Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 1044: Cách Phương Chính Giúp Người Nghèo

Phương Chính nhìn một đống tin nhắn lại, lập tức ngẩn người, vừa rồi hắn còn tưởng cảnh này rất bình thường, không mấy ai quan tâm, hóa ra nãy giờ đám 'cú đêm' này chưa 'load' kịp tin!

Phương Chính không biết, người khác không chỉ có mấy bạn bè như hắn, newfeed liên tục có tin mới, muốn xem nội dung của một người nào đó, quả thực phải dựa vào may mắn!

Phương Chính đăng tin, có người vào phản ứng, một truyền mười, cho nên mới thành được như vậy. Thấy mọi người nhiệt tình hỏi thăm, Phương Chính cũng nhiệt tình đáp lại, đồng thời cũng khẽ động, nhớ tới suy nghĩ trước đó của bản thân.

Trước đó hắn cũng có ý muốn giúp Ngũ Hà thôn, dù sao chỗ đó quá ngèo, thế nhưng chưa nghĩ được điều gì phù hợp, bây giờ đột nhiên có một suy nghĩ, nếu cảnh sương ở đây đã đẹp như vậy, vậy dứt khoát mượn hạt sương này để thoát nghèo đi!

Suy nghĩ vừa tới, Phương Chính càng nghĩ càng linh hoạt, hai mắt khẽ đảo, thống nhất trả lời tất cả:

"Sông nhỏ ở Ngũ Hà thôn, huyện Tùng Vũ! Cảnh sắc cụ thể, mời mọi người tự tới xem… nếu không tìm được đường, cứ 'hỏi Vạn Thắng' - à nhầm, hỏi dân địa phương!"

Cả đám xem xong, tập thể cạn lời. Đúng là Đại sư, 'content' ngắn gọn, súc tích, đi thẳng vào... đường cụt.

Có điều mọi người cũng nhanh chóng trả lời:

"Đại sư, đã 'note' địa chỉ, xếp đồ đi ngay. Giờ, cho 'share' bài nhé?!"

Có người hỏi.

Phương Chính thấy thế, lập tức vui vẻ, thực sự đúng là ngủ gật có người trải chiếu cho, thứ hắn muốn chính là hiệu quả tuyên truyền này, thế là trả lời:

"Từ giờ ảnh này là của thí chủ, nhưng nhớ 'credit' đầy đủ!"

Đối phương thả một cái icon ha ha:

"Yên tâm!"

Thế là, hình này này bắt đầu lan truyền khắp nơi.

Phương Chính nhìn một hồi, phát hiện sức hấp dẫn của bức ảnh này không nhỏ, thế là tranh thủ mở trang cá nhân, gửi ảnh lên, cuối cùng bổ sung một câu:

"Ngắm băng sương ở Ngũ Hà thôn. A Di Đà Phật!"

Trang cá nhân của Phương Chính đúng là không có mấy bạn bè, nhưng sau mấy lần nổi tiếng, cũng đã có hơn năm triệu người theo dõi, hơn nữa trong đó không ít là 'kền kền' - à, phóng viên - đang 'soi' xem vị hòa thượng 'content creator' này lại giở trò gì. Kết quả, Phương Chính vừa gửi ảnh lên, rất nhanh đã có người chú ý.

"Quá tuyệt!"

"Trời, Đại sư quá trâu, trời nam đất bắc đều có dấu chân nha. Mấy hôm trước còn đang ở phương nam giúp người, bây giờ đã lại trở về phương bắc ngắm tuyết."

"Nhìn sinh hoạt của Đại sư, tôi cũng muốn xuất gia!"

"Đại sư, ngài làm vậy không ổn nha, quá là tổn thương trái tim của loser như tôi!"

Phương Chính nhìn phản hồi, hai mắt lập tức trợn trắng, quả nhiên trên tường khác với chat của bạn bè. Bên kia là một mảnh tán thán, bên này là một biển 'cà khịa'!

Mắt thấy đám gia hỏa này dẫn đề tài qua hướng khác, Phương Chính liền tranh thủ gửi thêm hai bức ảnh, đây là ảnh chụp bữa cơm ngày thường.

Trời băng đất tuyết, không có lều, không có lò sưởi, một cái bàn lớn đặt trong sân, một chậu cơm, một đĩa rau xanh, một đĩa dưa muối. Bên cạnh có đám Hồng Hài Nhi, con khỉ vây quanh. Sau đó thêm một cái cap:

"Sinh hoạt 'giản dị' thường ngày ở Nhất Chỉ Tự!"

Đám người vừa xem xong, lập tức lật mặt.

