Chương 949: Lại xông
**Chương 949: Lại Xông**
Vong Mạng
---
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn,
Tất cả mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm,
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng kinh khủng,
Từ trên trời giáng xuống,
Giống như muốn nghiền nát tất cả.
"Không tốt!"
"Mau lui lại!"
"Đây là..."
Vô số tiếng kinh hô vang lên,
Các tu sĩ của các đại thế lực,
Vội vàng lui về phía sau,
Sắc mặt trắng bệch.
Bọn họ cảm nhận được một cỗ khí tức hủy diệt,
Cỗ khí tức này,
Khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng nhỏ bé,
Giống như con kiến trước cơn sóng thần.
"Là hắn!"
"Là cái kia... Lăng Tiêu!"
"Hắn lại tới nữa!"
Có người kinh hô thành tiếng,
Nhận ra cỗ khí tức này.
Không sai,
Chính là Lăng Tiêu!
Hắn lại tới nữa!
Lần này,
Hắn mang đến khí tức hủy diệt càng thêm kinh khủng,
Giống như muốn phá hủy cả thế giới.
"Hắn muốn làm gì?"
"Hắn muốn đối phó với ai?"
"Chẳng lẽ... là ta?"
Vô số ánh mắt kinh hãi,
Hướng về phía trung tâm của vụ nổ nhìn lại.
Chỉ thấy,
Một đạo thân ảnh cao lớn,
Đứng sừng sững giữa trời đất,
Toàn thân bao phủ bởi ánh sáng vàng rực rỡ.
Ánh sáng vàng này,
Giống như ngọn lửa,
Không ngừng bốc lên,
Thiêu đốt cả không gian.
"Lăng Tiêu!"
"Ngươi muốn làm gì?"
Một tiếng quát phẫn nộ vang lên,
Từ trong đám người truyền ra.
Chính là một vị trưởng lão của Thiên Cơ Các.
Hắn nhìn Lăng Tiêu,
Ánh m��t tràn đầy tức giận.
"Lăng Tiêu, ngươi dám xông vào nơi này,
Ngươi muốn đối nghịch với tất cả các thế lực sao?"
"Hừ!"
Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng,
Ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người.
"Đối nghịch với tất cả các thế lực?"
"Các ngươi cũng xứng sao?"
"Hôm nay, ta tới đây,
Chỉ vì một người."
"Giao ra người kia,
Ta sẽ lập tức rời đi."
"Nếu không..."
"Hậu quả tự gánh chịu!"
Giọng nói của Lăng Tiêu,
Vô cùng lạnh lùng,
Giống như hàn băng ngàn năm,
Khiến cho người ta cảm thấy rùng mình.
"Ngươi..."
Vị trưởng lão của Thiên Cơ Các,
Tức giận đến mức run người,
Nhưng lại không dám nói thêm gì.
Hắn biết,
Lăng Tiêu không phải là người dễ đối phó.
Lần trước,
Lăng Tiêu đã đại náo Thiên Cơ Các,
Khiến cho Thiên Cơ Các tổn thất nặng nề.
Lần này,
Lăng Tiêu lại tới nữa,
Chắc chắn là có chuẩn bị.
"Lăng Tiêu, ngươi muốn tìm ai?"
Một giọng nói trầm thấp vang lên,
Từ trong đám người truyền ra.
Chính là một vị trưởng lão của Chiến Thần Điện.
Hắn nhìn Lăng Tiêu,
Ánh mắt tràn đầy cảnh giác.
"Ta muốn tìm ai,
Các ngươi không cần biết."
"Ta chỉ hỏi lại một lần,
Giao ra người kia,
Ta sẽ lập tức rời đi."
"Nếu không..."
"Đừng trách ta không khách khí!"
Lăng Tiêu lạnh lùng nói.
"Lăng Tiêu, ngươi quá ngông cuồng!"
"Ngươi cho rằng,
Ngươi có thể uy hiếp được chúng ta sao?"
"Nơi này,
Không phải là nơi ngươi muốn đến thì đến,
Muốn đi thì đi!"
Một tiếng quát phẫn nộ vang lên,
Từ trong đám người truyền ra.
Chính là một vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông.
Hắn nhìn Lăng Tiêu,
Ánh mắt tràn đầy sát khí.
"Ngông cuồng?"
"Ta ngông cuồng,
Các ngươi có thể làm gì ta?"
"Hôm nay,
Ta sẽ cho các ngươi biết,
Thế nào là ngông cuồng thật sự!"
Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng,
Trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.
Trường kiếm này,
Toàn thân đen kịt,
Giống như hắc long,
Tản ra khí tức hủy diệt.
"Đây là..."
"Tru Tiên Kiếm!"
"Hắn có Tru Tiên Kiếm!"
"Mau tránh ra!"
Vô số tiếng kinh hô vang lên,
Các tu sĩ của các đại thế lực,
Vội vàng lui về phía sau,
Sắc mặt trắng bệch.
Tru Tiên Kiếm,
Là một trong những thanh kiếm mạnh nhất trong truyền thuyết.
Uy lực của nó,
Có thể hủy thiên diệt địa.
Lăng Tiêu có Tru Tiên Kiếm,
Thực lực của hắn,
Chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội.
"Lăng Tiêu, ngươi thật sự muốn đối nghịch với chúng ta sao?"
Vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông,
Ánh mắt tràn đầy sợ hãi,
Nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
"Đối nghịch với các ngươi?"
"Ta đã nói rồi,
Các ngươi không xứng!"
"Hôm nay,
Ta chỉ muốn tìm người."
"Nếu các ngươi dám cản ta,
Vậy thì đừng trách ta vô tình!"
Lăng Tiêu lạnh lùng nói,
Tru Tiên Kiếm trong tay,
Không ngừng rung động,
Tản ra khí tức hủy diệt.
"Lăng Tiêu, ngươi..."
Vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông,
Tức giận đến mức không nói nên lời.
Hắn biết,
Lăng Tiêu đã quyết tâm,
Không ai có thể ngăn cản hắn.
"Tốt!"
"Vậy thì chúng ta hãy xem,
Ngươi có bản lĩnh gì!"
Vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông,
Hít sâu một hơi,
Cố gắng trấn định lại.
Hắn biết,
Muốn ngăn cản Lăng Tiêu,
Chỉ có thể liên thủ với các thế lực khác.
"Chư vị,
Lăng Tiêu đã quyết tâm đối nghịch với chúng ta,
Chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn."
"Hãy cùng nhau liên thủ,
Tiêu diệt hắn!"
Vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông,
Lớn tiếng kêu gọi.
"Được!"
"Chúng ta cùng nhau liên thủ!"
"Tiêu diệt Lăng Tiêu!"
"Để cho hắn biết,
Đắc tội với chúng ta,
Sẽ phải trả giá đắt như thế nào!"
Các trưởng lão của các đại thế lực,
Đồng loạt lên tiếng hưởng ứng.
Bọn họ biết,
Lăng Tiêu là một mối họa lớn,
Nếu không tiêu diệt hắn,
Hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
"Tốt!"
"Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau,
Tiêu diệt Lăng Tiêu!"
Vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông,
Lớn tiếng hô hào,
Dẫn đầu xông lên.
Các trưởng lão của các đại thế lực khác,
Cũng đồng loạt xông lên,
Hướng về phía Lăng Tiêu tấn công.
"Hừ!"
"Muốn liên thủ đối phó với ta?"
"Các ngươi quá ngây thơ!"
Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng,
Tru Tiên Kiếm trong tay,
Vung lên một đạo kiếm quang.
"Tru Tiên Kiếm Trận!"
Một tiếng quát lớn vang lên,
Vô số kiếm quang,
Từ Tru Tiên Kiếm bắn ra,
Tạo thành một trận pháp kiếm quang khổng lồ.
Trận pháp kiếm quang này,
Bao phủ cả không gian,
Giống như một cái lồng giam,
Giam cầm tất cả mọi người.
"Không tốt!"
"Đây là Tru Tiên Kiếm Trận!"
"Mau phá trận!"
"Nếu không,
Chúng ta sẽ chết ở đây!"
Vô số tiếng kinh hô vang lên,
Các trưởng lão của các đại thế lực,
Sắc mặt trắng bệch,
Vội vàng ra sức phá trận.
Nhưng Tru Tiên Kiếm Trận,
Là một trong những trận pháp mạnh nhất trong truyền thuyết.
Muốn phá trận,
Không phải là chuyện dễ dàng.
"Chết đi!"
Lăng Tiêu lạnh lùng nói,
Tru Tiên Kiếm trong tay,
Không ngừng vung lên,
Kiếm quang không ngừng bắn ra,
Hướng về phía các trưởng lão của các đại thế lực tấn công.
"A..."
"Không..."
"Cứu mạng..."
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên,
Các trưởng lão của các đại thế lực,
Bị kiếm quang đánh trúng,
Thân thể vỡ nát,
Máu thịt văng tung tóe.
Trong nháy mắt,
Vô số người chết thảm,
Cả không gian,
Tràn ngập mùi máu tanh.
"Quá mạnh!"
"Hắn quá mạnh!"
"Chúng ta không phải là đối thủ của hắn!"
"Mau chạy!"
"Nếu không,
Chúng ta sẽ chết hết ở đây!"
Các tu sĩ của các ��ại thế lực,
Sợ hãi đến cực điểm,
Vội vàng bỏ chạy.
Bọn họ biết,
Lăng Tiêu không phải là người mà bọn họ có thể đối phó.
Tiếp tục ở lại,
Chỉ có con đường chết.
"Chạy?"
"Ta đã nói rồi,
Hôm nay,
Không ai có thể thoát khỏi!"
Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng,
Tru Tiên Kiếm trong tay,
Vung lên một đạo kiếm quang.
"Tru Tiên Kiếm Khí!"
Một tiếng quát lớn vang lên,
Một đạo kiếm khí khổng lồ,
Từ Tru Tiên Kiếm bắn ra,
Hướng về phía đám người đang bỏ chạy tấn công.
Kiếm khí này,
Giống như một con hắc long,
Bay lượn trên không trung,
Tàn sát tất cả mọi người.
"A..."
"Không..."
"Cứu mạng..."
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên,
Các tu sĩ của các đại thế lực,
Bị kiếm khí đánh trúng,
Thân thể vỡ nát,
Máu thịt văng tung tóe.
Trong nháy mắt,
Vô số người chết thảm,
Cả không gian,
Tràn ngập mùi máu tanh.
Lăng Tiêu,
Giống như một vị sát thần,
Tàn sát tất cả mọi người.
Không ai có thể ngăn cản hắn.
Không ai có thể thoát khỏi hắn.
Hắn,
Chính là cơn ác mộng của tất cả mọi người.