Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2460: Nhúng tay (2/2)

**Chương 2460: Nhúng tay (2/2)**

Bàn tay lớn bao trùm thiên địa, khí tức hỗn độn tràn ngập, tựa như muốn trấn áp tất cả.

Trong lòng đám người Lạc Ly đều kinh hãi, bọn họ chưa từng thấy qua lực lượng đáng sợ như vậy, ngay cả cường giả Chân Tiên đỉnh phong cũng không thể so sánh.

"Đây là... Tiên Vương!"

Có người run giọng nói, trong mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Tiên Vương, tồn tại siêu việt Chân Tiên, là đỉnh phong của thế giới tu tiên. Một khi Tiên Vương xuất thủ, ai có thể ngăn cản?

"Kh��ng ngờ lại kinh động đến Tiên Vương, xem ra tiểu tử này thật sự chọc phải phiền toái lớn rồi."

Một vị lão giả thở dài, trong mắt lộ ra vẻ thương tiếc.

Bàn tay lớn kia không chút lưu tình, trực tiếp chụp về phía Thạch Mục.

Thạch Mục ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt không hề có chút sợ hãi nào, ngược lại còn bùng phát chiến ý ngút trời.

"Tiên Vương thì sao? Ta Thạch Mục chưa bao giờ sợ ai!"

Hắn gầm lên một tiếng, toàn thân bộc phát ra ánh sáng chói mắt, khí tức trên người không ngừng tăng lên.

"Thiên Địa Pháp Tướng!"

Thạch Mục hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, biến thành một người khổng lồ cao vạn trượng, khí thế kinh thiên động địa.

Người khổng lồ giơ nắm đấm lên, nghênh đón bàn tay lớn kia.

"Ầm!"

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, không gian xung quanh vỡ vụn, năng lượng khủng khiếp lan ra bốn phía.

Thân thể khổng lồ của Thạch Mục run lên bần bật, lùi lại mấy bước, mỗi bước đều khiến mặt đất rung chuyển.

Bàn tay lớn kia cũng khựng lại một chút, nhưng vẫn tiếp tục chụp xuống.

"Không xong, Thạch Mục không phải đối thủ của Tiên Vương!"

Lạc Ly lo lắng kêu lên, trong mắt tràn đầy vẻ bất an.

Những người khác cũng đều lộ vẻ tuyệt vọng, Tiên Vương quá mạnh, không ai có thể ngăn cản.

Ngay khi bàn tay lớn sắp chụp xuống, một đạo kiếm quang đột nhiên từ xa bay tới, chém thẳng vào bàn tay lớn.

"Keng!"

Một tiếng kim loại va chạm vang lên, bàn tay lớn bị kiếm quang chém trúng, xuất hiện một vết nứt.

"Ai dám ngăn cản ta!"

Một tiếng gầm giận dữ vang vọng thiên địa, uy áp kinh khủng bao trùm tất cả.

Kiếm quang kia không hề sợ hãi, tiếp tục chém tới, mỗi một kiếm đều mang theo khí tức hủy diệt.

"Kiếm đạo Tiên Vương!"

Có người kinh hô, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Không ngờ lại có Kiếm đạo Tiên Vương xuất thủ, xem ra Thạch Mục này thật sự không đơn giản.

Bàn tay lớn kia bị kiếm quang quấy nhiễu, tốc độ chậm lại rất nhiều, không thể nào chụp xuống được nữa.

"Hừ, Kiếm đạo Tiên Vương, ngươi muốn bảo vệ tiểu tử này sao? Ngươi có biết hắn đã gây ra chuyện gì không?"

Tiếng gầm giận dữ vang lên, mang theo vẻ tức giận.

"Ta không cần biết hắn đã gây ra chuyện gì, ta chỉ biết hắn là người của ta, ai dám động vào hắn, ta sẽ không bỏ qua!"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, mang theo khí tức vô cùng bá đạo.

Kiếm quang càng thêm sắc bén, mỗi một kiếm đều mang theo ý chí kiên định, tựa như muốn chém tan tất cả.

Bàn tay lớn kia dần dần bị kiếm quang áp chế, không thể nào tiến thêm một bước.

"Được, Kiếm đạo Tiên Vương, ngươi muốn bảo vệ hắn, ta sẽ cho ngươi toại nguyện. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, chuyện này chưa xong đâu!"

Tiếng gầm giận dữ vang lên, sau đó bàn tay lớn kia biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện.

Kiếm quang cũng dần dần biến mất, chỉ để lại một câu nói vang vọng thiên địa.

"Thạch Mục là người của ta, ai dám động vào hắn, ta sẽ không bỏ qua!"

Đám người Lạc Ly đều thở phào nhẹ nhõm, trong mắt tràn đầy vẻ cảm kích.

Nếu không có Kiếm đạo Tiên Vương xuất thủ, Thạch Mục chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Thạch Mục thu hồi Thiên Địa Pháp Tướng, thân thể trở lại kích thước bình thường, nhưng khí tức trên người vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong mắt tràn đầy vẻ kiên định.

"Tiên Vương thì sao? Ta Thạch Mục nhất định sẽ vượt qua các ngươi!"

Hắn lẩm bẩm nói, trong lòng tràn đầy quyết tâm.

Trải qua chuyện này, hắn càng thêm ý thức được sự yếu kém của bản thân, hắn cần phải trở nên mạnh hơn, mạnh hơn nữa, mới có thể bảo vệ những người mình yêu quý.

"Thạch Mục, ngươi không sao chứ?"

Lạc Ly lo lắng hỏi.

Thạch Mục lắc đầu, nói: "Ta không sao, chỉ là tiêu hao hơi nhiều mà thôi."

Hắn nhìn đám người Lạc Ly, nói: "Mọi người yên tâm, ta sẽ không để ai làm tổn thương các ngươi."

Đám người Lạc Ly đều gật đầu, trong lòng tràn đầy tin tưởng.

Bọn họ tin rằng Thạch Mục nhất định sẽ trở thành một cường giả đỉnh thiên lập địa, bảo vệ tất cả mọi người.

Sau chuyện này, Thạch Mục càng thêm cẩn trọng, hắn biết rằng mình đã bị một số thế lực lớn nhắm tới, hắn cần phải nhanh chóng tăng cường thực lực, mới có thể đối phó với những nguy hiểm có thể xảy ra.

Hắn quyết định bế quan tu luyện, dốc toàn lực đột phá cảnh giới, trở thành một cường giả chân chính.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương