Chương 2631: Kim Thiềm Vương
**Chương 2631: Kim Thiềm Vương**
Bên trong động phủ.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, tựa như sấm sét giữa trời quang, chấn động đến mức cả động phủ đều rung chuyển.
Chỉ thấy, một đạo thân ảnh từ trong đám khói bụi bay ngược ra, đập mạnh vào vách đá, khiến cho đá vụn bắn tung tóe.
Thân ảnh kia, chính là Lục Diệp.
Hắn gian nan đứng dậy, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, sắc mặt có chút tái nhợt.
Đối diện hắn, một con quái vật khổng lồ đang đứng sừng sững, thân thể như núi, da thịt màu vàng óng, trên lưng mọc đầy những cái bướu lớn nhỏ, hai mắt đỏ ngầu như máu, tản ra hung quang đáng sợ.
Kim Thiềm!
Hơn nữa, còn là một con Kim Thiềm Vương!
Lúc trước, Lục Diệp tiến vào nơi này, vốn chỉ muốn tìm kiếm một ít linh thảo dị quả để luyện đan, ai ngờ lại vô tình xông vào lãnh địa của con Kim Thiềm Vương này.
Kim Thiềm Vương vốn là một loại yêu thú cực kỳ hung hãn, lại thêm việc Lục Diệp xâm nhập lãnh địa của nó, khiến cho nó nổi giận, lập tức phát động công kích.
Lục Diệp bất đắc dĩ phải nghênh chiến.
Nhưng mà, Kim Thiềm Vương dù sao cũng là yêu thú cấp bậc Vương Giả, thực lực cực kỳ cường đại, Lục Diệp dù đã thi triển hết các loại thủ đoạn, vẫn không thể chiếm được thượng phong, ngược lại còn bị thương không nhẹ.
"Xem ra, hôm nay khó mà thiện liễu." Lục Diệp lau đi vết máu trên khóe miệng, ánh mắt ngưng trọng.
Kim Thiềm Vương gầm nhẹ một tiếng, thân thể khổng lồ lại lần nữa nhào tới, tốc độ cực nhanh, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Lục Diệp hít sâu một hơi, vận chuyển linh lực, chuẩn bị nghênh địch.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm từ trong đầu hắn vang lên: "Tiểu tử, để ta giúp ngươi một tay!"
Lục Diệp giật mình, còn chưa kịp phản ứng, một cỗ lực lượng cường đại đã tràn vào trong cơ thể hắn.
Khí tức của hắn, trong nháy mắt tăng vọt.
"Đây là..." Lục Diệp kinh ngạc.
"Ha ha, là bản tọa!" Thanh âm kia cười lớn, "Bản tọa Kim Thiềm Vương, năm đó tung hoành thiên hạ, ai dám tranh phong? Hôm nay, mượn thân thể của ngươi, cho đám hậu bối này biết, cái gì mới là thực lực chân chính!"
Lục Diệp nghe vậy, trong lòng chấn động.
Kim Thiềm Vương?
Chẳng lẽ, thanh âm này chính là Kim Thiềm Vương đời trước?
Nhưng mà, hắn không có thời gian để suy nghĩ nhiều, bởi vì Kim Thiềm Vương đã nhào tới trước mặt.
"Đến hay lắm!" Lục Diệp cười lớn, thân thể khẽ động, nghênh đón công kích của Kim Thiềm Vương.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, Lục Diệp và Kim Thiềm Vương va chạm vào nhau, phát ra một cỗ lực lượng kinh khủng.
Lần này, Lục Diệp không hề bị đánh lui, ngược lại còn đứng vững tại chỗ.
Hắn vung quyền, đánh thẳng vào bụng của Kim Thiềm Vương.
"Phanh!"
Một tiếng vang trầm đục, Kim Thiềm Vương kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể khổng lồ bay ngược ra, đập mạnh vào vách đá.
"Cái gì?" Kim Thiềm Vương kinh hãi, không thể tin vào mắt mình.
Lục Diệp cười lạnh, thân thể khẽ động, đuổi theo Kim Thiềm Vương, liên tục vung quyền, đánh tới tấp.
"Phanh! Phanh! Phanh!"
Từng quyền, từng quyền, đều đánh trúng vào yếu huyệt của Kim Thiềm Vương, khiến cho nó kêu la thảm thiết, không còn sức phản kháng.
Chỉ trong chốc lát, Kim Thiềm Vương đã bị Lục Diệp đánh cho trọng thương, nằm rạp trên mặt đất, hấp hối.
"Ngươi... Ngươi là ai?" Kim Thiềm Vương gian nan hỏi.
"Ta là ai không quan trọng." Lục Diệp cười lạnh, "Quan trọng là, ngươi sắp chết rồi!"
Nói xong, hắn vung quyền, đánh thẳng vào đầu của Kim Thiềm Vương.
"Không!" Kim Thiềm Vương kêu lên một tiếng tuyệt vọng, nhưng không thể tránh khỏi cái chết.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, đầu của Kim Thiềm Vương bị Lục Diệp đánh nát, máu tươi bắn tung tóe.
Kim Thiềm Vương, chết!
Lục Diệp thở phào nhẹ nhõm, thu hồi quyền thế, đứng thẳng người.
Lúc này, cỗ lực lượng cường đại trong cơ thể hắn cũng dần dần biến mất.
"Đa tạ tiền bối đã giúp đỡ." Lục Diệp chắp tay, cung kính nói.
"Không cần khách khí." Thanh âm kia cười nói, "Bản tọa chỉ là mượn thân thể của ngươi một chút thôi. Ngươi có thể giết được con Kim Thiềm Vương kia, cũng là nhờ vào thực lực của ngươi."
"Tiền bối quá khen." Lục Diệp khiêm tốn nói.
"Được rồi, bản tọa cũng không làm phiền ngươi nữa." Thanh âm kia nói, "Hữu duyên tái kiến!"
Nói xong, thanh âm kia hoàn toàn biến mất, không còn chút dấu vết.
Lục Diệp đứng lặng hồi lâu, sau đó mới thở dài một tiếng.
Hắn không ngờ rằng, trong cơ thể mình lại ẩn chứa một vị Kim Thiềm Vương đời trước.
Xem ra, con đường tu luyện của hắn, còn rất dài.
Nhưng mà, hắn không hề sợ hãi.
Bởi vì, hắn có một trái tim kiên định, một ý chí bất khuất.
Hắn tin rằng, chỉ cần hắn không ngừng cố gắng, không ngừng tu luyện, nhất định sẽ có một ngày, hắn có thể đứng trên đỉnh cao của thế giới tu tiên!
Lục Diệp thu thập chiến lợi phẩm, sau đó rời khỏi động phủ.
Hắn còn rất nhiều việc phải làm, không thể lãng phí thời gian ở nơi này.
Hắn phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa, để bảo vệ những người mà hắn yêu thương, để thực hiện những lý tưởng mà hắn theo đuổi.
Con đường tu tiên, gian nan mà dài đằng đẵng, nhưng hắn sẽ không bao giờ từ bỏ!