Chương 1851: Đế thụ (1/2)
**Chương 1851: Đế Thụ (1/2)**
Tác giả: Vũ Đả Thanh Thạch
Trong lúc nhất thời,
toàn bộ không gian dường như ngưng trệ.
Tất cả mọi người đều nín thở,
ánh mắt tập trung vào thân cây cổ quái kia.
Thân cây này cao vút,
cành lá xum xuê,
tỏa ra ánh sáng năm màu rực rỡ.
Trên mỗi chiếc lá đều khắc những hoa văn kỳ dị,
tựa như những ký tự cổ xưa,
ẩn chứa sức mạnh thần bí khó lường.
"Đây là... Đế Thụ!"
Một vị lão giả run giọng,
trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
"Đế Th��?
Chẳng lẽ là loại cây thần thoại,
tương truyền có thể giúp người ta chứng đạo thành đế?"
Có người kinh hô,
trong giọng nói mang theo sự khó tin.
Đế Thụ,
một loại cây chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Tương truyền,
nó là do tinh hoa của thiên địa ngưng tụ mà thành,
có khả năng cải tạo tư chất,
giúp người tu luyện đột phá gông cùm,
chạm tới cảnh giới chí cao.
Nếu như lời đồn là thật,
vậy thì Đế Thụ trước mắt này,
chính là một cơ duyên nghịch thiên,
có thể thay đổi vận mệnh của vô số người.
"Không sai,
chính là Đế Thụ!
Ta đã từng thấy hình ảnh của nó trong một cuốn cổ tịch,
không thể sai được!"
Lão giả khẳng định,
ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào thân cây.
Lời của lão giả như một tiếng sấm sét,
nổ tung trong đầu mọi người.
Tất cả đều trở nên kích động,
ánh mắt nhìn về phía Đế Thụ,
tràn ngập tham lam và khát vọng.
"Cây này...
quả nhiên bất phàm!"
Lý Thất Dạ đứng từ xa quan sát,
trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc.
Hắn có thể cảm nhận được,
trong thân cây này ẩn chứa một nguồn năng lượng vô cùng to lớn,
vượt xa những gì hắn từng thấy.
"Xem ra,
lần này tới đây,
quả thật không uổng công rồi."
Lý Thất Dạ khẽ cười,
ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc,
một đạo thân ảnh đã lao thẳng về phía Đế Thụ.
Đó là một thanh niên mặc áo bào trắng,
khí tức cường đại,
hắn ta là một trong những thiên tài nổi bật nhất của thế hệ trẻ.
"Đế Thụ là của ta!"
Thanh niên áo trắng gầm lên,
trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm,
vung kiếm chém về phía cành cây.
"Ngươi dám!"
Những người khác thấy vậy,
lập tức nổi giận,
đồng loạt ra tay ngăn cản.
Nhất thời,
các loại công pháp,
linh khí thi nhau xuất hiện,
tạo thành một trận hỗn chiến kinh thiên động địa.
"Ầm!"
Tiếng nổ vang vọng,
không gian rung chuyển.
Vô số người bị đánh bay,
máu tươi văng khắp nơi.
Nhưng dù vậy,
vẫn không ai chịu lùi bước,
tất cả đều dốc sức tranh đoạt Đế Thụ.
"Hừ,
một đám kiến cỏ,
cũng dám vọng tưởng Đế Thụ?"
Một tiếng hừ lạnh vang lên,
một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống.
Đó là một trung niên nam tử,
mặc áo giáp màu vàng,
khí thế bức người,
hắn ta là một vị cường giả Chân Đế.
"Chân Đế!"
Mọi người kinh hãi,
trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Trước mặt cường giả Chân Đế,
bọn họ chẳng khác nào những con kiến,
không có chút sức phản kháng nào.
"Đế Thụ này,
bổn tọa lấy!"
Trung niên nam tử áo giáp vàng vươn tay,
một đạo bàn tay khổng lồ từ trên trời chụp xuống,
muốn tóm lấy Đế Thụ.
"Muốn độc chiếm Đế Thụ,
ngươi nghĩ dễ vậy sao?"
Một tiếng quát lớn vang lên,
một đạo kiếm quang từ xa bay tới,
chém thẳng vào bàn tay khổng lồ.
"Keng!"
Một tiếng va chạm chói tai,
bàn tay khổng lồ bị chém lui.
Một đạo thân ảnh xuất hiện,
đó là một nữ tử mặc áo trắng,
khí chất thanh lệ thoát tục,
trong tay cầm một thanh trường kiếm,
nàng ta là một vị kiếm tu vô cùng lợi hại.
"Kiếm Thần!"
Có người kinh hô,
nhận ra thân phận của nữ tử áo trắng.
Kiếm Thần,
một trong những cường giả nổi danh nhất của thế hệ trẻ,
sở hữu kiếm thuật vô song,
được xưng là người có khả năng nhất chứng đạo thành đế.
"Đế Thụ này,
hữu duyên giả đắc,
không ai có thể độc chiếm!"
Kiếm Thần lạnh lùng nói,
trong mắt lóe lên hàn quang.
"Hừ,
chỉ bằng ngươi,
cũng muốn tranh đoạt Đế Thụ với ta?"
Trung niên nam tử áo giáp vàng cười khẩy,
trong mắt tràn đầy khinh miệt.
"Vậy thì thử xem!"
Kiếm Thần không nói nhi��u,
vung kiếm chém tới.
Nhất thời,
kiếm khí tung hoành,
không gian rung chuyển.
Hai vị cường giả giao chiến,
tạo thành một cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Những người khác thấy vậy,
cũng không dám chậm trễ,
tiếp tục tranh đoạt Đế Thụ.
Trong lúc hỗn loạn,
một đạo thân ảnh lặng lẽ tiến gần Đế Thụ.
Đó chính là Lý Thất Dạ.
Hắn ẩn mình trong đám đông,
không gây sự chú ý,
chậm rãi tiếp cận mục tiêu.
"Đế Thụ,
ta tới đây!"
Lý Thất Dạ khẽ cười,
trong mắt lóe lên vẻ chờ mong.