Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2040: Hạc Minh Sơn (2/2)

**Chương 2040: Hạc Minh Sơn (2/2)**

Trên Hạc Minh Sơn.

Vô số ánh mắt đổ dồn về phía thân ảnh bạch y kia.

"Là hắn!"

"Lục Trường Sinh!"

"Hắn thật sự dám đến!"

Vô số tu sĩ kinh hô, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Lục Trường Sinh, hắn vậy mà thật sự dám đến Hạc Minh Sơn?

Hắn không sợ chết sao?

"Lục Trường Sinh, ngươi thật sự dám đến?"

Một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, mang theo sát khí ngập trời.

Chỉ thấy một lão giả mặc đạo bào xuất hiện, ánh mắt sắc bén như chim ưng, nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.

"Ta đã đến, có gì chỉ giáo?"

Lục Trường Sinh thản nhiên nói, ánh mắt bình tĩnh, không chút gợn sóng.

"Chỉ giáo? Hừ, Lục Trường Sinh, ngươi giết đồ nhi của ta, hôm nay ta phải báo thù cho hắn!"

Lão giả đạo bào gầm thét, khí tức trên người bộc phát, hóa thần hậu kỳ!

"Chỉ bằng ngươi?"

Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.

"Cuồng vọng!"

Lão giả đạo bào giận dữ, vung tay lên, một thanh phi kiếm màu xanh biếc xuất hiện, tản mát ra hàn quang lạnh lẽo.

"Giết!"

Lão giả đạo bào quát lớn, phi kiếm hóa thành một đạo lưu quang, bắn về phía Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh vẫn đứng im tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Ngay khi phi kiếm sắp chạm vào người Lục Trường Sinh, một đạo kiếm quang màu vàng bỗng nhiên xuất hiện, chém thẳng vào phi kiếm.

Keng!

Một tiếng vang giòn, phi kiếm màu xanh biếc bị đánh bay, cắm phập vào vách núi.

"Cái gì?"

Lão giả đạo bào kinh hãi, nhìn về phía Lục Trường Sinh, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

"Ngươi... Ngươi cũng là kiếm tu?"

Lão giả đạo bào run giọng hỏi.

"Không sai."

Lục Trường Sinh gật đầu, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng.

"Kiếm này tên là Trảm Tiên."

Lục Trường Sinh thản nhiên nói.

"Trảm Tiên?"

Lão giả đạo bào run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

"Lục Trường Sinh, ngươi đừng quá càn rỡ, nơi này là Hạc Minh Sơn, không phải nơi ngươi muốn làm gì thì làm!"

Một đạo thanh âm uy nghiêm vang lên, một trung niên nam tử mặc đạo bào xuất hiện, khí tức trên người còn mạnh hơn lão giả đạo bào rất nhiều, hóa thần đỉnh phong!

"Hóa thần đỉnh phong?"

Lục Trường Sinh khẽ nhíu mày, xem ra Hạc Minh Sơn này cũng không đơn giản.

"Lục Trường Sinh, ngươi giết người của Hạc Minh Sơn ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, Hạc Minh Sơn không phải nơi ngươi có thể tùy tiện xông vào!"

Trung niên đạo sĩ quát lớn, vung tay lên, một đạo phù triện màu vàng bay ra, hóa thành một con kim long, gầm thét lao về phía Lục Trường Sinh.

"Kim Long Phù?"

Lục Trường Sinh khẽ cười, vung kiếm Trảm Tiên trong tay lên.

Một đạo kiếm quang màu vàng chém ra, xé rách không gian, chém thẳng vào kim long.

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, kim long bị kiếm quang chém thành hai nửa, hóa thành vô số điểm sáng biến mất.

"Cái gì?"

Trung niên đạo sĩ kinh hãi, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

"Ngươi... Ngươi vậy mà phá được Kim Long Phù của ta?"

Trung niên đạo sĩ run giọng hỏi.

"Chỉ là một tấm phù triện nhỏ bé, có gì ghê gớm?"

Lục Trường Sinh khinh thường nói.

"Cuồng vọng!"

Trung niên đạo sĩ giận dữ, vung tay lên, một thanh trường kiếm màu bạc xuất hiện, tản mát ra khí tức sắc bén.

"Lục Trường Sinh, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử lợi hại của Hạc Minh Kiếm Pháp!"

Trung niên đạo sĩ quát lớn, trường kiếm trong tay vung lên, vô số kiếm quang bắn ra, bao phủ lấy Lục Trường Sinh.

"Hạc Minh Kiếm Pháp?"

Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu, kiếm Trảm Tiên trong tay rung lên.

Vô số kiếm quang màu vàng bắn ra, nghênh đón kiếm quang màu bạc.

Keng keng keng!

Vô số tiếng va chạm vang lên, kiếm quang màu bạc bị kiếm quang màu vàng đánh tan, không thể tới gần Lục Trường Sinh.

"Sao có thể như vậy?"

Trung niên đạo sĩ kinh hãi, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

"Kiếm pháp của ngươi quá yếu."

Lục Trường Sinh thản nhiên nói, kiếm Trảm Tiên trong tay bỗng nhiên biến đổi.

Một đạo kiếm quang màu vàng chém ra, mang theo khí tức hủy diệt, chém thẳng vào trung niên đạo sĩ.

"Không!"

Trung niên đạo sĩ kinh hãi, muốn tránh né nhưng đã quá muộn.

Kiếm quang màu vàng chém qua người trung niên đạo sĩ, thân thể hắn lập tức bị chém thành hai nửa, máu tươi văng khắp nơi.

"Chưởng môn!"

Vô số đệ tử Hạc Minh Sơn kinh hô, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Chưởng môn của bọn họ, vậy mà bị Lục Trường Sinh chém chết chỉ bằng một kiếm?

"Lục Trường Sinh, ngươi dám giết chưởng môn của ta, ta liều mạng với ngươi!"

Vô số đệ tử Hạc Minh Sơn gầm thét, lao về phía Lục Trường Sinh.

"Đám sâu kiến."

Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu, kiếm Trảm Tiên trong tay vung lên.

Vô số kiếm quang màu vàng bắn ra, hóa thành một cơn bão kiếm, càn quét tất cả.

Phốc phốc phốc!

Vô số tiếng vang lên, vô số đệ tử Hạc Minh Sơn bị kiếm quang chém thành mảnh vụn, máu tươi nhuộm đỏ cả Hạc Minh Sơn.

Trong nháy mắt, Hạc Minh Sơn biến thành một biển máu.

Lục Trường Sinh đứng giữa biển máu, ánh mắt lạnh lùng, không chút gợn sóng.

"Còn ai muốn ngăn cản ta?"

Lục Trường Sinh cất tiếng hỏi, thanh âm vang vọng khắp Hạc Minh Sơn.

Vô số tu sĩ run rẩy, không dám lên tiếng.

Lục Trường Sinh quá mạnh, mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng.

Hóa thần đỉnh phong cũng bị hắn chém chết chỉ bằng một kiếm, ai còn dám ngăn cản hắn?

"Lục Trường Sinh, ngươi đừng quá càn rỡ, Hạc Minh Sơn ta không chỉ có những người này!"

Một đạo thanh âm già nua vang lên, một lão giả tóc trắng xuất hiện, khí tức trên người còn mạnh hơn trung niên đạo sĩ rất nhiều, luyện hư sơ kỳ!

"Luyện hư sơ kỳ?"

Lục Trường Sinh khẽ nhíu mày, xem ra Hạc Minh Sơn này thật sự có chút nội tình.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương