Chương 14
Màn đêm buông xuống không một ngôi sao, những tán mây như những chiếc màn dày nặng nề trôi trên bầu trời. Đung đưa chân xuống dưới nước, cơn mưa phùn hắt vào làm cả người lạnh cóng. Selena ảo não nhìn về khoảng không phía xa
-Chắc sáng mai xin lên đường về nước luôn- cô thở dài nằm ườn lên bàn. Rót chén trà cho ấm bụng, sau đó tiếng gõ cửa nhẹ tênh làm cô chú ý
-Quốc vương cho gọi công nương- là một tì nữ nhanh nhẹn, dáng trông hơi gù, mặt còn chùm kín bằng khăn, làn da ngăm cháy xém gợi nhắc tới những người đi biển
Selena khịt mũi nghi hoặc, mùi dầu thơm phát ra từ cô gái này làm cô bận tâm suy nghĩ. Chậm chạp đi theo, Selena nheo mắt cố phát giác ra mình đã ngửi thấy mùi này ở chỗ nào
Dãy hành lang tối om không một ngọn đuốc, Selena chỉ có thể nhìn theo ngọn nến của cô gái dẫn đường mà đi về phía trước.