"Haha, 'giản dị' á? Cuộc sống thần tiên thế này, Đại sư cứ hưởng thụ một mình đi..."

Đám người nhanh chóng được Phương Chính dẫn về chủ đề chính, bình luận dưới bức ảnh cũng dần chuyển sang chú ý tới bức ảnh.

"Ha ha, sương này không lạ, thành phố Cổ Lâm có rất nhiều, đi cạnh bờ sông là có thể thấy… có điều cảnh trong ảnh này đúng là không tệ, đặc sắc hơn ở thành phố nhiều!"

"Đúng, quá đẹp nha, Đại sư, địa chỉ chính xác chứ? Ngày mai tôi muốn tới một chuyến!"

"Đi với đi với!"

"Huyện Tùng Vũ điểm danh!"

"Thành phố Hắc Sơn điểm danh!"

"Nam Hải không điểm danh được, xa vãi… từ nhỏ tới lớn, chưa từng được thấy tuyết a!"

Phương Chính thấy mọi người nhiệt tình phản hồi, số lượng câu hỏi quá nhiều, cho nên dứt khoát 'seen' cả lũ và tắt máy đi chơi.

Những người theo dõi lại bị bức ảnh của Phương Chính kéo ra lòng hiếu kỳ, ai nấy đều muốn biết Ngũ Hà thôn này ở đâu, có người chuyển tiếp hỏi bạn bè, có người đi tra bản đồ…

Phương Chính trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, hành vi lười biếng của hắn lại càng thêm kích thích sự lan truyền bức ảnh, mặc dù không lên bảng hot search, nhưng tốc độ lan truyền cũng rất nhanh!

Nhất là sau khi có một người quan tâm tới…

"Tuyết Anh tỷ, Đại sư Phương Chính lại đăng ảnh mới kìa, đẹp lắm!"

Một nữ diễn viên vui vẻ tìm Lý Tuyết Anh, nữ diễn viên này cũng hiểu, bình thường Lý Tuyết Anh rất bận rộn, nhưng nói tới hòa thượng này sẽ liền dừng lại xem.

Quả nhiên, nữ diễn viên vừa hô xong, Lý Tuyết Anh đang đọc kịch bản lập tức dừng lại, tò mò hỏi:

"Ảnh gì vậy?"

Vừa nhìn màn hình điện thoại, Lý Tuyết Anh lập tức kinh ngạc:

"Là băng sương sao? Ở gần Nhất Chỉ sơn?"

Nữ diễn viên nói:

"Đúng vậy, là ở gần Nhất Chỉ sơn, đúng là đẹp! Em từng ngắm sương ở nhiều nơi, nhưng không có nơi nào được như vậy cả, thực sự đẹp tới mức khiến người nín thở."

Lý Tuyết Anh khẽ gật đầu:

"Đúng là rất đẹp, để tôi lên chia sẻ một chút. Tiếc là mấy nay lịch quay gấp quá, phải tranh thủ xem kịch bản nên không đi được."

Nhìn Lý Tuyết Anh lại bận rộn, nữ diễn viên mới hiếu kỳ hỏi:

"Tuyết Anh tỷ, chị bận rộn cả tuần nay rồi, hay là cứ tạm dừng một chút, nếu không kịp tiến độ thì cứu nói hai câu, để bên phối âm hỗ trợ là được mà."

Lời vừa dứt, Lý Tuyết Anh liền nhíu mày, ánh mắt có chút không vui nhìn lại, nữ diễn viên kia lập tức khẩn trương, đồng thời cũng có chút hối hận. Lý Tuyết Anh nổi tiếng là chăm chú trong việc diễn, bất cứ lúc nào cũng đều muốn toàn lực mà làm. Hơn nữa, Lý Tuyết Anh thân là người sản xuất, cho nên cũng đặc biệt ghét những người quá ỷ lại vào xử lý hậu kỳ…

Quả nhiên, ánh mắt vốn ôn hòa của Lý Tuyết Anh lập tức biến thành lăng lệ, lạnh lùng nói:

"Cô phải hiểu một nguyên tắc, chúng ta là diễn viên, ăn cơm của khán giả. Cô giả một lời nói, chính là lừa gạt người xem, mà lừa người xem, chẳng khác nào đập chén cơm của mình! Vĩnh viễn không nên dựa vào số ít fan cuồng, bọn họ có thể vì một vài lý do nào đó mà bất chấp ủng hộ cô, nhưng bọn họ sẽ không ủng hộ cô mãi được. Người 'trụ' lại được với cái nghề này, chỉ có những người có tâm huyết thực sự, là những người trung thành với nghiệp diễn, chứ không phải trung thành với fan hâm mộ!"

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương