Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 2737: Gặp lại Viên Giám

**Chương 2737: Gặp Lại Viên Giám**

Trong biển người mênh mông, bước chân của Diệp Phàm không ngừng, tìm kiếm bóng hình quen thuộc.

Đột nhiên, ánh mắt hắn khựng lại, nhìn về phía một góc phố náo nhiệt.

Một thân ảnh quen thuộc, đang đứng đó, khuôn mặt vẫn mang nét phong trần, nhưng ánh mắt lại thêm phần kiên nghị.

"Viên Giám?"

Diệp Phàm khẽ gọi, trong giọng nói mang theo chút kinh ngạc.

Thân ảnh kia giật mình, quay đầu nhìn lại, ánh mắt sáng lên khi thấy Diệp Phàm.

"Diệp huynh!"

Viên Gi��m cười lớn, bước nhanh đến, vỗ vai Diệp Phàm đầy thân thiết.

"Đã lâu không gặp, không ngờ lại gặp lại huynh ở đây."

Diệp Phàm cũng cười đáp, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp.

Hai người tìm một quán trà nhỏ, ngồi xuống ôn lại chuyện cũ.

"Diệp huynh, từ khi chia tay ở Thiên Uyên, ta vẫn luôn nhớ đến huynh."

Viên Giám nói, trong mắt ánh lên vẻ cảm kích.

"Ta cũng vậy, không biết huynh những năm qua thế nào?"

Diệp Phàm hỏi.

Viên Giám thở dài, kể lại những trải nghiệm của mình.

Hắn rời khỏi Thiên Uyên, lang bạt khắp nơi, tầm sư học đạo, mong có ngày báo thù rửa hận.

Nhưng con đường tu tiên vốn gian nan, hắn lại không có thiên phú hơn người, nên tiến cảnh rất chậm.

"Ta biết thực lực của mình còn kém xa, nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, nhất định phải báo thù cho sư môn!"

Viên Giám nghiến răng nói, trong mắt lóe lên tia kiên định.

Diệp Phàm nhìn hắn, trong lòng thầm than phục.

Viên Giám tuy không có thiên phú, nhưng lại có nghị lực phi thường, đây cũng là một loại thiên phú hiếm có.

"Viên huynh, ta tin huynh nhất định sẽ thành công."

Diệp Phàm nói, trong giọng nói tràn đầy sự khích lệ.

Viên Giám cười gượng, "Ta biết con đường này còn rất dài, nhưng ta sẽ cố gắng hết mình."

Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, Diệp Phàm hỏi về tình hình hiện tại của Viên Giám.

"Ta hiện đang làm việc cho một gia tộc tu tiên nhỏ ở đây, cũng coi như có chỗ dung thân."

Viên Giám đáp.

"Gia tộc tu tiên?"

Diệp Phàm hơi ngạc nhiên.

"Đúng vậy, gia tộc này tuy không lớn, nhưng đối đãi với ta rất tốt, ta cũng muốn giúp họ phát triển."

Viên Giám nói.

Diệp Phàm gật đầu, "Nếu huynh đã quyết định, ta sẽ ủng hộ huynh."

Hai người lại uống thêm vài chén trà, Viên Giám đột nhiên hỏi:

"Diệp huynh, huynh đến đây có việc gì không?"

Diệp Phàm trầm ngâm một lát, rồi kể lại chuyện mình đến tìm kiếm cơ duyên.

Viên Giám nghe xong, khẽ cau mày.

"Diệp huynh, nơi này tuy là một thành trì lớn, nhưng cơ duyên thực sự không nhiều, huynh phải cẩn thận."

Viên Giám nhắc nhở.

"Ta biết, đa tạ Viên huynh đã nhắc nhở."

Diệp Phàm đáp.

Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, thời gian cũng không còn sớm.

"Diệp huynh, ta còn có việc phải làm, hôm khác ta sẽ mời huynh uống rượu."

Viên Giám nói, đứng dậy cáo từ.

"Được, hẹn gặp lại."

Diệp Phàm cũng đứng dậy, tiễn Viên Giám ra khỏi quán trà.

Nhìn theo bóng lưng Viên Giám, Diệp Phàm khẽ thở dài.

Cuộc gặp gỡ bất ngờ này, khiến hắn cảm thấy ấm lòng, nhưng cũng khiến hắn thêm lo lắng.

Con đường tu tiên vốn đầy rẫy nguy hiểm, Viên Giám lại không có thực lực mạnh mẽ, e rằng sẽ gặp nhiều khó khăn.

"Xem ra ta phải cố gắng hơn nữa, để có thể giúp đỡ Viên huynh."

Diệp Phàm thầm nghĩ, trong mắt lóe lên tia kiên định.

Hắn hít một hơi thật sâu, bước chân vững vàng, tiếp tục hành trình tìm kiếm cơ duyên.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương