Chương 1979: Đấu Lôi Quy
**Chương 1979: Đấu Lôi Quy**
Bên ngoài động phủ,
Lôi quang chớp động,
Vô số tia chớp hình thành nên một con Lôi Quy khổng lồ,
Nó gầm thét,
Âm thanh chấn động cả vùng trời.
Trong động phủ,
Vẻ mặt Vương Lệnh bình tĩnh,
Hai tay kết ấn,
Miệng lẩm bẩm niệm chú.
Theo động tác của hắn,
Vô số phù văn màu vàng bay ra,
Hội tụ thành một vòng xoáy,
Bao phủ lấy hắn.
"Lôi Quy,
Ngươi cũng chỉ là một con rùa đen mà thôi,
Dám đến quấy rầy ta tu luyện,
Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết,
Thế nào là lợi hại!"
Vương Lệnh quát lớn một tiếng,
Vòng xoáy phù văn màu vàng đột nhiên bành trướng,
Hóa thành một bàn tay khổng lồ,
Tóm lấy Lôi Quy.
Lôi Quy giãy dụa kịch liệt,
Lôi quang trên người không ngừng bắn ra,
Nhưng vẫn không thể thoát khỏi bàn tay khổng lồ.
"Hừ,
Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn chống lại ta sao?
Nằm mơ!"
Vương Lệnh cười lạnh một tiếng,
Bàn tay khổng lồ đột nhiên siết chặt.
"Ầm!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên,
Lôi Quy bị bóp nát thành vô số mảnh vỡ,
Lôi quang tán loạn khắp nơi.
Vương Lệnh thu hồi bàn tay khổng lồ,
Vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước.
"Xem ra,
Tu vi của ta đã tăng lên không ít,
Ngay cả Lôi Quy cũng không phải là đối thủ của ta."
Vương Lệnh lẩm bẩm nói.
Đúng lúc này,
Một giọng nói đột nhiên vang lên:
"Vương Lệnh,
Ngươi lại đang làm gì vậy?
Sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?"
Vương Lệnh nhíu mày,
Quay đầu nhìn lại,
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên đang đứng ở cửa động phủ.
Người đàn ông trung niên này mặc một bộ đạo bào màu xanh,
Trên mặt có vài nếp nhăn,
Nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén.
"Sư phụ."
Vương Lệnh cung kính hành lễ.
Người đàn ông trung niên này chính là sư phụ của hắn,
Thanh Vân Tử.
Thanh Vân Tử gật đầu,
Đi vào động phủ,
Nhìn xung quanh một lượt,
Rồi hỏi:
"Vừa rồi là chuyện gì vậy?
Ta cảm thấy có một luồng lôi điện rất mạnh."
Vương Lệnh đáp:
"Đệ tử đang tu luyện một môn công pháp,
Không cẩn thận đã gây ra động tĩnh lớn,
Mong sư phụ thứ lỗi."
Thanh Vân Tử nhíu mày,
Hỏi:
"Ngươi đang tu luyện công pháp gì?
Sao lại có lôi điện?"
Vương Lệnh đáp:
"Đệ tử đang tu luyện 《 Cửu Thiên Lôi Đình Quyết 》."
"《 Cửu Thiên Lôi Đình Quyết 》?"
Thanh Vân Tử giật mình,
Hỏi:
"Ngươi tu luyện 《 Cửu Thiên Lôi Đình Quyết 》 từ khi nào vậy?
Sao ta không biết?"
Vương Lệnh đáp:
"Đệ tử mới bắt đầu tu luyện gần đây thôi ạ."
Thanh Vân Tử nhìn Vương Lệnh một hồi lâu,
Rồi thở dài nói:
"Vương Lệnh,
Ta biết ngươi là một thiên tài,
Nhưng 《 Cửu Thiên Lôi Đình Quyết 》 là một môn công pháp cực kỳ khó tu luyện,
Ngươi mới bắt đầu tu luyện,
Đã có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy,
Thật là khiến người ta kinh ngạc."
Vương Lệnh khiêm tốn nói:
"Đệ tử cũng chỉ là may mắn thôi ạ."
Thanh Vân Tử lắc đầu,
Nói:
"Ngươi không cần phải khiêm tốn,
Ta biết thực lực của ngươi,
Nhưng 《 Cửu Thiên Lôi Đình Quyết 》 rất nguy hiểm,
Nếu không cẩn thận,
Có thể bị lôi điện phản phệ,
Ngươi phải cẩn thận."
Vương Lệnh gật đầu,
Nói:
"Đệ tử hiểu rồi ạ."
Thanh Vân Tử nói tiếp:
"Ngoài ra,
Ta còn có một chuyện muốn nói với ngươi."
Vư��ng Lệnh hỏi:
"Chuyện gì vậy ạ?"
Thanh Vân Tử đáp:
"Ngày mai,
Các đại môn phái sẽ tổ chức một cuộc tỷ thí,
Để chọn ra những đệ tử ưu tú nhất,
Tham gia vào bí cảnh,
Ngươi có muốn tham gia không?"
Vương Lệnh suy nghĩ một lát,
Rồi đáp:
"Đệ tử muốn tham gia."
Thanh Vân Tử gật đầu,
Nói:
"Được,
Vậy ngày mai ngươi hãy chuẩn bị đi."
Nói xong,
Thanh Vân Tử rời khỏi động phủ.
Vương Lệnh nhìn theo bóng lưng của Thanh Vân Tử,
Ánh mắt lóe lên một tia mong đợi.
"Bí cảnh sao?
Ta rất muốn xem,
Bên trong đó có những gì."
Vương Lệnh lẩm bẩm nói.