Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Đều Trùng Sinh Ai Còn Không Phải Vô Địch - Chương 85 một đám tôm tép nhãi nhép

Lương Nghị đưa lưỡi đao kề vào cổ mình.

Có thể thấy rõ, cánh tay hắn cầm đao đang run rẩy!

Cha hắn lại thật sự không màng sống chết của hắn sao?

“Ngươi nghĩ ta không dám sao? Ta chết ngay đây cho ngươi xem!”

Nước mắt Lương Nghị tuôn rơi. Hắn cắn răng, định cứ thế cắt cổ mình.

Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Lương Châu thoáng hiện vẻ bối rối. Hắn không chút do dự giơ tay, điểm một luồng khí lưu định đánh văng con dao khỏi tay Lương Nghị.

Nhưng Diệp Phong còn nhanh hơn hắn, lại trực tiếp tay không tóm lấy con dao của Lương Nghị!

“Phanh!”

Luồng khí lưu Lương Châu điểm ra đánh trúng lưng Diệp Phong, phát ra tiếng động trầm đục!

“Diệp thiếu! Ngươi...”

Thần sắc Lương Nghị khẽ biến. Lập tức nhìn nhanh vào tay Diệp Phong, phát hiện tay y chẳng hề hấn gì! Hắn lại nhìn về phía lưng Diệp Phong, kết quả cũng không có chuyện gì!

“Được rồi, nhưng lần sau đừng làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa!”

Diệp Phong đẩy Lương Nghị ra. Ánh mắt y liếc nhìn toàn trường, khóe miệng nở nụ cười trêu tức: “Một lũ tép riu!!”

Trần Vô Địch nghe vậy kinh ngạc! Hắn đang đau đầu vì chuyện của Lương Nghị, không ngờ Diệp Phong lại chủ động đứng ra? Còn phách lối nói bọn họ là lũ tép riu?

“Không tệ không tệ! Riêng ta rất thưởng thức loại người trẻ tuổi gan to bằng trời như ngươi. Nếu ngươi không giết con ta, mà chỉ giết những người khác trong Trần gia, có lẽ ta đã thật sự bắt tay giảng hòa với ngươi rồi!”

“Đáng tiếc... đáng tiếc!”

Trần Vô Địch lặp lại hai tiếng “đáng tiếc”.

Sau một khắc, sắc mặt hắn đột nhiên lạnh hẳn đi, âm thanh lạnh lùng nói:

“Bắt lấy hắn!”

“Bá ~”

Mấy vị cường giả Tiên Thiên cảnh đứng cách đó không xa không chút do dự, đồng loạt xông về phía Diệp Phong! Uy thế của các cường giả Tiên Thiên cảnh bộc phát toàn diện, khiến khí lưu trong phòng chấn động dữ dội, kinh tâm động phách!

Thế nhưng, đối mặt công kích của mấy cường giả kia, Diệp Phong lại chỉ là phất phất tay.

“Phanh phanh phanh!”

Mấy cường giả vừa xông tới đồng loạt bay văng ra ngoài, đâm sầm vào tường, khiến vách tường bao sương sụp đổ, lộ ra cảnh tượng bên ngoài!

Bên ngoài phòng bao, lại có vô số cường giả Trần gia! Bọn họ vây quanh phòng bao, giờ phút này nhìn thấy cảnh tượng này, đều biến sắc, đồng loạt xông vào!

Nhìn thấy cảnh này, Trần Vô Địch cau mày. Diệp Phong chẳng qua mới ở Tiên Thiên cảnh trung kỳ, chiến lực lại cường hãn đến vậy sao?

“Thật mạnh!”

Lương Châu, vị lão giả nhà họ Lương, và Lương Băng cũng đều đồng tử co rút! Mấy người vừa rồi không phải hạng xoàng, mà là những cường giả Tiên Thiên cảnh, nòng cốt của Trần gia, ấy vậy mà lại bị Diệp Phong dễ dàng đánh bay! Nhìn những người kia máu me be bét, e rằng đã chết không thể chết hơn được nữa!

“Trời đất ơi!”

Lương Nghị càng là sợ ngây ngư��i! Hắn biết Diệp Phong rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến thế!

Lúc này, Dược Thần đến bên Lương Nghị, thấp giọng nói:

“Sau khi ngươi về Trung Hải, Giang Bắc Thành lại xảy ra một chuyện động trời! Chuyện này có ảnh hưởng xấu nên đã bị cưỡng ép chấn áp. Vì thế, bên ngoài hiện tại chưa có mấy ai biết.”

“Chuyện gì?”

Lương Nghị vội vàng hỏi.

Dược Thần nghe vậy liền kể rành mạch việc Diệp Phong diệt Giang Nam Chấp Pháp Bộ và chém giết một vị Võ Thánh của tổ chức Quỷ Môn.

Lương Nghị nghe vậy nhìn về phía Diệp Phong, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt! Chém giết Võ Thánh? Nếu không phải Dược Thần kể cho hắn, có đánh chết hắn cũng không tin!

“Gia chủ, chuyện gì vậy?”

Một cường giả Trần gia vừa tiến đến trầm giọng hỏi.

“Đều lùi xuống cho ta!”

Trần Vô Địch phất phất tay, ra hiệu tất cả mọi người tránh ra.

Khi nhìn thấy thực lực của Diệp Phong xong, hắn biết rõ võ giả bình thường đã không đủ tư cách tham chiến! Hiện tại chỉ có mình tự mình ra tay, mới có thể hạ gục Diệp Phong!

“Ta thật không nghĩ ngươi mạnh đến vậy, nếu biết trước, ta đã trực tiếp ra tay từ nãy rồi!”

Trần Vô Địch lạnh lùng nhìn Diệp Phong.

Diệp Phong nghe vậy cười, trực tiếp đấm ra một quyền, một luồng khí lưu mãnh liệt hiện rõ mồn một, tựa như một luồng phong nhận đánh thẳng vào Trần Vô Địch!

“Phanh!”

Trần Vô Địch chẳng kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài!

“Ngươi vừa nói gì cơ? Tự mình ra tay? Hả?”

Thân ảnh Diệp Phong trong nháy mắt biến mất khỏi chỗ cũ!

Sau một khắc!

Hắn liền xuất hiện ở Trần Vô Địch trước mặt, một cước hung hăng đạp xuống!

“Ầm ầm!”

Toàn bộ Trung Hải Đại Tửu Điếm rung lắc kịch liệt, phảng phất muốn trực tiếp sụp đổ dưới lực đạo kinh khủng này!

“Đăng đăng đăng!”

Trần Vô Địch liên tiếp lùi về phía sau. Hắn dù sao cũng là một cường giả lừng danh, ý thức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, muốn hóa giải nguồn sức mạnh này, nhưng mỗi khi lùi một bước, da thịt hắn lại nổ tung, bắn ra những đóa hoa máu!

Về sau, hai chân hắn đã máu thịt be bét, đã lộ cả xương trắng đẫm máu!

“Phốc phốc!”

Trần Vô Địch tựa vào tường, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi lớn. Hắn khuôn mặt thống khổ, trong mắt tràn đầy kinh hãi!

Làm sao có thể? Trước mặt Diệp Phong, hắn thậm chí năng lực hoàn thủ cũng không có, tất cả võ kỹ, tất cả chiêu thức đều trở thành trò cười!

“Gia chủ!”

“Gia chủ!”

Vô số cường giả Trần gia cũng đều đại biến sắc mặt, đồng loạt xông tới, bảo vệ Trần Vô Địch ở phía sau!

“Một lũ đom đóm không biết tự lượng sức mình, lại cũng muốn tranh sáng với Hạo Nguyệt ư?”

“Buồn cười mà thật đáng buồn!”

Diệp Phong vươn tay phải. Năng lượng kinh khủng tụ tập trong lòng bàn tay y, tỏa ra hào quang rực rỡ vô cùng, khiến mọi người ở đây ai nấy đều phải nheo mắt.

“Đại Nhật thần thuật!”

“Ầm ầm!”

Năng lượng trong lòng bàn tay trong nháy mắt bộc phát, làn sóng nhiệt cực nóng quét ngang, phá nát mọi thứ trên đường đi!

“A!!!!”

Đám cường giả Trần gia liều mạng chống cự, các loại võ kỹ mạnh mẽ được thi triển trùng trùng điệp điệp!

Nhưng vô dụng!

“Phanh phanh phanh!”

Sau vài hơi thở ngắn ngủi, một đám cường giả Trần gia đồng loạt nổ tung, chết thảm ngay tại chỗ!

“Ầm ầm!”

Trần Vô Địch, người được che chắn sâu nhất bên trong lớp lá chắn thịt người, cũng bị oanh trúng một đòn cực mạnh, trực tiếp đâm xuyên vách tường, ngã xuống trên hành lang!

Nhìn thấy cảnh này, Lương Châu rét run toàn thân!

Võ Thánh! Cái này Diệp Phong lại là một vị Võ Thánh cường giả! Một vị hai mươi mấy tuổi Võ Thánh?

Lương Châu trong lòng hối hận khôn xiết, hối hận vì đã không nghe lời con, không đứng về phía Diệp Phong! Hắn nhịn không được nhìn thoáng qua nhi tử, lại phát hiện Lương Nghị giờ phút này cười toe toét như hoa nở, mà hắn còn lấy điện thoại ra quay video...

“Khụ khụ... khụ khụ ~”

Trần Vô Địch gian nan từ dưới đất bò dậy. Hắn máu me loang lổ khắp người, toàn thân trên dưới cơ hồ không có chỗ nào lành lặn. Giờ phút này, thân thể nặng nề của hắn dựa vào lan can hành lang, sắc mặt tái nhợt, vô lực!

Chết! Tất cả đều chết! Những cường giả Trần gia hắn mang theo, toàn bộ đều chết dưới một đòn vừa rồi!

“Vì sao lại ra nông nỗi này?”

“Ta là Trần Vô Địch mà! Cả đời chinh chiến, cùng cảnh giới chưa từng thất bại, giờ đây lại bị người khác vượt cấp đánh bại!”

“Chỉ một lần thất bại này, đã hoàn toàn đánh ta xuống vực sâu tăm tối, đánh nát tất cả kiêu ngạo của ta!”

Trần Vô Địch đầy rẫy không cam lòng.

Lúc này, Diệp Phong từng bước một hướng hắn đi tới........

Toàn bộ nội dung của bản dịch này thuộc bản quyền của truyen.free, nền tảng truyện bạn tin dùng.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free