Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 493 : Cơm tất niên

Tối nay, trên boong thuyền của lâu thuyền vô cùng náo nhiệt, bày biện chừng hơn trăm bàn, ngay cả tu sĩ ở Thiên cấp tĩnh thất và Địa cấp tĩnh thất cũng lộ diện.

Hứa lão nhà bọn họ chuẩn bị bàn ở phía ngoài cùng, thấy Phương Trần ngồi xuống, tảng đá lớn treo trong lòng Hứa lão cũng lặng lẽ rơi xuống.

Boong thuyền được chia thành mấy khu vực, ranh giới giữa các khu vực rất rõ ràng.

Những thuyền khách ở Thiên cấp tĩnh thất, mỗi người đều không phải hạng dễ trêu chọc, khí tức trên thân hùng hậu, như vực sâu biển lớn.

Kém nhất cũng là tu sĩ Kim Đan.

Còn khách nhân ở Địa cấp tĩnh thất thì kém hơn một chút, nhưng cũng là Trúc Cơ đặt nền móng, trong đó không thiếu Trúc Cơ đại viên mãn.

Bọn họ dường như đang tìm cơ hội, muốn đến bàn Kim Đan mời rượu, mượn cơ hội này kéo quan hệ.

Khu vực của Phương Trần thì hết sức bình thường, phần lớn là Trúc Cơ dẫn theo một đám Luyện Khí.

Mang cả nhà cả người đi khá nhiều, người độc hành hôm nay cũng không lộ diện, đều bế quan tu hành trong tĩnh thất.

Thức ăn trên bàn so với bàn Kim Đan kia thì kém hơn nhiều, Diệc Hàn rất đau xót, nhưng bọn họ cũng không để ý, ngược lại vô cùng vui vẻ.

Mỗi qua một năm, lại gần Thái Sơ thêm một bước.

"Hứa lão, vị này cũng là con cháu nhà ngươi? Sao ta chưa từng thấy bao giờ?"

Mấy tên Trúc Cơ ở bàn bên cạnh nhìn sang, thấy Phương Trần thì trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.

Hứa lão vừa muốn mở mi���ng, lại thấy Phương Trần khẽ lắc đầu, ông đành gượng cười gật gật đầu, tính toán qua loa cho xong.

Không ngờ mấy tên Trúc Cơ kia cảm thấy chưa đủ náo nhiệt, đề nghị ghép bàn lại với nhau, cùng nhau ăn Tết.

Nói như vậy, mấy bàn liền ghép lại thành một, đích đích xác xác náo nhiệt hơn nhiều.

"Hứa lão, ta nghe nói một chuyện, hình như vị Trần tiền bối kia lần này xuống thuyền thì không lên thuyền nữa, hắn và thủ hạ của hắn dường như không thấy đâu."

Một tên Trúc Cơ thần thần bí bí nói nhỏ: "Chuyện này đối với các ngươi mà nói là một chuyện tốt đấy."

Có một tên Trúc Cơ hừ lạnh một tiếng: "Lại cũng không lên thuyền mới gọi là tốt, thân là Kim Đan, lại làm chuyện hạ cửu lưu."

"Nam Thiên đạo hữu, ngươi nói chuyện cũng phải cẩn thận một chút, đừng để người khác nghe thấy, cẩn thận rước họa vào thân."

Lời của tên Trúc Cơ kia khiến mấy tên Trúc Cơ xung quanh biến sắc, nhao nhao khuyên nhủ.

Nam Thiên cười lạnh một tiếng: "Nghe thấy thì sao, vị này đã không ở trên thuyền, đám yêu ma quỷ quái dưới trướng hắn ta còn sợ chắc?"

"Nam Thiên đạo hữu tính khí vẫn táo bạo như trước."

Có Trúc Cơ cảm thán một tiếng, sau đó vô ý chuyển chủ đề, không muốn tiếp tục bàn chuyện này.

Bọn họ chia sẻ những chuyện nghe thấy trên đường, thỉnh thoảng thảo luận một chút tâm đắc tu hành, thỉnh thoảng kính nhau một chén rượu.

Đây chính là bộ dạng ăn Tết của tu sĩ, trên thực tế cũng không khác phàm nhân là mấy, chỉ là phàm nhân nói chuyện nhà chuyện cửa.

Phương Trần nghe rất thú vị, nếu có người mời rượu thì anh cũng uống không sai một ly.

"Hứa lão, vị hậu bối này của nhà ngươi có phải trên người có pháp bảo thu liễm gì không?"

Có một tên Trúc Cơ đột nhiên nhìn Phương Trần mấy lần, hiếu kỳ hỏi.

Hứa lão thầm mắng trong lòng, muốn ngươi xen vào chuyện của người khác à?

Ông ngượng ngùng cười, cũng không biết giải thích thế nào.

Phương Trần cười cười, "Đúng là có pháp bảo thu liễm."

"Khó trách, ta nói sao nhìn không ra ngươi tu vi gì? Nhìn ngươi tuổi tác hẳn là cũng không lớn? Luyện Khí mấy tầng?"

Tên Trúc Cơ kia hiếu kỳ hỏi.

"Chư vị, ta thấy..."

Hứa lão vội vàng lên tiếng chuẩn bị nói sang chuyện khác.

Lại nghe Phương Trần chậm rãi nói: "Trúc Cơ sơ kỳ."

Trúc Cơ sơ kỳ! ?

Hứa lão và những người khác ngây ngẩn, mấy tên Trúc Cơ còn lại và hậu bối của họ cũng ngây ngẩn, thần sắc đều rất cổ quái.

"Tiên sinh tuyệt đối không chỉ tu vi Trúc Cơ, xem ra tiên sinh muốn giấu diếm chuyện này."

Hứa lão và những người khác thầm nghĩ trong lòng.

"Hắn vậy mà là Trúc Cơ sơ kỳ..."

"Nhìn còn trẻ như vậy... Hứa gia làm sao có thể nuôi dưỡng được dạng nhân tài này?"

Mấy tên Trúc Cơ khác liếc nhìn nhau, một người trong đó dò hỏi:

"Đạo hữu, ngươi và Hứa lão là..."

"À, Hứa lão thấy ta lẻ loi một mình, liền kéo ta tới đây ăn một bữa cơm tất niên."

Phương Trần cười nói.

"Ngươi xem chúng ta mấy người, còn hiểu lầm đạo hữu là hậu bối của Hứa lão, khiến đạo hữu chê cười."

Mấy tên Trúc Cơ trên mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng.

Trong đó một tên Trúc Cơ nhìn chằm chằm Phương Trần đánh giá mấy mắt, đột nhiên hỏi: "Đạo hữu có đạo lữ chưa?"

"Chưa có đạo lữ."

Phương Trần lắc đầu.

"Đã như vậy, ngươi thấy tôn nữ của ta thế nào? Nàng tu hành ba mươi bảy năm, bây giờ cũng có tu vi Luyện Khí tầng mười, luận về thiên phú cũng không yếu."

Tên Trúc Cơ kia ánh mắt sáng lên.

Một nữ tu trông rất trẻ tuổi bên cạnh trợn mắt há mồm, sau đó gò má lập tức ửng hồng, lặng lẽ dùng khóe mắt liếc nhìn Phương Trần.

Đám tôn nhi của Hứa lão nhao nhao trợn mắt.

Phương Trần cũng giật mình, cười một ti��ng: "Tại hạ còn chưa từng cân nhắc chuyện này."

Tên Trúc Cơ kia còn muốn mở miệng, lại bị nữ tu hờn dỗi mấy tiếng mới ngậm miệng.

"Chư vị hôm nay đều còn cao hứng chứ? Chủ thuyền bảo ta mang đến cho chư vị một chút hạ lễ năm mới."

Một đám người đi tới, người cầm đầu là trung niên nhân thanh bào, tu sĩ họ Chu cũng ở sau lưng hắn.

Một bình rượu tràn ngập linh lực được bưng lên trên bàn mọi người.

Hứa lão và những người khác thấy trung niên nhân thanh bào thì vẻ mặt có chút run rẩy, nhao nhao đứng dậy ôm quyền hành lễ.

