Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1912: Triệu kiến (1/2)

**Chương 1912: Triệu kiến (1/2)**

Bẩm báo!

Tác giả: Vũ Đả Thanh Thạch

Thể loại: Tiên Hiệp

Converter: HS

...

Trong một cung điện nguy nga, ánh sáng lộng lẫy chiếu rọi khắp nơi.

Một luồng uy áp vô hình bao trùm, khiến người ta cảm thấy trang nghiêm và kính sợ.

Một thái giám thân mặc cẩm bào, vẻ mặt cung kính, bước nhanh đến trước một cánh cửa lớn chạm trổ tinh xảo.

Hắn khẽ hắng giọng, cất tiếng nói:

"Khởi bẩm bệ hạ, Trưởng lão Vô Nhai của Vạn Pháp Các cầu kiến."

Trong điện, một giọng nói trầm ổn vang lên:

"Cho vào."

Thái giám vội vàng đẩy cánh cửa lớn ra, cúi người mời:

"Vô Nhai Trưởng lão, mời."

Một đạo thân ảnh chậm rãi bước vào.

Đó là một lão giả râu tóc bạc phơ, mặc đạo bào màu xanh, khí chất xuất trần, chính là Vô Nhai Trưởng lão của Vạn Pháp Các.

Vô Nhai Trưởng lão bước vào điện, ánh mắt khẽ đảo qua, liền thấy một thân ảnh cao lớn đang ngồi trên long ỷ.

Đó là một nam tử trung niên, mặc long bào màu vàng, khuôn mặt uy nghiêm, khí thế bức người, chính là đương kim hoàng đế.

"Thần Vô Nhai, bái kiến bệ hạ."

Vô Nhai Trưởng lão chắp tay thi lễ, giọng nói bình thản.

"Vô Nhai Trưởng lão không cần đa lễ."

Hoàng đế khẽ phất tay, giọng nói hòa ái:

"Trẫm nghe nói, Trưởng lão đã bế quan nhiều năm, hôm nay sao lại đột nhiên đến tìm trẫm?"

Vô Nhai Trưởng lão khẽ mỉm cười, nói:

"Bệ hạ anh minh. Thần sở dĩ đến đây, là vì một chuyện quan trọng."

"Ồ? Chuyện gì?"

Hoàng đế có chút hứng thú hỏi.

Vô Nhai Trưởng lão chậm rãi nói:

"Thần quan sát thiên tượng, phát hiện gần đây tinh tượng có chút dị thường, có lẽ là điềm báo cho thấy sắp có biến cố lớn xảy ra."

"Biến cố lớn?"

Hoàng đế nhíu mày, vẻ mặt trở nên ngưng trọng:

"Trưởng lão nói rõ hơn được không?"

Vô Nhai Trưởng lão gật đầu, nói:

"Theo thần quan sát, biến cố này có liên quan đến một người. Người này mệnh cách đặc biệt, có thể sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của cả thiên hạ."

"Một người?"

Hoàng đế trầm ngâm một lát, hỏi:

"Trưởng lão có thể xác định người này là ai không?"

Vô Nhai Trưởng lão lắc đầu, nói:

"Thần chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của người này, nhưng không thể xác định được thân phận và vị trí cụ thể."

Hoàng đế có chút thất vọng, nhưng vẫn nói:

"Trẫm hiểu rồi. Trưởng lão đã vất vả r��i. Trẫm sẽ phái người điều tra chuyện này."

Vô Nhai Trưởng lão chắp tay nói:

"Thần tuân chỉ."

Hoàng đế nhìn Vô Nhai Trưởng lão, ánh mắt có chút thâm sâu, nói:

"Vô Nhai Trưởng lão là người tu đạo, không màng thế sự. Hôm nay lại chủ động đến báo tin cho trẫm, xem ra biến cố này thật sự không hề nhỏ."

Vô Nhai Trưởng lão khẽ thở dài, nói:

"Thần tuy là người tu đạo, nhưng cũng là dân của Đại Hạ. Nếu biến cố này ảnh hưởng đến sự an nguy của Đại Hạ, thần không thể khoanh tay đứng nhìn."

Hoàng đế gật đầu, nói:

"Trẫm hiểu tấm lòng của Trưởng lão. Trẫm sẽ cẩn thận xử lý chuyện này."

Vô Nhai Trưởng lão lại nói:

"Thần còn một việc muốn thỉnh cầu bệ hạ."

"Trưởng lão cứ nói."

Hoàng đế nói.

Vô Nhai Trưởng lão nói:

"Thần muốn xin bệ hạ cho phép Vạn Pháp Các chiêu mộ thêm đệ tử, để tăng cường sức mạnh, ứng phó với biến cố sắp tới."

Hoàng đế có chút do dự, nói:

"Vạn Pháp Các là một thế lực lớn, nếu chiêu mộ thêm đệ tử, e rằng sẽ gây ra sự chú ý của các thế lực khác."

Vô Nhai Trưởng lão nói:

"Bệ hạ yên tâm, Vạn Pháp Các sẽ không can thiệp vào chuyện triều chính. Chúng thần chỉ muốn bảo vệ sự an nguy của Đại Hạ."

Hoàng đế trầm ngâm một lát, cuối cùng gật đầu nói:

"Được, trẫm đồng ý. Trẫm hy vọng Vạn Pháp Các sẽ không phụ lòng tin của trẫm."

Vô Nhai Trưởng lão vui mừng nói:

"Thần tạ ơn bệ hạ."

Sau khi bàn bạc xong mọi việc, Vô Nhai Trưởng lão cáo từ rời đi.

Hoàng đế ngồi trên long ỷ, ánh mắt nhìn về phía xa xăm, trong lòng dâng lên một nỗi bất an khó tả.

"Biến cố lớn... không biết là điềm lành hay điềm dữ?"

Hắn lẩm bẩm một mình, giọng nói đầy lo lắng.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương