Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1974: Hộ pháp

**Chương 1974: Hộ Pháp**

Bên trong giới.

Tác giả: Vũ Đả Thanh Thạch

Converter: HS

...

"Hộ pháp?"

Thanh âm của Diệp Phàm vang vọng, mang theo một tia nghi hoặc.

Hắn nhìn chằm chằm vào lão giả trước mặt, người này mặc đạo bào màu xám, râu tóc bạc phơ, khí tức thâm trầm, hiển nhiên là một vị cao thủ.

"Không sai, chính là hộ pháp."

Lão giả mỉm cười, "Ta phụng mệnh chủ nhân, ở đây chờ đợi Diệp Phàm đạo hữu."

"Chủ nhân của ngươi là ai?"

Diệp Phàm nhíu mày, trong lòng dâng lên một c��� bất an.

"Chủ nhân của ta, đạo hữu sẽ sớm biết thôi."

Lão giả lắc đầu, "Hiện tại, xin đạo hữu theo ta đến một nơi."

"Nếu ta không muốn thì sao?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Vậy thì đừng trách lão hủ đắc tội."

Ánh mắt lão giả trở nên sắc bén, một cỗ khí thế cường đại từ trên người hắn bộc phát ra, bao phủ lấy Diệp Phàm.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, vận chuyển chân nguyên, chuẩn bị nghênh chiến.

"Đừng khẩn trương, đạo hữu."

Lão giả thấy vậy, vội vàng xua tay, "Ta không có ý định làm tổn thương đạo hữu, chỉ là muốn mời đạo hữu đến một nơi mà thôi."

"Vậy thì dẫn đường đi."

Diệp Phàm trầm giọng nói.

Hắn biết, với thực lực hiện tại của mình, không thể đối kháng với lão giả này, chỉ có thể tạm thời khuất phục.

Lão giả gật đầu, xoay người dẫn đường.

Diệp Phàm đi theo phía sau, trong lòng suy nghĩ đối sách.

Hắn không biết chủ nhân của lão giả này là ai, mục đích là gì, nhưng chắc chắn không phải chuyện tốt.

Đi theo lão giả một hồi lâu, hai người đến một sơn cốc u tĩnh.

Trong sơn cốc, có một tòa đạo quán cổ kính.

"Mời đạo hữu."

Lão giả dừng bước, hướng về phía Diệp Phàm làm một thủ thế.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, bước vào đạo quán.

Đạo quán không lớn, bên trong chỉ có một gian chính điện và hai gian sương phòng.

Trong chính điện, có một bức tượng thần, không biết là vị thần nào.

"Đạo hữu, chủ nhân của ta đang ở bên trong chờ ngươi."

Lão giả chỉ vào một gian sương phòng, nói.

Diệp Phàm gật đầu, đi về phía sương phòng.

Đẩy cửa phòng ra, Diệp Phàm nhìn thấy một người đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.

Người này mặc áo bào trắng, tóc dài xõa vai, dung mạo tuấn mỹ, khí chất xuất trần, giống như một vị tiên nhân.

"Ngươi là ai?"

Diệp Phàm hỏi.

"Ta là người muốn giúp ngươi."

Người áo bào trắng mỉm cười, "Diệp Phàm đạo hữu, chúng ta cuối cùng cũng gặp mặt."

"Ngươi biết ta?"

Diệp Phàm kinh ngạc.

"Đương nhiên."

Người áo bào trắng gật đầu, "Ta đã sớm biết sự tồn tại của ngươi."

"Ngươi muốn giúp ta?"

Diệp Phàm bán tín bán nghi.

"Không sai."

Người áo bào trắng khẳng định, "Ta biết ngươi đang gặp phải phiền toái, ta có thể giúp ngươi giải quyết."

"Ngươi muốn điều kiện gì?"

Diệp Phàm không tin trên đời này có chuyện tốt như vậy.

"Điều kiện rất đơn giản."

Người áo bào trắng cười nói, "Ta muốn ngươi trở thành hộ pháp của ta."

"Hộ pháp?"

Diệp Phàm nhíu mày, "Ngươi muốn ta làm thuộc hạ của ngươi?"

"Không thể nói là thuộc hạ."

Người áo bào trắng lắc đầu, "Chúng ta là quan hệ hợp tác, ta giúp ngươi giải quyết phiền toái, ngươi giúp ta làm một vài việc."

"Ta có thể suy nghĩ không?"

Diệp Phàm hỏi.

"Đương nhiên."

Ngư��i áo bào trắng gật đầu, "Ta cho ngươi thời gian ba ngày, sau ba ngày, ta sẽ đến tìm ngươi."

"Được."

Diệp Phàm đáp ứng.

Hắn biết, mình không có quyền lựa chọn.

Nếu không đồng ý, người áo bào trắng này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Diệp Phàm rời khỏi đạo quán, trở về nơi ở của mình.

Hắn ngồi xếp bằng trên giường, suy nghĩ về những lời của người áo bào trắng.

Người này rốt cuộc là ai?

Tại sao lại muốn mình trở thành hộ pháp của hắn?

Hắn có mục đích gì?

Diệp Phàm cảm thấy, phía sau chuyện này, chắc chắn có một âm mưu lớn.

Nhưng hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể cẩn thận từng bước.

Ba ngày sau, người áo bào trắng đến tìm Diệp Phàm.

"Diệp Phàm đạo hữu, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Người áo bào trắng hỏi.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, nói: "Ta đồng ý."

"Rất tốt."

Người áo bào trắng lộ ra nụ cười hài lòng, "Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là hộ pháp của ta."

"Ta cần phải làm gì?"

Diệp Phàm hỏi.

"Hiện tại, ngươi không cần làm gì cả."

Người áo bào trắng nói, "Ngươi chỉ cần tu luyện, tăng cường thực lực, đến khi ta cần ngươi, ta sẽ nói cho ngươi biết."

"Được."

Diệp Phàm gật đầu.

"Ta sẽ cho ngươi một ít thứ, giúp ngươi tu luyện."

Người áo bào trắng nói, lấy ra một viên đan dược và một quyển công pháp.

"Đây là Hồi Nguyên Đan, có thể giúp ngươi khôi phục chân nguyên, đây là Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, là một môn luyện thể công pháp, có thể tăng cường nhục thân của ngươi."

Diệp Phàm nhận lấy đan dược và công pháp, cảm tạ.

"Không cần khách khí."

Người áo bào trắng cười nói, "Ngươi là hộ pháp của ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi."

"Ta còn một vấn đề."

Diệp Phàm nói.

"Ngươi muốn hỏi ta là ai?"

Người áo bào trắng cười nói.

"Không sai."

Diệp Phàm gật đầu.

"Ta là ai, ngươi sẽ sớm biết thôi."

Người áo bào trắng lắc đầu, "Hiện tại, ngươi chỉ cần biết, ta sẽ không hại ngươi là được."

"Ta hy vọng là như vậy."

Diệp Phàm nói.

Người áo bào trắng không nói gì thêm, xoay người rời đi.

Diệp Phàm nhìn theo bóng lưng của người áo bào trắng, trong lòng dâng lên một cỗ bất an.

Hắn cảm thấy, mình đã bước lên một con thuyền giặc.

Nhưng hắn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đi tiếp.

Diệp Phàm nuốt viên Hồi Nguyên Đan, bắt đầu tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết.

Hắn muốn tăng cường thực lực của mình, để có thể đối phó với những nguy hiểm có thể xảy ra trong tương lai.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương