Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 969: Phá cấm

**Chương 969: Phá Cấm**

Vong Mạng

Vô số phù văn cổ quái, như những con đom đóm lập lòe, bao phủ lấy toàn bộ không gian.

Một cỗ khí tức cổ xưa, từ trong những phù văn này chậm rãi lan tỏa ra, khiến cho người ta cảm thấy một loại áp lực khó hình dung.

Đây chính là cấm chế!

Một loại cấm chế cực kỳ cổ xưa, thậm chí còn vượt xa khỏi nhận thức của thế nhân.

Lúc này, thân ảnh của Diệp Trần, đang lơ lửng giữa không trung, hai mắt chăm chú nhìn vào những phù văn đang không ngừng xoay chuyển kia.

"Quả nhiên là một loại cấm chế cực kỳ cao thâm."

Diệp Trần khẽ lẩm bẩm, trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng.

Với nhãn lực của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra được sự bất phàm của loại cấm chế này.

Nếu như là cấm chế bình thường, hắn chỉ cần vung tay là có thể phá giải.

Nhưng loại cấm chế này, lại ẩn chứa một loại lực lượng thần bí, khiến cho hắn cảm thấy có chút khó khăn.

"Xem ra, muốn phá giải loại cấm chế này, cần phải tốn một chút thời gian."

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.

Hắn không vội vàng hành động, mà chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu vận chuyển công pháp, cảm nhận sự vận chuyển của những phù văn kia.

Thời gian từng chút trôi qua.

Diệp Trần vẫn lơ lửng giữa không trung, không nhúc nhích.

Mà những phù văn kia, vẫn không ngừng xoay chuyển, phát ra những âm thanh vù vù.

Bỗng nhiên, Diệp Trần mở bừng hai mắt.

Trong mắt hắn, lóe lên một đạo tinh quang.

"Ta hiểu rồi!"

Diệp Trần khẽ quát một tiếng, hai tay bắt đầu kết ấn.

Vô số đạo pháp quyết, từ trong tay hắn bắn ra, dung nhập vào trong những phù văn kia.

Những phù văn kia, dường như cảm nhận được sự xâm nhập của ngoại lực, bắt đầu kịch liệt rung động.

Một cỗ lực lượng phản kháng mạnh mẽ, từ trong những phù văn kia bộc phát ra, muốn đẩy lùi những đạo pháp quyết của Diệp Trần.

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, hai tay không ngừng biến hóa, tốc độ kết ấn càng lúc càng nhanh.

Vô số đạo pháp quyết, như những con thoi xuyên qua không gian, không ngừng dung nhập vào trong những phù văn kia.

Lực lượng phản kháng của những phù văn kia, càng lúc càng yếu.

Cuối cùng, một tiếng "rắc" vang lên.

Một đạo vết rách, xuất hiện trên một phù văn.

Theo sự xuất hiện của vết rách này, những phù văn khác cũng bắt đầu xuất hiện vết rách.

"Ầm!"

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Toàn bộ c���m chế, vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ.

Những mảnh nhỏ này, hóa thành những điểm sáng, biến mất trong không trung.

Cấm chế, đã bị phá giải!

Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Phá giải loại cấm chế này, quả thực không phải là một chuyện dễ dàng.

Nếu như không phải là hắn có nhãn lực siêu phàm, cùng với sự am hiểu sâu sắc về trận pháp, thì e rằng, hắn cũng khó lòng phá giải được loại cấm chế này.

"Không biết, phía sau cấm chế này, ẩn chứa điều gì?"

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt hướng về phía trước.

Phía trước hắn, là một cánh cửa đá.

Cánh cửa đá này, được làm bằng một loại đá màu đen, trên đó khắc vô số hoa văn cổ quái.

Một cỗ khí tức thâm trầm, từ trong cánh cửa đá này lan tỏa ra, khiến cho người ta cảm thấy một loại cảm giác thần bí khó tả.

Diệp Trần bước tới, đưa tay chạm vào cánh cửa đá.

"Kẽo kẹt..."

Một âm thanh nặng nề vang l��n.

Cánh cửa đá, chậm rãi mở ra.

Một luồng ánh sáng chói mắt, từ trong cánh cửa đá bắn ra, khiến cho Diệp Trần phải nheo mắt lại.

Khi ánh sáng tan đi, Diệp Trần mới có thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong cánh cửa đá.

Đó là một gian mật thất.

Gian mật thất này, không lớn lắm.

Trong gian mật thất, có một cái bàn đá.

Trên bàn đá, có một cái hộp ngọc.

Cái hộp ngọc này, được làm bằng một loại ngọc thạch màu trắng, trên đó khắc vô số hoa văn tinh xảo.

Một cỗ khí tức ôn hòa, từ trong cái hộp ngọc này lan tỏa ra, khiến cho người ta cảm thấy một loại cảm giác thoải mái dễ chịu.

"Đây là...?"

Diệp Trần khẽ lẩm bẩm, ánh mắt chăm chú nhìn vào cái hộp ngọc kia.

Hắn cảm nhận được, trong cái hộp ngọc này, ẩn chứa một loại lực lượng đặc biệt.

Loại lực lượng này, không phải là linh khí, cũng không phải là ma khí.

Mà là một loại lực lượng thuần túy, tinh khiết, như là m��t dòng suối trong lành, có thể gột rửa tâm hồn của người ta.

"Xem ra, đây chính là bảo vật mà ta cần tìm."

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng, bước tới, cầm lấy cái hộp ngọc kia.

Khi hắn cầm lấy cái hộp ngọc, một cỗ lực lượng ôn hòa, từ trong cái hộp ngọc truyền vào trong cơ thể hắn.

Cỗ lực lượng này, như là một dòng nước ấm, nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể hắn.

Diệp Trần cảm thấy, toàn thân hắn trở nên thư thái, thoải mái hơn rất nhiều.

"Quả nhiên là một bảo vật bất phàm."

Diệp Trần khẽ lẩm bẩm, mở cái hộp ngọc ra.

Trong cái hộp ngọc, là một viên ngọc châu.

Viên ngọc châu này, có màu trắng sữa, trên đó có vô số hoa văn kỳ dị.

Một cỗ khí tức thần bí, từ trong viên ngọc châu này lan tỏa ra, khiến cho người ta cảm thấy một loại cảm giác kính sợ khó tả.

"Đây là... Tinh Thần Châu!"

Diệp Trần khẽ quát một tiếng, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Tinh Thần Châu!

Một loại bảo vật cực kỳ hiếm thấy, có thể giúp cho người tu luyện tăng cường thần thức.

Thần thức, là một loại lực lượng vô hình, có thể giúp cho người tu luyện cảm nhận được sự tồn tại của vạn vật.

Thần thức càng mạnh, thì khả năng cảm nhận của người tu luyện càng nhạy bén.

Người tu luyện có thần thức mạnh mẽ, có thể dễ dàng phát hiện ra những nguy hiểm tiềm ẩn, cũng như có thể dễ dàng lĩnh ngộ được những bí mật của thiên địa.

Tinh Thần Châu, có thể giúp cho người tu luyện tăng cường thần thức, khiến cho thần thức trở nên mạnh mẽ hơn.

Đối với người tu luyện, Tinh Thần Châu là một loại bảo vật vô giá.

"Không ngờ, ở nơi này, lại có thể tìm được Tinh Thần Châu."

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng, trong mắt hiện lên một tia vui mừng.

Với Tinh Thần Châu này, thần thức của hắn, chắc chắn sẽ tăng lên một bậc.

Khi đó, thực lực của hắn, cũng sẽ tăng lên đáng kể.

"Xem ra, chuyến đi này, quả thực không uổng công."

Diệp Trần khẽ mỉm cười, cất Tinh Thần Châu vào trong không gian giới chỉ.

Sau khi cất Tinh Thần Châu, Diệp Trần bắt đầu quan sát gian mật thất này.

Ngoài cái bàn đá và cái hộp ngọc ra, trong gian mật thất này, không còn thứ gì khác.

"Xem ra, bảo vật mà ta cần tìm, chỉ có Tinh Thần Châu này."

Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng, xoay người rời khỏi gian mật thất.

Khi hắn rời khỏi gian mật thất, cánh cửa đá tự động đóng lại.

Diệp Trần không dừng lại, mà tiếp tục tiến về phía trước.

Hắn biết rằng, phía trước, còn có rất nhiều nguy hiểm đang chờ đợi hắn.

Nhưng hắn không hề sợ hãi.

Bởi vì, hắn có một mục tiêu.

Mục tiêu của hắn, là trở nên mạnh mẽ hơn.

Chỉ khi trở nên mạnh mẽ hơn, hắn mới có thể bảo vệ được những người mà hắn yêu thương.

Và chỉ khi trở nên mạnh mẽ hơn, hắn mới có thể khám phá được những bí mật của thế giới này.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương