Chương 3854
Lâm Nhất không trả lời, coi như đang đào hầm cho mình.
Dù là suất đệ tử thân truyền hay là cơ hội lên núi Thánh Kiếm, ở Phù Vân Kiếm Tông này không biết có bao nhiêu đôi mắt đang dòm ngó.
Hắn là người ngoài vừa mới đến, hơn nữa chỉ có tu vi cảnh giới Thiên Phách, đệ tử của Phù Vân Kiếm Tông mà không nổi trận lôi đình thì mới lạ.
“Nếu tiểu sư đệ khó xử như vậy thì ta sẽ thoái thác giúp ngươi.” Phong Giác từ tốn nói.
“Đây không phải là phong cách của ta.” Lâm Nhất hờ hững đáp.
“Haha, chẳng phải đúng rồi à? Sư đệ cứ việc đợi ở Phù Vân Kiếm Tông, cuộc sống tốt đẹp của ngươi chỉ mới bắt đầu thôi.” Trên mặt Phong Giác nở nụ cười đa mưu túc trí. Hắn ta muốn xem thử Vương Tuyệt sư huynh sẽ dạy dỗ tiểu sư đệ kiêu căng khó thuần như thế nào.
Đáng tiếc nơi này là phủ Thương Huyền, thân phận của hắn ta đặc biệt nên không thể nào ở lại lâu.
“Hừ hừ, lão già này vừa nhìn đã biết là người rất xấu. Lâm Nhất đừng tin lời hắn ta, có thể có cuộc sống tốt đẹp mới là lạ đấy.” Giọng nói của Tiểu Tử vang lên.
“Không còn chuyện gì nữa, ta đi trước đây, một năm sau ta sẽ đến đón ngươi.” Phong Giác đứng dậy nói. Chắc chắn một năm sau sẽ đến đón đối phương, nhưng nếu không vượt qua thử thách, vậy thì sư tôn kia sẽ không có cách nào thu nhận hắn làm đồ đệ.
Lâm Nhất đứng dậy đi tiễn, cười nói: “Sư huynh đúng là đến vội mà đi cũng vội. Có điều ngươi vẫn chưa đưa quà gặp mặt cho ta đấy.”
Tiểu tử này, làm gì có ai chủ động đòi quà gặp mặt cơ chứ?
Trong lòng Phong Giác giận dữ mắng một trận. Hắn ta cố ý không đưa quà gặp mặt cho Lâm Nhất, dù gì tương lai Lâm Nhất cũng có cơ hội trở thành đệ tử của sư tôn.
Có điều bảo bối trong tay Lâm Nhất quá khoa trương, ngẫm lại đối phương đã tặng trái tim Viêm Long và thánh diệp ngàn năm trước mặt Thánh Minh. Hắn †a là sư huynh, nếu tặng quà gặp mặt không hào phóng bằng sư đệ, vậy thì hắn †a thật sự mất hết mặt mũi.
Nhưng nếu tặng quá tốt thì bản thân hắn ta sẽ khó mà tránh khỏi việc nhức. nhối, đau lòng. Hắn ta vốn định qua loa coi như chưa từng xảy ra chuyện này.
Ai dè trước khi rời đi lại bị Lâm Nhất chủ động nhắc đến.