Ngay cả tu sĩ ngồi ở bên trong cũng nhao nhao đứng dậy, bao gồm cả thuyền khách đến từ Thiên cấp tĩnh thất.

Tu sĩ họ Chu khi đi ngang qua Phương Trần, cố ý liếc nhìn anh một cái, ánh mắt có chút thâm trầm.

Sau đó hắn đi theo trung niên nhân thanh bào đi về phía đám Kim Đan, hàn huyên trò chuyện.

"Vị Trì tiền bối này là một kẻ hung ác đấy, có hắn tọa trấn, con đường thủy này đã nhiều năm chưa từng xảy ra đại sự."

Một tên Trúc Cơ ở bàn của Phương Trần thấy đối phương đi xa, không khỏi cảm thán nói.

Phương Trần nhìn trung niên nhân thanh bào một chút, tu vi Kim Đan hậu kỳ, dù ở đâu cũng là một phương cao thủ.

Dùng để tọa trấn một con đường thủy tự nhiên dư xài.

"Đáng tiếc hắn vẫn dung túng một chút yêu ma quỷ quái gây chuyện thị phi."

Nam Thiên trên mặt ẩn ẩn có men say, vừa rồi hắn uống nhiều nhất, lúc này mặt lạnh lùng chế giễu lẩm bẩm.

Mọi người vẻ mặt biến đổi.

Trần Sinh kia không ở trên thuyền còn dễ nói, nhưng vị Trì Kim Đan này bây giờ đang ở trên thuyền, nếu lời của Nam Thiên truyền đến tai hắn, sẽ có kết cục gì?

Chỉ sợ bị ném xuống thuyền còn là nhẹ...

Đúng lúc này, đột nhiên có một tên Trúc Cơ xoay người nhìn lại, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

Tu sĩ họ Chu không biết từ lúc nào đã đứng ở phía sau mọi người, tay bưng chén rượu, mặt cười lạnh nhìn Nam Thiên.

Nam Thiên còn không tự biết, vẫn không ngừng chửi mắng nhỏ giọng, dường như đang phát tiết nỗi sầu muộn trong lòng.

Phương Trần đã xác định, vị Trúc Cơ này chắc chắn đã bị Trần Sinh hãm hại, nếu không sẽ không chán ghét Trần Sinh như vậy.

"Vị thuyền khách này, ngươi có gì bất mãn với ông cậu ta, không bằng nói lại trước mặt ông cậu ta xem?"

Tu sĩ họ Chu chậm rãi mở miệng.

Nam Thiên hơi ngẩn ra, mắt say lờ đờ nhìn tu sĩ họ Chu một chút, men say trên mặt rút đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

"Ta vừa nói gì?"

Nam Thiên Trúc Cơ nhìn mọi người một chút.

Mọi người thần sắc cổ quái.

Hứa lão thấy thế, lập tức cười xòa nâng chén nói: "Chu đạo hữu chớ trách chớ trách, Nam Thiên đạo hữu chỉ là uống hơi nhiều, lời nói vô tâm lời nói vô tâm..."

Tu sĩ họ Chu nhìn Hứa lão một chút, "Ngươi muốn thay hắn giải thích? Được, cùng ta đi gặp ông cậu ta."

Mọi người Hứa gia nhất thời giật mình, trên mặt ẩn ẩn lộ ra một tia sợ hãi.

Vị Trì Kim Đan kia còn mạnh hơn Trần Sinh nhiều lắm!

"Xảy ra chuyện gì?"

Một giọng nói nhàn nhạt vang lên, đám Kim Đan cùng nhau nhìn về phía Hứa lão, người mở miệng chính là trung niên nhân thanh bào.

Tu sĩ họ Chu thấy thế, lập tức ôm quyền nói: "Ông cậu, ta nghe bọn họ đang bàn luận về ngươi, nói ngươi dung túng yêu ma quỷ quái hoành hành trên thuyền không sợ."

Lời này vừa nói ra, bầu không khí náo nhiệt trên boong thuyền nhất thời lạnh lẽo.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương