Chương 2244: Thủy sinh Mộc
**Chương 2244: Thủy sinh Mộc**
Trong lúc nhất thời,
Vô số ánh mắt đều tập trung vào trên người Diệp Mẫn.
Diệp Mẫn đứng thẳng người,
ánh mắt kiên định,
nàng nhìn chằm chằm vào thân cây khô héo kia,
trong lòng tràn đầy quyết tâm.
Nàng biết,
đây là cơ hội duy nhất của mình,
cũng là hy vọng cuối cùng của toàn bộ Diệp gia.
Hít sâu một hơi,
Diệp Mẫn chậm rãi nhắm hai mắt lại,
trong đầu hồi tưởng lại những lời mà Diệp Thần đã từng dạy bảo.
"Thủy sinh Mộc, Mộc dưỡng Thủy,
vạn vật tương sinh tương khắc,
chỉ cần nắm vững quy luật,
thì có thể nghịch chuyển càn khôn."
Diệp Mẫn lẩm bẩm,
trong lòng dần dần trở nên thanh tịnh.
Nàng bắt đầu vận chuyển công pháp mà Diệp Thần đã truyền thụ,
từng luồng linh khí từ trong cơ thể nàng chậm rãi lan tỏa ra.
Linh khí của Diệp Mẫn mang theo một màu xanh biếc,
tựa như những giọt sương mai đọng trên lá cây,
trong trẻo và tinh khiết.
Linh khí bao phủ lấy thân cây khô héo,
tựa như một lớp áo choàng mềm mại,
từ từ thẩm thấu vào bên trong.
Thời gian chậm rãi trôi qua,
Diệp Mẫn vẫn duy trì trạng thái nhập định,
không hề nhúc nhích.
Mọi người xung quanh đều nín thở,
không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào,
sợ làm ảnh hưởng đến nàng.
Chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua,
xào xạc lá cây,
tạo nên một bầu không khí tĩnh lặng và trang nghiêm.
Đột nhiên,
một tia sáng xanh biếc lóe lên từ trên thân cây khô héo.
Tia sáng ngày càng lan rộng,
bao phủ lấy toàn bộ thân cây.
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt,
trong lòng tràn đầy hy vọng.
Chỉ thấy,
trên thân cây khô héo bắt đầu xuất hiện những mầm non xanh biếc.
Những mầm non này từ từ lớn lên,
vươn mình đón ánh nắng mặt trời,
tựa như những đứa trẻ sơ sinh đang vươn vai.
Lá cây bắt đầu mọc ra,
xanh tươi và tràn đầy sức sống.
Thân cây khô héo cũng dần dần trở nên tươi tốt,
vỏ cây nứt ra,
lộ ra những thớ gỗ non mềm.
Trong chớp mắt,
cây khô héo đã hồi sinh,
trở thành một cây xanh tươi tốt,
cành lá xum xuê.
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng thần kỳ này,
trong lòng tràn đầy kinh ngạc và vui mừng.
"Thành công rồi! Diệp Mẫn thành công rồi!"
"Thật là kỳ tích! Cây khô héo đã hồi sinh!"
"Diệp gia có hy vọng rồi!"
Tiếng reo hò vang vọng khắp không gian,
mọi người vui mừng khôn xiết.
Di���p Mẫn chậm rãi mở mắt ra,
khóe miệng nở một nụ cười tươi tắn.
Nàng biết,
mình đã không phụ lòng Diệp Thần,
cũng không phụ lòng toàn bộ Diệp gia.
Nàng đã thành công hồi sinh cây khô héo,
mang đến hy vọng cho Diệp gia.
Lúc này,
một giọng nói trầm ổn vang lên:
"Diệp Mẫn, ngươi đã thành công vượt qua khảo nghiệm,
chứng minh ngươi có đủ tư cách để kế thừa vị trí tộc trưởng Diệp gia."
Người nói là một vị trưởng lão của Diệp gia,
khuôn mặt ông ta tràn đầy vẻ hài lòng.
Diệp Mẫn cung kính đáp:
"Đa tạ trưởng lão."
Trưởng lão gật đầu,
nói tiếp:
"Tuy nhiên,
ngươi vẫn còn một thử thách cuối cùng."
Diệp Mẫn ngạc nhiên hỏi:
"Thử thách cuối cùng?"
Trưởng lão gật đầu,
giải thích:
"Để trở thành một tộc trưởng thực thụ,
ngươi cần phải có được sự công nhận của toàn bộ tộc nhân Diệp gia.
Ngươi cần phải chứng minh cho họ thấy,
ngươi có đủ năng lực để dẫn dắt Diệp gia đi lên."
Diệp Mẫn trầm ngâm một lát,
sau đó kiên định đáp:
"Diệp Mẫn hiểu rõ.
Ta nhất định sẽ cố gắng hết mình,
không phụ lòng kỳ vọng của mọi người."
Trưởng lão mỉm cười,
nói:
"Vậy thì tốt.
Ta tin rằng,
ngươi sẽ không làm chúng ta thất vọng."
Nói xong,
trưởng lão phất tay áo,
tuyên bố:
"Lễ kế nhiệm tộc trưởng Diệp gia,
chính thức bắt đầu!"
Tiếng trống vang lên,
tiếng chiêng ngân nga,
lễ kế nhiệm tộc trưởng Diệp gia chính thức bắt đầu.
Diệp Mẫn bước lên đài cao,
đứng trước mặt toàn bộ tộc nhân Diệp gia.
Nàng nhìn mọi người,
trong lòng tràn đầy cảm xúc.
Nàng biết,
con đường phía trước còn rất dài và gian nan,
nhưng nàng sẽ không lùi bước.
Nàng sẽ dẫn dắt Diệp gia vượt qua mọi khó khăn,
trở lại thời kỳ huy hoàng.
Diệp Mẫn hít sâu một hơi,
bắt đầu bài phát biểu của mình.
"Kính chào các vị trưởng lão,
các vị thúc bá,
cùng toàn thể tộc nhân Diệp gia.
Hôm nay,
Diệp Mẫn vô cùng vinh dự khi được đứng ở nơi đây,
kế thừa vị trí tộc trưởng Diệp gia."
"Ta biết,
Diệp gia chúng ta đang trải qua giai đoạn khó khăn nhất trong lịch sử.
Ngoại địch xâm lăng,
nội bộ lục đục,
tất cả đều đang đe dọa sự tồn vong của Diệp gia."
"Nhưng ta tin rằng,
chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng,
đồng tâm hiệp lực,
thì nhất định có thể vượt qua mọi khó khăn,
khôi phục lại vinh quang của Diệp gia."
"Ta xin hứa với tất cả mọi người,
ta sẽ dốc hết sức mình,
vì sự phát triển của Diệp gia.
Ta sẽ không để bất kỳ ai phải thất vọng."
"Mong rằng,
tất cả mọi người sẽ ủng hộ ta,
giúp đỡ ta,
cùng ta xây dựng một Diệp gia ngày càng hùng mạnh."
Bài phát biểu của Diệp Mẫn tràn đầy nhiệt huyết và quyết tâm,
khiến cho tất cả mọi ngư��i đều cảm động.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy,
mọi người đều bày tỏ sự ủng hộ đối với Diệp Mẫn.
Diệp Mẫn biết,
mình đã nhận được sự công nhận của toàn bộ tộc nhân Diệp gia.
Nàng đã trở thành một tộc trưởng thực thụ,
gánh trên vai trọng trách to lớn.
Nhưng nàng không hề sợ hãi,
mà ngược lại,
cảm thấy tràn đầy động lực.
Nàng tin rằng,
với sự ủng hộ của mọi người,
nàng nhất định có thể dẫn dắt Diệp gia đi đến thành công.
Lễ kế nhiệm tộc trưởng Diệp gia kết thúc trong không khí trang trọng và phấn khởi.
Diệp Mẫn chính thức trở thành tộc trưởng Diệp gia,
bắt đầu một chương mới trong lịch sử của Diệp gia.