưng ba à, ba không ghét con đúng không nào? Lí do duy nhất mà ba từ chối chỉ vì rằng điều này là bất hợp pháp, đúng không ba?” Con bé hỏi
Con bé cố nhấn mạnh vào lời tôi nói trước nó như để xác định một điều gì đó. Tất nhiên, tôi không ghét con bé và đúng là luật pháp là lí do mà tôi không được phép kết hôn với con gái mình…Điều đó là sự thật, nhưng sao tôi cứ có cảm giác là hình như con bé đang hiểu sai ý mà tôi nói thì phải… Rốt cuộc con bé định nói gì vậy ?
‘Ừ, đúng vậy.” Tôi gật đầu và nói một cách thận trọng.
Thế là con bé ngay lập tức nở một nụ cười rạng rỡ mà ôm lấy cánh tay của tôi và nói :
“Vậy nếu như luật bị thay đổi thì ba có thể cưới con, đúng chứ? Bởi vì ba yêu con và con cũng yêu ba mà ! Vì vậy nếu như luật pháp là rào cản duy nhất giữa hai bố con mình thì khi nó không còn, bố sẽ cưới con chứ?” Con bé tươi cười hỏi
Đây đúng là mấy loại ước mơ mà chỉ có mấy cô gái với tuổi đời còn non nớt mới mơ thôi. Thay đổi luật pháp vốn dĩ là điều không thể rồi, mà kể cả khi luật pháp có bị thay đổi đi chăng nữa thì tôi cũng không hề có ý định kết hôn với đứa con gái của mình hết. Satsuki là 1 cô gái đáng yêu, và một người như tôi thì không xứng với nó. Trên hết, tôi không thể chấp nhận được vì tôi là một người cha.
Con bé xứng đáng với một người tốt hơn tôi nhiều- một người mà có thể yêu con bé nhiều hơn tôi và đem đến cho con bé hạnh phúc. Và đó là điều mà một người làm cha như tôi mong ước.
Nhưng con bé vẫn còn quá mơ mộng. Một ngày nào đó, con bé sẽ phải đối diện với thực tại rằng cha nó chỉ là một người đàn ông không đáng chú ý đến. Rồi con bé sẽ khám phá ra rằng trên thế giới có rất nhiều đàn ông mà tuyệt vời hơn người cha của nó nhiều-- giờ đàn ông nhiều nhan nhản ra ,và rồi họ sẽ trở thành mục tiêu mà con bé ngưỡng mộ.
…Tôi biết rằng mình phải là người phá nát giấc mơ của nó. Nhưng bây giờ thì con bé vẫn còn nhỏ để có thể nghe những lời nói cay nghiệt, bên cạnh đó không có cách nào để thay đổi luật chính vì lẽ đó, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Vì thế cuối cùng… tôi gật đầu .
“Y-yeah, tấ-tất nhiên rồi. Nếu như luật pháp mà thay đổi, thì bố với con sẽ kết hôn với nhau. Nhưng nếu là không, hứa với bố là con phải tìm người khác để kết hôn nhé? Đây là giao kèo giữa chúng ta” Tôi nói.
Con bé gật đầu và nở một nụ cười rạng rỡ :
“Vâng ạ! Ngoắc tay nào ba ơi!”
Con bé đưa ngón út ra. Lúc con bé còn nhỏ, tôi với con gái thể hiện lời hứa với nhau bằng cách ngoắc tay.
“Ba hứa rồi đấy nhé!” Con bé nói
“Ừ. Ba hứa.” Tôi nói
Hai ngón tay út của bố con tôi ngoắc lại với nhau tượng trưng cho việc lời thề đã được thiết lập.
Cho đến ngày con bé tỉnh ngộ….
Cho đến ngày mà con bé nhận ra rằng con bé không thể kết hôn với người cha hoàn hảo mà nó hằng mong ước…
Tôi sẽ để con gái tiếp tục mơ mộng. Đó chính là sự nuông chiều lớn nhất mà tôi dành cho con bé.
(Nhưng… bây giờ không thể nói ra được…)
Tôi thở dài ở trong lòng. Đáng lẽ vào ngày sinh nhật thứ 16 của con bé, khi con bé đã bước vào tuổi trưởng thành thì tôi sẽ tiết lộ bí mật cho con bé
( Rằng con không phải là con gái ruột của cha. Con chỉ là con gái kế thôi. Cha rất buồn khi phải nói với con như vậy …)
Satsuki và tôi không hề có quan hệ huyết thống với nhau
Nhưng tôi nghĩ rằng chúng tôi vẫn luôn là một cặp cha con thực sự- thậm chí nó còn tốt hơn nhiều. Và rằng ba vẫn sẽ thương con bằng tất cả những gì mà ba có, luôn đảm bảo cho con có được một cuộc sống hạnh phúc.
Đó vốn dĩ là điều mà tôi định nói.
Nhưng bây giờ…phải đợi đã.
“Được rồi, mình phải trở thành thủ tướng chính phủ để có thể thay đổi luật pháp và cưới ba của mình !” Con bé nói 1 cách đầy hồn nhiên và đáng yêu.
Tôi không biết con bé sẽ nói gì nữa khi nó biết rằng nó thực ra chỉ là con gái kế của tôi thôi.
Tôi có thể hình dung chuyện gì sẽ xảy ra sau đó…chà, không được phép để nó xảy ra.
Cha và con không thể kết hôn được. Tôi mong rằng, một ngày nào đó con bé sẽ hiểu ra được điều đó--