Chương 1296: Dị biến
**Chương 1296: Dị Biến**
Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng kỳ dị bao trùm lấy hắn.
Lực lượng này không mang theo bất kỳ thuộc tính nào, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào, tựa như từ hư vô mà đến, lại vô cùng chân thực.
Trong nháy mắt, thân thể của hắn cứng đờ, toàn thân kinh mạch phảng phất như bị đông cứng, ngay cả một ngón tay cũng không thể động đậy.
"Đây là cái gì?"
Trong lòng Diệp Thần kinh hãi, hắn chưa từng gặp qua loại tình huống này.
Hắn cố gắng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, muốn phá vỡ trói buộc này, nhưng vô luận hắn cố gắng như thế nào, chân nguyên đều như đá chìm đáy biển, không chút phản ứng.
"Không thể nào!"
Diệp Thần không thể tin được, hắn đường đường là một gã tu sĩ Kim Đan kỳ đỉnh phong, lại bị một cỗ lực lượng vô danh trói buộc, ngay cả sức phản kháng cũng không có.
Ngay lúc hắn kinh hãi, cỗ lực lượng kỳ dị kia bắt đầu xâm nhập vào thức hải của hắn.
"Không được!"
Diệp Thần hoảng sợ, thức hải là nơi quan trọng nhất của tu sĩ, một khi bị ngoại lực xâm nhập, hậu quả khó lường.
Hắn cố gắng bảo vệ thức hải, nhưng cỗ lực lượng kia vô cùng quỷ dị, không chút trở ngại nào đã tiến vào thức hải của hắn.
Trong nháy mắt, thức hải của hắn rung động dữ dội, phảng phất như có một cơn bão táp đang càn quét.
"A..."
Diệp Thần đau đớn kêu lên một tiếng, đầu như muốn nứt ra.
Hắn cố gắng giữ vững thần thức, không để cho cỗ lực lượng kia chiếm cứ thức hải của mình.
Nhưng cỗ lực lượng kia quá mạnh mẽ, thần thức của hắn dần dần tan rã, ý thức cũng trở nên mơ hồ.
"Chẳng lẽ... ta sắp chết sao?"
Trong lòng Diệp Thần tràn ngập tuyệt vọng, hắn không cam tâm, hắn còn có rất nhiều việc chưa làm, hắn không thể chết ở đây.
Nhưng hắn không có cách nào phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn ý thức của mình dần dần biến mất.
Đúng lúc này, một đạo kim quang từ trong đan điền của hắn bạo phát ra.
Kim quang chiếu sáng toàn bộ thức hải, xua tan đi cỗ lực lượng kỳ dị kia.
"Đây là...?"
Diệp Thần kinh ngạc nhìn đạo kim quang kia, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng quen thuộc.
"Là... Cửu Chuyển Kim Thân!"
Diệp Thần mừng rỡ, hắn không ngờ rằng vào thời khắc nguy cấp này, Cửu Chuyển Kim Thân lại tự động bảo vệ hắn.
Kim quang không ngừng lan rộng, bao phủ toàn bộ thức hải của hắn.
Cỗ lực lượng kỳ dị kia phảng phất như gặp phải khắc tinh, nhanh chóng rút lui.
Thần thức của Diệp Thần dần dần khôi phục, ý thức cũng trở nên rõ ràng.
"Cửu Chuyển Kim Thân, cảm ơn ngươi!"
Diệp Thần cảm kích nói, nếu không có Cửu Chuyển Kim Thân, hắn đã sớm bị cỗ lực lượng kia chiếm cứ thức hải rồi.
Kim quang không ngừng chấn động, phảng phất như đang đáp lại hắn.
Diệp Thần hít sâu một hơi, cố gắng trấn định lại.
Hắn nhìn xung quanh, phát hiện mình vẫn còn ở trong sơn động.
Nhưng sơn động đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Vách đá xung quanh trở nên bóng loáng như gương, trên mặt đất xuất hiện vô số hoa văn kỳ dị, tản ra ánh sáng nhàn nhạt.
"Đây là... trận pháp?"
Diệp Thần kinh ngạc, hắn chưa từng thấy qua loại trận pháp nào như vậy.
Trận pháp này không có bất kỳ thuộc tính nào, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào, tựa như từ thiên địa mà sinh ra.
"Chẳng lẽ... đây là dị biến mà lão giả kia nói?"
Diệp Thần suy đoán, hắn cảm thấy cỗ lực lượng kỳ dị kia có liên quan đến trận pháp này.
Hắn cẩn thận quan sát trận pháp, muốn tìm ra manh mối.
Nhưng trận pháp này quá phức tạp, hắn không thể nào hiểu được.
"Xem ra... chỉ có thể đi từng bước một."
Diệp Thần thở dài, hắn biết rằng mình đã bị cuốn vào một vòng xoáy lớn.
Hắn không biết phía trước sẽ có những nguy hiểm gì, nhưng hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp tục tiến lên.
Hắn đứng dậy, cẩn thận bước vào trận pháp.
Trong nháy mắt, không gian xung quanh hắn rung động dữ dội, phảng phất như đang tiến vào một thế giới khác.