Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1475: Kim cương tự tại (Hạ)

**Chương 1475: Kim Cương Tự Tại (Hạ)**

Đa tạ lão Viêm Đế Hàn Ma đã bơm thuốc!

...

Trong khoảnh khắc, vô số ánh mắt đổ dồn về phía thân ảnh kia.

Tất cả đều muốn biết, rốt cuộc là ai, lại có thể khiến cho Kim Cương Tự Tại Thần Công của Thích Vô Ngân, xuất hiện biến cố như vậy.

"Là hắn!"

"Lại là hắn!"

"Sao có thể như vậy?"

Vô số tiếng kinh hô vang lên, mang theo sự khó tin cùng rung động sâu sắc.

Bởi vì, người kia không ai khác, chính là người mà bọn họ cho rằng đã chết chắc chắn – Lục Diệp!

Lúc này, Lục Diệp lơ lửng trên không trung, toàn thân tắm trong ánh sáng vàng rực rỡ.

Khí tức trên người hắn, không ngờ lại đạt đến cảnh giới Kim Thân!

"Kim Thân?"

"Sao có thể?"

Thích Vô Ngân kinh hãi, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.

Hắn tu luyện Kim Cương Tự Tại Thần Công đã nhiều năm, tự nhiên biết rõ, muốn đạt đến cảnh giới Kim Thân, khó khăn đến mức nào.

Vậy mà, Lục Diệp chỉ là một tu sĩ trẻ tuổi, làm sao có thể đạt đến cảnh giới này?

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!"

Thích Vô Ngân gầm thét, điên cuồng thúc giục Kim Cương Tự Tại Thần Công.

Hắn không tin, Lục Diệp có thể thật sự đạt đến cảnh giới Kim Thân.

Chỉ cần hắn tiếp tục công kích, nhất định có thể phá vỡ phòng ngự của Lục Diệp, giết chết hắn!

"A!"

Thích Vô Ngân gầm lên một tiếng, toàn thân bộc phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

Kim Cương Tự Tại Thần Công đ��ợc thúc giục đến cực hạn, sức mạnh tăng lên gấp bội.

"Chết đi cho ta!"

Thích Vô Ngân rống lớn, một quyền đánh về phía Lục Diệp.

Quyền phong sắc bén, xé rách không khí, mang theo sức mạnh hủy diệt.

Lục Diệp vẫn lơ lửng trên không trung, không hề nhúc nhích.

Ánh sáng vàng trên người hắn, càng thêm rực rỡ, như một vị Phật Đà giáng thế.

"Kim Cương Bất Hoại!"

Lục Diệp khẽ quát một tiếng, thân thể đột nhiên trở nên cứng rắn như kim cương.

"Ầm!"

Quyền phong của Thích Vô Ngân đánh trúng vào người Lục Diệp, phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa.

Nhưng, thân thể Lục Diệp vẫn không hề suy suyển.

Ngược lại, Thích Vô Ngân lại cảm thấy như mình vừa đánh vào một khối kim cương, đau nhức vô cùng.

"Sao có thể?"

Thích Vô Ngân kinh hãi, trong mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Hắn không ngờ, Lục Diệp lại có thể đạt đến cảnh giới Kim Cương Bất Hoại.

Với cảnh giới này, hắn căn bản không thể làm gì được Lục Diệp.

"Thích Vô Ngân, ngươi thua rồi!"

Lục Diệp lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén như đao.

"Ta không tin! Ta tuyệt đối không tin!"

Thích Vô Ngân gầm thét, điên cuồng công kích Lục Diệp.

Nhưng, tất cả công kích của hắn, đều vô dụng.

Thân thể Lục Diệp, cứng rắn như kim cương, không gì có thể phá vỡ.

"Đã đến lúc kết thúc rồi!"

Lục Diệp khẽ nói, một tay nắm chặt, một quyền đánh về phía Thích Vô Ngân.

"Kim Cương Phục Ma!"

Quyền phong của Lục Diệp, mang theo sức mạnh vô song, đánh trúng vào ngực Thích Vô Ngân.

"Phụt!"

Thích Vô Ngân phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.

"Ầm!"

Thân thể Thích Vô Ngân rơi xuống đất, tạo thành một tiếng vang lớn.

Hắn nằm trên mặt đất, toàn thân run rẩy, không thể đứng dậy.

"Ngươi... ngươi..."

Thích Vô Ngân chỉ vào Lục Diệp, muốn nói gì đó, nhưng lại không thể thốt nên lời.

"Thích Vô Ngân, ngươi đã thua!"

Lục Diệp lạnh lùng nói, bước về phía Thích Vô Ngân.

"Không... đừng giết ta! Ta xin ngươi, đừng giết ta!"

Thích Vô Ngân hoảng sợ, vội vàng cầu xin.

Hắn không muốn chết, hắn còn muốn sống.

"Ngươi đã từng cho ta cơ hội sao?"

Lục Diệp lạnh lùng hỏi, ánh mắt tràn đầy sát khí.

"Ta... ta..."

Thích Vô Ngân lắp bắp, không biết nói gì.

"Chết đi!"

Lục Diệp không chút do dự, một quyền đánh xuống.

"Không!"

Thích Vô Ngân hét lên một tiếng thảm thiết, nhưng đã quá muộn.

"Ầm!"

Quyền phong của Lục Diệp đánh trúng vào đầu Thích Vô Ngân, khiến cho đầu hắn nát bét.

Thích Vô Ngân, chết!

Toàn trường im lặng như tờ.

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Lục Diệp, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Bọn họ không ngờ, Lục Diệp lại có thể giết chết Thích Vô Ngân.

Phải biết rằng, Thích Vô Ngân là một cường giả Kim Đan kỳ đỉnh phong, tu luyện Kim Cương Tự Tại Thần Công, sức mạnh vô cùng đáng sợ.

Vậy mà, hắn lại bị Lục Diệp giết chết một cách dễ dàng như vậy.

Lục Diệp, rốt cuộc là ai?

Hắn, rốt cuộc mạnh đến mức nào?

"Lục Diệp... hắn... hắn thật sự đã giết chết Thích Vô Ngân!"

"Sao có thể như vậy? Hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà thôi!"

"Quá đáng sợ! Lục Diệp quá đáng sợ!"

Vô số tiếng bàn tán vang lên, mang theo sự kinh hãi và sợ hãi tột độ.

Lục Diệp đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người.

Những người bị hắn nhìn thấy, đều không khỏi rùng mình, vội vàng cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào hắn.

"Còn ai muốn báo thù cho Thích Vô Ngân?"

Lục Diệp lạnh lùng hỏi, giọng nói vang vọng khắp không gian.

Toàn trường im lặng như tờ, không ai dám lên tiếng.

Bọn họ đều biết, Lục Diệp quá mạnh, không ai có thể địch lại hắn.

Nếu ai dám đứng ra, chắc chắn sẽ chết không to��n thây.

"Nếu không ai dám, vậy thì cút đi!"

Lục Diệp quát lớn, giọng nói như sấm rền.

Đám người nghe vậy, vội vàng tản ra, chạy trốn khỏi nơi này.

Trong chớp mắt, toàn bộ quảng trường trở nên trống rỗng, chỉ còn lại một mình Lục Diệp.

Lục Diệp lơ lửng trên không trung, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.

Hắn biết, trận chiến này chỉ là khởi đầu.

Sẽ còn có nhiều kẻ thù mạnh hơn, đang chờ đợi hắn ở phía trước.

Nhưng, hắn không sợ.

Bởi vì, hắn có Kim Cương Tự Tại Thần Công, hắn có sức mạnh vô song.

Hắn tin rằng, chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện, nhất định có thể trở thành một cường giả vô địch, quét ngang thiên hạ!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương