Chương 22
Một trận mưa rào cuối ngày làm trôi đi cái nắng oi bức. Toàn quân khuôn mặt căng thẳng, tay siết chặt lấy thanh kiếm trong tay. Trời hôm nay không trong, mây dày trôi nặng nề trên nền trời đen kịt, gió thổi làm cát bay cay xè đôi mắt, những ngọn gió dường như đem theo quả tạ đè nặng lên vai từng người gánh nặng mang tên trách nhiệm.
Từ mặt biển xuất hiện những đốm lửa nhỏ, dần dần cả một vùng trời trở nên sáng rực. Cả ngôi thành trống rỗng, lặng im, cánh cửa mở thênh thang như trốn không người. Sự ồn ào của cuộc ra quân trước đó như khiếp sợ trước không khí trước mặt mà vắng tanh không còn bóng người. Từ trên thành ánh trăng soi rõ bóng dáng một người con gái đang bình thản đối mặt thực tại.
[Hai tiếng trước trận chiến]
-Cái này gọi là khói màu- Selena lôi từ trong balo ra một đống dải đều lên mặt bàn