Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1678: Quyết tử (Thượng)

## Chương 1678: Quyết Tử (Thượng)

Đa tạ lão Viêm Đế Hàn Ma đã bơm thuốc!

...

Trong khoảnh khắc,

Vô số đạo ánh mắt ngưng tụ lại.

Tất cả mọi người đều biết,

Trận chiến này,

quyết định sự sống còn của Nhân tộc,

quyết định vận mệnh của toàn bộ Tu Tiên giới!

Nếu Nhân tộc bại,

vậy thì từ nay về sau,

Tu Tiên giới này,

chỉ còn lại một màu máu tanh.

Nếu Nhân tộc thắng,

vậy thì còn có một tia hy vọng sống sót!

"Giết!"

Một tiếng gầm rung trời,

từ trong miệng c���a Tần Vấn Thiên phát ra.

Thanh âm này,

mang theo vô tận bi tráng,

mang theo quyết tâm tất thắng!

Theo tiếng gầm này vang lên,

vô số tu sĩ Nhân tộc,

đồng thời bộc phát ra tu vi toàn thân.

Các loại linh khí, pháp bảo,

như là mưa rào trút xuống,

tấn công về phía đại quân Ma tộc.

"Hừ!"

Ma Kha khẽ hừ một tiếng,

trong mắt tràn đầy vẻ khinh miệt.

"Chỉ bằng vào đám kiến hôi các ngươi,

cũng muốn chống lại ta sao?

Thật sự là không biết tự lượng sức mình!"

Hắn vung tay lên,

vô số Ma khí từ trong cơ thể hắn tuôn ra,

ngưng tụ thành một tấm màn đen khổng lồ,

ngăn cản tất cả công kích của tu sĩ Nhân tộc.

Ầm ầm ầm!

Vô số tiếng nổ vang vọng,

linh khí, pháp bảo oanh kích lên màn đen,

tạo ra vô số gợn sóng.

Nhưng,

màn đen kia vẫn sừng sững bất động,

không hề bị tổn hại chút nào.

"Ha ha ha!"

Ma Kha ngửa mặt lên trời cười lớn,

thanh âm tràn đầy cuồng ngạo.

"Nhân tộc các ngươi,

chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?

Xem ra,

hôm nay chính là ngày diệt vong của các ngươi!"

Dứt lời,

hắn vung tay lên lần nữa,

vô số Ma tộc như thủy triều tràn lên,

tấn công về phía tu sĩ Nhân tộc.

"Giết!"

Tần Vấn Thiên gầm thét,

dẫn đầu xông lên phía trước.

Trong tay hắn,

Hạo Thiên Kính tỏa ra ánh sáng chói mắt,

chiếu rọi về phía đại quân Ma tộc.

Phàm là Ma tộc bị ánh sáng này chiếu vào,

thân thể đều tan rã,

hóa thành tro bụi.

"Hừ,

chỉ là một kiện Tiên khí mà thôi,

cũng muốn ngăn cản ta sao?"

Ma Kha khinh thường nói,

trong tay xuất hiện một thanh Ma đao,

chém mạnh về phía Tần Vấn Thiên.

Một đạo đao mang đen kịt,

xé rách không gian,

nhanh như tia chớp,

chém thẳng đến Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên biến sắc,

vội vàng giơ Hạo Thiên Kính lên đỡ.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn,

thân thể Tần Vấn Thiên bị đánh bay ra ngoài,

máu tươi phun ra như mưa.

"Tần huynh!"

"Tần đạo hữu!"

Vô số tu sĩ Nhân tộc kinh hô,

vội vàng xông lên đỡ lấy Tần Vấn Thiên.

"Không sao,

ta không sao!"

Tần Vấn Thiên lau đi vết máu trên khóe miệng,

ánh mắt kiên định nhìn Ma Kha.

"Hôm nay,

cho dù có chết,

ta cũng phải kéo ngươi xuống mồ!"

Dứt lời,

hắn vận chuyển toàn bộ tu vi,

Hạo Thiên Kính trong tay,

tỏa ra ánh sáng càng thêm chói mắt.

"Hạo Thiên Thần Quang!"

Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng,

một đạo cột sáng khổng lồ,

từ trong Hạo Thiên Kính bắn ra,

tấn công về phía Ma Kha.

Ma Kha nhíu mày,

cảm nhận được một tia nguy hiểm.

Hắn vội vàng vận chuyển Ma khí toàn thân,

ngưng tụ thành một tấm khiên đen,

đỡ lấy cột sáng kia.

Ầm ầm ầm!

Cột sáng oanh kích lên khiên đen,

tạo ra vô số tiếng nổ.

Khiên đen kia,

bắt đầu xuất hiện vết rạn.

"Không thể nào!"

Ma Kha kinh hãi,

không ngờ rằng Tần Vấn Thiên,

lại có thể bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy.

"Chết đi cho ta!"

Tần Vấn Thiên gầm thét,

tiếp tục rót tu vi vào Hạo Thiên Kính.

Cột sáng kia,

càng thêm mạnh mẽ,

khiên đen kia,

rốt cuộc vỡ tan.

"A!"

Ma Kha hét lớn một tiếng,

thân thể bị cột sáng kia đánh trúng,

bắn ngược ra ngoài.

"Giết!"

Tu sĩ Nhân tộc thấy vậy,

tinh thần đại chấn,

đồng loạt xông lên tấn công.

"Giết a!"

Tiếng chém giết rung trời,

máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng.

Vô số tu sĩ ngã xuống,

cả hai bên đều có thương vong.

Nhưng,

tu sĩ Nhân tộc,

vẫn kiên trì chiến đấu,

không hề lùi bước.

Bởi vì,

bọn họ biết,

phía sau bọn họ,

là nhà của bọn họ,

là người thân của bọn họ!

Bọn họ,

không thể lùi bước!

"Các ngươi,

đều phải chết!"

Ma Kha gầm thét,

từ dưới đất bò dậy.

Trên người hắn,

vô số vết thương,

nhưng,

hắn vẫn còn sống.

"Ta,

là Ma tộc,

ta,

bất tử!"

Hắn vung Ma đao lên,

tấn công về phía tu sĩ Nhân tộc.

Một đao này,

mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa,

vô số tu sĩ bị chém thành tro bụi.

"Dừng tay!"

Một tiếng quát lớn vang lên,

một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống,

chính là Lăng Tiêu.

Trong tay hắn,

cầm một thanh trường kiếm,

kiếm quang lạnh lẽo,

nhắm thẳng vào Ma Kha.

"Ma đầu,

chết đi!"

Lăng Tiêu gầm thét,

một kiếm chém xuống.

"Càn Khôn Kiếm Pháp!"

Kiếm mang như điện,

xé rách không gian,

chém thẳng đến Ma Kha.

Ma Kha biến sắc,

vội vàng giơ Ma đao lên đỡ.

Keng!

Một tiếng vang chói tai,

Ma đao trong tay Ma Kha,

bị chém thành hai đoạn.

Kiếm mang kia,

vẫn không hề suy giảm,

chém thẳng vào ngực Ma Kha.

Phốc!

Một tiếng vang nhỏ,

thân thể Ma Kha bị chém thành hai nửa.

"Cái gì?"

Vô số Ma tộc kinh hãi,

không thể tin vào mắt mình.

Ma Kha,

vậy mà lại bị giết?

"Giết!"

Lăng Tiêu không hề dừng tay,

tiếp tục vung kiếm,

tàn sát Ma tộc.

Kiếm quang của hắn,

nhanh như chớp giật,

mỗi một kiếm chém xuống,

đều có vô số Ma tộc ngã xuống.

"Lăng Tiêu!"

Tu sĩ Nhân tộc thấy vậy,

vô cùng phấn khởi,

đồng loạt hô vang tên của Lăng Tiêu.

"Giết!

Giết sạch lũ Ma tộc này!"

"Giết a!"

Tiếng chém giết lại một lần nữa vang lên,

tu sĩ Nhân tộc,

thừa thắng xông lên,

tấn công Ma tộc.

Thế nhưng,

vào lúc này,

một đạo thân ảnh từ trong đám Ma tộc bay ra,

chính là Ma La.

"Lăng Tiêu,

ngươi dám giết Ma Kha của ta,

ta muốn ngươi phải trả giá đắt!"

Ma La gầm thét,

trong tay xuất hiện một thanh trường thương,

nhắm thẳng vào Lăng Tiêu.

"Chết đi!"

Hắn hét lớn một tiếng,

trường thương đâm tới.

Thương mang như rồng,

xé rách không gian,

nhanh như tia chớp,

đâm thẳng đến Lăng Tiêu.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương