Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2087: Bái phỏng

**Chương 2087: Bái Phỏng**

Diệp Phàm sau khi bế quan, tu vi tinh tiến cực nhanh.

Hắn cảm giác được, chỉ cần thêm một chút thời gian nữa, hắn có thể đột phá đến cảnh giới Hóa Thần.

Nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian ở đây.

Hắn muốn đi bái phỏng một vài tiền bối, thỉnh giáo một vài vấn đề trong tu luyện.

Hắn muốn đi gặp những người đã giúp đỡ hắn, bày tỏ lòng biết ơn.

Hắn muốn đi gặp những người mà hắn quan tâm, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn.

Hắn muốn đi gặp những người mà hắn muốn gặp, không để lại bất kỳ tiếc nuối nào.

Vì vậy, Diệp Phàm quyết định rời khỏi nơi này, bắt đầu hành trình bái phỏng.

Điểm đến đầu tiên của hắn là một ngọn núi cao vút tận trời xanh.

Ngọn núi này có tên là Vạn Kiếm Sơn, là nơi tọa lạc của một môn phái tu tiên có tên là Vạn Kiếm Tông.

Vạn Kiếm Tông là một trong những môn phái lớn mạnh nhất trong thiên hạ, nổi tiếng với kiếm pháp vô song.

Diệp Phàm đến Vạn Kiếm Tông, không phải để học kiếm pháp, mà là để gặp một người.

Người này là một vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông, tên là Lăng Vân.

Lăng Vân là một người bạn cũ của sư phụ hắn, cũng là một người đã từng giúp đỡ hắn rất nhiều.

Diệp Phàm đến Vạn Kiếm Tông, muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Lăng Vân.

Diệp Phàm đứng trước sơn môn của Vạn Kiếm Tông, chắp tay nói:

"Vãn bối Diệp Phàm, bái kiến Vạn Kiếm Tông."

Thanh âm của hắn không lớn, nhưng lại vang vọng khắp Vạn Kiếm Sơn.

Rất nhanh, từ trong sơn môn bay ra mấy đạo thân ảnh.

Dẫn đầu là một người trung niên, mặc một bộ đạo bào màu xanh, khí chất bất phàm.

Người này chính là trưởng lão Lăng Vân của Vạn Kiếm Tông.

Lăng Vân nhìn thấy Diệp Phàm, trên mặt lộ ra một nụ cười hiền hòa.

"Diệp Phàm, đã lâu không gặp, ngươi đã lớn như vậy rồi."

Diệp Phàm thấy Lăng Vân, trong lòng cũng rất vui mừng.

Hắn vội vàng tiến lên, hành lễ nói:

"Vãn bối Diệp Phàm, bái kiến Lăng Vân tiền bối."

Lăng Vân đỡ Diệp Phàm dậy, cười nói:

"Không cần đa lễ, ngươi là đồ đệ của bạn ta, cũng như là vãn bối của ta, không cần khách khí như vậy."

Diệp Phàm gật đầu, nói:

"Vãn bối lần này đến đây, là muốn cảm tạ tiền bối đã từng giúp đỡ vãn bối."

Lăng Vân cười nói:

"Chuyện nhỏ thôi, không cần để trong lòng. Ngươi có thể có thành tựu như ngày hôm nay, là do ngươi tự mình cố gắng."

Diệp Phàm lắc đầu, nói:

"Nếu không có tiền bối giúp đỡ, vãn bối cũng không thể có được như ngày hôm nay."

Lăng Vân thấy Diệp Phàm kiên quyết như vậy, cũng không nói gì thêm.

Hắn nói:

"Được rồi, chúng ta vào trong rồi nói."

Diệp Phàm gật đầu, đi theo Lăng Vân vào trong Vạn Kiếm Tông.

Vào trong Vạn Kiếm Tông, Diệp Phàm mới cảm nhận được sự hùng vĩ của môn phái này.

Khắp nơi đều là những ngọn núi cao vút, những cây cổ thụ che trời, những dòng suối róc rách.

Trên mỗi ngọn núi đều có những tòa kiến trúc nguy nga, tráng lệ, tỏa ra khí tức cổ xưa, uy nghiêm.

Diệp Phàm đi theo Lăng Vân đến một tòa đại điện, hai người ngồi xuống nói chuyện.

Lăng Vân hỏi Diệp Phàm về tình hình tu luyện gần đây, Diệp Phàm cũng thành thật trả lời.

Lăng Vân nghe xong, gật đầu nói:

"Ngươi có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay, quả thật là không dễ dàng. Ngươi phải tiếp tục cố gắng, đừng phụ lòng sư phụ ngươi."

Diệp Phàm gật đầu, nói:

"Vãn bối sẽ không phụ lòng sư phụ."

Lăng Vân lại hỏi Diệp Phàm về những dự định trong tương lai, Diệp Phàm cũng nói ra những suy nghĩ của mình.

Lăng Vân nghe xong, trầm ngâm một lát, nói:

"Ngươi có chí hướng như vậy, rất tốt. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, tu luyện là một con đường dài, không thể nóng vội. Ngươi phải giữ vững tâm tính, đừng để ngoại vật ảnh hưởng."

Diệp Phàm gật đầu, nói:

"Vãn bối ghi nhớ lời dạy của tiền bối."

Hai người nói chuyện rất lâu, đến khi trời tối mới dừng lại.

Lăng Vân an bài cho Diệp Phàm nghỉ ngơi trong Vạn Kiếm Tông, sáng ngày hôm sau sẽ rời đi.

Diệp Phàm cảm tạ Lăng Vân, sau đó đi đến nơi ở của mình.

Đêm đó, Diệp Phàm ngồi thiền trong phòng, suy nghĩ về những lời nói của Lăng Vân.

Hắn cảm thấy, những lời nói của Lăng Vân rất có lý, giúp hắn khai sáng rất nhiều.

Hắn quyết định, sau này sẽ tu luyện chăm chỉ hơn, không phụ lòng sư phụ, không phụ lòng những người đã giúp đỡ hắn.

Sáng ngày hôm sau, Diệp Phàm từ biệt Lăng Vân, rời khỏi Vạn Kiếm Tông.

Điểm đến tiếp theo của hắn là một vùng biển rộng lớn.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương