Chương 2520: Thăm hỏi
**Chương 2520: Thăm Hỏi**
Bên trong một tòa cung điện nguy nga tráng lệ.
"Bệ hạ, người của Tiên Đình đến rồi, đang ở bên ngoài điện chờ chỉ thị." Một vị lão giả thân mặc áo bào trắng, cung kính bẩm báo.
Trên long ỷ, một nam tử trung niên mặc long bào, khí thế uy nghiêm, chính là đương kim Hoàng chủ của Đại Vũ Tiên Triều, Vũ Hoàng.
"Tiên Đình..." Vũ Hoàng khẽ nhíu mày, trầm ngâm một lát rồi nói: "Bọn họ đến đây làm gì?"
Lão giả áo trắng lắc đầu: "Thuộc hạ không rõ, chỉ biết người d���n đầu là một vị Tiên sứ, khí tức cực kỳ cường đại."
"Tiên sứ..." Vũ Hoàng lẩm bẩm, trong mắt hiện lên một tia kiêng kỵ. Tiên Đình là thế lực thống trị Tiên giới, đối với phàm nhân giới như bọn họ mà nói, chính là tồn tại không thể trêu vào.
"Được rồi, trẫm sẽ đích thân ra nghênh đón." Vũ Hoàng đứng dậy, phất tay nói: "Dẫn đường đi."
"Tuân lệnh!" Lão giả áo trắng cúi người, dẫn Vũ Hoàng rời khỏi cung điện.
Bên ngoài điện, một đám người đang đứng chờ. Dẫn đầu là một nam tử mặc áo bào màu bạc, trên ngực áo thêu một đóa hoa sen trắng, chính là tiêu chí của Tiên Đình. Nam tử này dung mạo tuấn mỹ, khí chất xuất trần, trên người tản ra một cỗ khí tức khiến người ta không dám khinh thường.
"Vũ Hoàng giá lâm!"
Theo tiếng hô của thị vệ, Vũ Hoàng chậm rãi bước ra. Nhìn thấy nam tử áo bạc, hắn lập tức mỉm cười, chắp tay nói: "Đại Vũ Tiên Triều Vũ Hoàng, bái kiến Tiên sứ."
Nam tử áo bạc khẽ gật đầu, ánh mắt hờ hững lướt qua Vũ Hoàng, nói: "Không cần đa lễ. Bản sứ phụng mệnh Tiên Đình, đến đây có một việc muốn thông báo."
Vũ Hoàng trong lòng có chút bất an, vội vàng nói: "Tiên sứ mời nói."
"Gần đây, Tiên giới phát hiện một số dị động, có dấu hiệu ma khí xâm nhập." Nam tử áo bạc chậm rãi nói: "Tiên Đình lo lắng ma khí sẽ lan đến hạ giới, gây họa cho sinh linh, nên phái bản sứ đến đây, yêu cầu các ngươi tăng cường phòng bị, chú ý mọi động tĩnh."
Nghe vậy, Vũ Hoàng giật mình, vội vàng đáp: "Đại Vũ Tiên Triều tuân lệnh! Trẫm nhất định sẽ phái người tăng cường tuần tra, tuyệt đối không để ma khí xâm nhập."
Nam tử áo bạc gật đầu: "Vậy là tốt nhất. Ngoài ra, Tiên Đình còn có một yêu cầu nữa."
"Tiên sứ cứ nói." Vũ Hoàng cung kính nói.
"Nghe nói, Đại Vũ Tiên Triều các ngươi có một vị thiên tài tên là Lục Trường Sinh, tư chất hơn người, được xưng là kỳ tài ngàn năm có một." Nam tử áo bạc nói: "Tiên Đình muốn triệu kiến hắn lên Tiên giới, bồi dưỡng thành nhân tài."
Vũ Hoàng nghe vậy, trong lòng chấn động. Lục Trường Sinh là niềm hy vọng của Đại Vũ Tiên Triều, nếu bị Tiên Đình triệu kiến, không biết là phúc hay họa.
"Tiên sứ, Trường Sinh hắn tuổi còn nhỏ, tu vi còn thấp, e rằng chưa đủ tư cách lên Tiên giới..." Vũ Hoàng cố gắng thuyết phục.
Nam tử áo bạc nhíu mày, lạnh lùng nói: "Đây là ý chỉ của Tiên Đình, không cho phép kháng lệnh. Ngươi chỉ cần nói, Lục Trường Sinh có ở đây không?"
Vũ Hoàng biết không thể chối từ, đành phải gật đầu: "Trường Sinh hiện đang bế quan tu luyện, trẫm sẽ lập tức cho người thông báo."
"Không cần phiền phức." Nam tử áo bạc phất tay, một đạo kim quang từ trong tay bắn ra, hóa thành một tấm lệnh bài lơ lửng trên không trung.
"Đây là Tiên Đình triệu lệnh, chỉ cần L��c Trường Sinh nhìn thấy, tự khắc sẽ biết phải làm gì." Nam tử áo bạc nói: "Bản sứ còn có việc khác, xin cáo từ."
Nói xong, hắn phất tay áo, dẫn theo đám người rời đi.
Vũ Hoàng nhìn theo bóng lưng bọn họ, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Tiên Đình triệu kiến Lục Trường Sinh, rốt cuộc là có ý gì?
...
Tại một sơn cốc hẻo lánh, Lục Trường Sinh đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn, toàn thân bao phủ bởi một tầng ánh sáng màu vàng nhạt.
Hắn đang bế quan tu luyện, đột phá cảnh giới.
Đột nhiên, một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, chiếu thẳng vào người hắn.
Lục Trường Sinh giật mình tỉnh giấc, mở mắt nhìn lên. Hắn thấy một tấm lệnh bài lơ lửng trên không trung, trên đó khắc hai chữ "Tiên Đình" to lớn, tỏa ra khí tức uy nghiêm.
"Tiên Đình triệu lệnh?" Lục Trường Sinh ngạc nhiên, vươn tay ra bắt lấy lệnh bài.
Một dòng thông tin truyền vào trong đầu hắn, nói rõ mục đích của Tiên Đình.
"Triệu kiến ta lên Tiên giới?" Lục Trường Sinh nhíu mày, trong lòng có chút do dự.
Hắn biết, Tiên giới là một thế giới hoàn toàn khác biệt, tràn đầy cơ hội và nguy hiểm. Nếu lên đó, hắn có thể sẽ có được cơ duyên lớn, nhưng cũng có thể gặp phải vô số khó khăn.
"Dù sao thì, ta cũng phải đi xem thử." Lục Trường Sinh hạ quyết tâm, cất lệnh bài vào trong người, đứng dậy rời khỏi sơn cốc.
Hắn biết, đây là một cơ hội, cũng là một thử thách. Hắn phải nắm bắt cơ hội, vượt qua thử thách, để trở nên mạnh mẽ hơn.