Chương 3
3
.........
Bốp, bốp, bốp
Ba cú đánh yêu thương của Garp giáng thẳng xuống. Tôi đau nhói đưa hai tay lên ôm đầu, mặt vô cùng nhăn nhó.
- Lão già khốn kiếp- Victor cảm thấy thật không công bằng, tại sao mỗi tôi bị đánh cơ chứ . Ace thì cười khoái chí, cảm thấy may mắn khi mình bị nhốt trong tù
- Đúng là lâu ngày không gặp, càng ngày càng láo xược. Ta phải dạy bảo lại ngươi mới được-
Tôi vờ không nghe thấy, tránh mặt sang một bên, miệng hót líu lo bài ca chim sáo.
Trước thái độ của tôi, ông càng phẫn nộ hơn, tiếp tục giáng những cú đấm yêu thương. Đầu tôi bốc khói, khuôn mặt bị đấm bầm tím, tay chân tê cứng không cử động được. Sao trên đời này lại có người độc ác với cháu mình như vậy cơ chứ?
Garp bắt đầu mỏi, ông ngồi đối diện với Ace. Không gian bắt đầu tỉnh lặng đến lạ thường. Thật ngột ngạt, khó thở làm sao. Tôi nhìn mặt ông, không còn tức giận hay vui vẻ như ngày thường, mặt ông đen như than phan phác nổi buồn không thể tả nổi