Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Chapter 1274: Hoàng cung Đấu Linh
"Điện hạ ngài cứ yên tâm đi, ta không có việc gì đâu. Chúng ta ngay lập tức sẽ bắt đầu chấp hành nhiệm vụ lần này."
Thánh Linh đấu la cũng không có lại nói thêm cái gì nữa, ánh mắt của Đường Vũ Lân đã lại lần nữa trở nên ngưng thần rồi, nhìn thấy được chiến ý hừng hực ở trong ánh mắt của hắn, cả đám người cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Hoàng cung của Đấu Linh đế quốc.
Tiết Vân Thiên nhìn bản báo cáo đang cầm ở trong tay, chân mày của ông nhíu lại. Bản thân là một vị hoàng đế của một đế quốc, cuộc sống ngày thường của ông ta cũng không có dễ dàng gì mấy. Đấu Linh đế quốc vốn dĩ là được thành lập sớm hơn rất nhiều nếu so với Tinh La đế quốc, cũng là một phiến đại lục mới mẻ được phát hiện ra sớm nhất.
Nhưng tại một ngàn năm đầu tiên, gần như toàn bộ tinh lực của đế quốc đều dùng để tập trung vào việc gia tăng nhân khẩu. Lúc đó, số người có thể chạy trốn ra khỏi, hơn nữa có thể đặt chân lên được đến phiến đại lục này thì còn chưa có tới ba ngàn người. Số lượng dân cư như thế này thậm chí rất khó để cho một quốc gia có thể duy trì truyền thừa của mình tiếp thêm được nữa.
Để khuyến khích tỷ lệ sinh sản, thậm chí đế quốc còn chấp nhận cho phép hôn nhân cận huyết được xảy ra. Do đó mà ở trong một đoạn thời gian rất dài, Đấu Linh đế quốc đã xuất hiện ra một số lượng lớn các đứa trẻ bị dị tật. Nhưng việc sinh sản cận huyết như thế này cũng không phải là lúc nào cũng xảy ra vấn đề cả, cũng có lúc có thể sinh ra được những đứa trẻ bình thường. Dưới tình huống như thế, Đấu Linh đế quốc mới có thể từng bước từng bước mà khôi phục sức sống trở lại, quy mô nhân khẩu cũng từ đó mà dần được cải thiện.
Ngay từ thuở ban đầu ở trên phiến đại lục này thì còn rất là hoang sơ, tất cả mọi thứ đều cần phải bắt đầu lại từ đầu, ngoại trừ hồn thú ở đây so với ở trên Đấu La đại lục có chút tương đồng với nhau ra, thì ở trên phiến đại lục này, thậm chí là còn không có bất kỳ một thổ dân nhân loại nào sinh sống cả. Đây cũng là nguyên do vì sao mà Đấu Linh đế quốc lại phát triển khó khăn đến mức như thế.
Họ ban đầu của hoàng thất sau khi mà đi đến đây thì cũng đã được đặc biệt thay đổi thành họ Tiết, sự thay đổi này nó nghĩa là mọi thứ đều là bắt đầu lại từ đầu. Cuối cùng thì đế quốc cũng ngày ngày càng trở nên hưng thịnh hơn, tiến bước phát triển trở lại.
Tuy nhiên, nhóm người dân di cư đầu tiên của Đấu Linh đế quốc này đều là những cư dân thuần gốc nhất của Đấu La đại lục lúc trước, họ vẫn tuân theo những truyền thống tốt đẹp của tổ tiên mình. Ngoài ra, khi mà bọn họ rời đi khỏi Đấu La đại lục, thiết bị hồn đạo ở trên đại lục đã phát triển rất nhanh, sở dĩ Đấu Linh đế quốc lúc trước bị diệt quốc, đó cũng là bởi vì họ không giỏi trong việc chế tạo ra thiết bị hồn đạo. Vì thế cho nên sau khi mà đi dến bên này, nhân khẩu cũng đã phát triển mạnh, khai phá đất hoang, sau khi mà trải qua quá trình kiến thiết quốc gia để mà đáp ứng đầy đủ các nhu cầu sinh sống đang tăng lên không ngừng đó, bọn họ đối với lĩnh vực hồn đạo, Đấu Linh đế quốc vẫn là một con số không tròn trĩnh. Mọi thứ đều cần phải bắt đầu từ con số không.
Liên Bang Đấu La đối với kỹ thuật hồn đạo phong bế rất là nghiêm ngặt, mặc dù hành động này chủ yếu là để nhắm vào Tinh La đế quốc, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa là Đấu Linh đế quốc cũng bởi vì điều này mà cũng phải nhận sự ước thúc tương tự. Nếu như không phải là vì Đường Môn bí mật vận chuyển một số thiết bị hồn đạo qua đây, sợ là Đấu Linh đế quốc sẽ càng ngày càng bị bỏ lại xa ở phía sau rồi.
Tuy nhiên, kỹ thuật hồn đạo mà Đường Môn hỗ trợ cho Đấu Linh đế quốc cũng giống như vậy rất là hạn chế. bọn họ chỉ có bán thành phẩm thiết bị hồn đạo chứ không có bán kỹ thuật hồn đạo.
Đây chính là quy tắt do Đường Môn truyền xuống từ lâu, nguyên do trong đó thì cũng rất là đơn giản mà thôi, Đường Môn cũng có không hy vọng sẽ nhìn thấy lại có một quốc gia đặc biệt mạnh mẽ xuất hiện để đứng ngang hàng với Liên Bang, nếu điều đó xảy ra thật sự vậy thì chiến tranh xảy ra là điều không thể nào tránh khỏi được. Đường Môn chỉ hi vọng có thể trợ giúp cho Đấu Linh đế quốc có thể kế thừa được truyền thừa của người dân Đấu La đại lục khi trước mà gìn giữ được một số truyền thống quý báu và tốt đẹp của cổ nhân, bọn họ không hi vọng là bởi vì bản thân mình mà dẫn đến một cuộc chiến tranh thế giới ở trong tương lai.
Bởi vì, bản thân Đấu Linh đế quốc sở hữu kỹ thuật hồn đạo cũng có thể nói là chỉ ở mức tương đối hạn chế mà thôi, trải qua sự trầm định trong suốt vài ngàn năm thì cuối cùng mới có chút khởi sắc, nhưng nếu so với Liên Bang mà nói thì bọn họ vẫn còn kém rất xa.
Lúc mà nghe được tin Liên Bang Đấu La có ý định muốn phát động chiến tranh đến đây, hễ nói là cảm thấy không có khẩn trương thì tuyệt đối là chuyện không có khả năng. Tiết Vân Thiên thân là một vị hoàng đế của một đế quốc, ban đêm ông thường xuyên không thể chợp mắt được, ông hiểu rất rõ, dựa vào sức mạnh của Liên Bang Đấu La, nếu như mà chiến tranh thật sự bùng nổ ra, vậy thì e là đội quân của Đấu Linh đế quốc ngay cả mười ngày thôi cũng không thể cầm cự được. Chênh lệch về quân lực giữa hai bên có cách biệt với nhau thật sự quá lớn.
Tinh La đế quốc mặc dù ngay từ sớm đã cùng với Đấu Linh đế quốc kết thành liên minh với nhau, tuy nhiên, hai mảnh đại lục này lại cách nhau quá xa, nếu mà muốn giúp đỡ lẫn nhau thì rất là khó khăn. Mà ở trên phương diện hải quân, cũng là thứ mà sự chênh lệch thực lực giữa hai đại đế quốc cùng với Liên Bang có chênh lệch với nhau lớn nhất. Nếu muốn cắt đứt mối quan hệ liên minh với nhau này của bọn họ đi, đối với Liên Bang nó là chuyện không có quá khó khăn cái gì cả.
Ở trong những lúc bất lực như thế này, Tiết Vân Thiên chỉ có thể thỉnh cầu cứu viện đến từ hai đại tổ chức cường đại nhất đương thời, đó là Truyền Linh Tháp và Đường Môn, hi vọng là bọn họ có thể hỗ trợ đế quốc thoát khỏi tình cảnh nguy khốn như thế này. Đường Môn cũng đã đáp ứng lời cầu cứu của bọn họ rồi, còn thái độ của Truyền Linh Tháp thì lại có chút ám muội, bọn họ muốn nhân cơ hội này mà tống tiền đế quốc. Không còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ đều đang ngấp nghé đến tài nguyên ở trên Đấu Linh đại lục này. Chỉ là phương thức làm việc của Đường Môn thì có tương đối quang minh chính đại hơn một chút mà thôi, người của Đường Môn nói đế quốc là dùng tài nguyên để đổi lấy vũ khí, mà Truyền Linh Tháp thì lại yêu cầu tài nguyên miễn phí, bọn họ chỉ nguyện ý hứa là sau khi có được đủ tài nguyên vậy thì có thể khiến cho Liên Bang tạm hoãn việc xuất binh mà thôi.
Sau khi mà không ngừng thương lượng qua với đám người cao tầng của đế quốc, Tiết Vân Thiên vẫn tin rằng, phương án mà do Đường Môn đưa ra thì đáng để xem xét hơn. Ít nhất thì những thứ mà Đường Môn cung cấp ra vẫn là những thứ có thể nhìn thấy được, có thể có được đến tay. Mà những lời hứa của Truyền Linh Tháp ở phía bên đó thì lại là những thứ rất hư ảo, rất khó nắm bắt được. Chỉ đơn giản là một lời hứa, nhưng cái thứ lời hứa này, ở trong một cuộc chiến tranh giữa các quốc gia với nhau như thế này thì liệu nó có thật sự có còn hữu dụng nữa hay không đây? Dù là lực ảnh hưởng của Truyền Linh Tháp rất là khổng lồ, nhưng Tiết Vân Thiên vẫn không dám tin tưởng vào những lời hứa đó đâu!
Nhưng Đường Môn cho đến cuối cùng thì bọn họ có thể cung cấp được cho đế quốc thứ gì chứ, hiện tại cho đến này thì cũng không có một danh sách cung ứng nào được đưa ra một cách rõ ràng cả.
Họ chỉ nói môn chủ của Đường Môn sẽ đích thân đi đến đây, hơn nữa hắn còn mang theo những thứ mà ông đang cần.
Không lâu trước đó, tin tức mà hạm đội Đông Hải gặp phải một trận tập kích đã được truyền đến đây rồi, nghe nói chiến tranh có thể phát động vào bất cứ lúc nào, Tiết Vân Thiên đã vội đến nổi như lửa cháy xém lông mày rồi. Nhưng viện trợ của Đường Môn thì vẫn còn chưa có đến nơi.
Sau bao nhiêu lâu chờ đợi, cuối cùng thì cũng đã nhận được tin tức của bọn họ rồi, người của Đường Môn đã đến nơi, nhưng mà, vốn dĩ ước hẹn là sẽ gặp nhau ở tại thủ đô của Đấu Linh đế quốc là Thiên Đấu thành, nhưng đã bị hủy bỏ rồi. Đoàn người của môn chủ Đường Môn không rõ lý do vì sao thế mà lại đi đến thành Linh Ba trước.
Tiết Vân Thiên thậm chí còn đã chuẩn bị hết mọi thứ đâu vào đấy hết rồi, ông ta thậm chí là còn nguyện ý hạ cái danh hoàng đế của mình xuống, mà đi đến thành Linh Ba để mà gặp mặt vị môn chủ Đường Môn thần bí đó. Mà vào giờ phút này, lại có một tin tức khiến cho ông phải trợn mắt há hốc mồm đã được truyền đến, đó là việc Tổng bộ Truyền Linh Tháp ở tại Linh Ba thành đã bị phá hủy rồi, hơn một nữa cao tầng của Truyền Linh Tháp đều chịu phải thương vong, có thể còn sống mà chạy thoát đi ra thì cũng không có tới một phần ba số người.
Truyền Linh Tháp, đó là Truyền Linh Tháp đó!
Tiết Vân Thiên đương nhiên là biết ở giữa Đường Môn và Truyền Linh Tháp luôn có sự mâu thuẫn với nhau, nhưng ở trên một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì hai đại tổ chức này dù gì thì bọn họ vẫn có quan hệ sâu xa với nhau, thậm chí có thể nói mối quan hệ này là có cùng huyết thống với nhau nữa. Tại vì dù sao thì người lúc đó sáng tạo nên Truyền Linh Tháp, là Linh Băng đấu la Hoắc Vũ Hạo cũng đã từng là một trong Sử Lai Khắc Thất Quái của Đường Môn. Do đó mà bất luận là ở giữa hai thế lực này có minh tranh ám đấu đến như thế nào đi nữa thì hai đại tổ chức này vẫn luôn có sự khắc chế với nhau.
Chuyện lần này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì đây? Làm sao mới môn chủ Đường Môn chỉ mới vừa tới đây thôi, vậy mà tổng bộ Truyền Linh Tháp ở nơi đây đã bị hủy đi rồi. Nếu mà nói là chuyện này không hề có liên quan gì đến Đường Môn hết vậy thì Tiết Vân Thiên tuyệt đối là không tin nổi đâu. Bởi vì đến ngay cả chính ông nếu như mà ông muốn hủy đi tổng bộ Truyền Linh Tháp ở nơi đây đi, vậy thì ông cũng cần phải điều động một số lượng lớn quân lực cùng với quân tinh nhuệ của hoàng gia thì mới có thể làm đến mức như thế được. Đương nhiên là ông cũng không có gan để dám làm điều như thế. Bởi vì cường giả ở trong Truyền Linh Tháp thì có thể nói là nhiều như mây vậy, mà ở trong tổng số lượng cường giả mà hoàng thất Đấu Linh đế quốc có thể điều động được, người có tu vi cao nhất thì cũng chỉ có cường giả ở cấp chín mươi tám Siêu Cấp Đấu La mà thôi, ngay cả đến một vị Cực Hạn Đấu La thì cũng đều không có. Cũng không có một vị tứ tự đấu khải sư nào ở đây cả. Cơ giáp màu đỏ tính ở trên toàn bộ cả Đấu Linh đế quốc thì cũng chỉ có ba chiếc mà thôi. Cỗ chiến lực này căn bản là không có cách nào có thể cùng với Truyền Linh Tháp so bì được.
Đường Môn đang muốn làm cái gì vậy chứ?
"Bệ hạ, đã có tin tức của Đường Môn rồi." Một người hầu cận cao tuổi đang vội vàng tiến vào trong, ở trong tay của ông còn đang cầm một phần tình báo.
"Là tin tức gì thế?" Tiết Vân Thiên không trấn định được, đứng người dậy tiếp nhận tin tức người mà đó đang mang đến.
Tay của người hầu cận đó có chút hơi run rẩy khi đưa phần tin báo ở trong tay này đưa đến cho bệ hạ.
Tiết Vân Thiên nhìn dòng chữ phía trên và đọc ra, "Bởi vì ở tại phân bộ Truyền Linh Tháp đã phát hiện ra tà hồn sư của Thánh Linh Giáo đang trú ngụ ở bên trong, hơn nữa còn có chứng cứ chứng minh rõ ràng, Truyền Linh Tháp và Thánh Linh Giáo đã thông đồng cấu kết với nhau, nhằm nghiên cứu ra loại thuốc bí mật để mà nhắm vào Đấu Linh đế quốc, từ đó hủy diệt đi đế quốc. Nay Đường Môn tuyên bố, sẽ chịu trách nhiệm cho vụ việc lần này."
"Bịch!" Tờ thông báo ở trong tay rơi xuống dưới đất, Tiết Vân Thiên trợn mắt há hốc mồm lẩm bẩm nói: "Điên rồi, điên rồi, tất cả đều điên hết rồi."
Đoán được ai xuất thủ là một chuyện, nhưng chính diện có thừa nhận hay không lại là một chuyện khác. Đường Môn thế mà lại tuyên bố là chịu trách nhiệm cho sự việc lần này, điều đó cũng có nghĩa là Đường Môn đã chính thức tuyên chiến cùng với Truyền Linh Tháp rồi! Chuyện này tuyệt đối là một đại sự có thể gây chấn động khắp toàn bộ đại lục.
Mặc dù thế lực Đường Môn đang ở bên phía Liên Bang bên đó đã được ẩn dấu đi rồi, tuy nhiên, bởi vì đã cùng hợp tác lâu dài với Đường Môn như thế cho nên Tiết Vân Thiên đương nhiên là biết rõ được nội tình của tông môn số đệ nhất thiên hạ này là thâm hậu đến như thế nào. Nếu thật sự có một tổ chức nào có thể lay động được địa vị của Truyền Linh Tháp, vậy thì e là chỉ là Đường Môn mới có thể làm được mà thôi. Mà hiện tại, bọn họ thế mà thực sự đã hành động rồi, hơn nữa lại còn dùng thủ đoạn kịch liệt đến như thế nữa chứ.
Lẽ nào nói, Truyền Linh Tháp đã thật sự cấu kết với lại cái đám tà hồn sư đó rồi sao? Hơn nữa việc nghiên cứu ra thứ thuốc đó còn đang được tiến hành ở một nơi gần với hoàng cung của bản thân ông ở tại Linh Ba thành sao? Một cổ khí lạnh ngay lập tức đã từ dưới chân xộc thẳng lên trên người của ông, nó khiến cho Tiết Vân Thiên có cái loại cảm giác không rét mà run.
Làm sao mà có thể cho phép có người ngáy ở ngay bên đầu giường của mình như thế được chứ? Nếu so với Đường Môn thì nội tình của Truyền Linh Tháp cũng không có sai biệt lắm. Thậm chí là còn mạnh hơn nữa, hiện tại bọn họ đã chiếm cứ được những con đường quan hệ huyết mạch rồi, gần như là tất cả các hồn sư đều muốn tạo quan hệ tốt cùng với Truyền Linh Tháp, nếu như không có Truyền Linh Tháp cung cấp hồn linh vậy thì hồn sư căn bản là không có cách nào có thể trưởng thành được.
Tuy bề ngoài thì nhìn có vẻ là như vậy, vì để trốn sự hiềm nghi, Truyền Linh Tháp cũng không có bao giờ đi khống chế hồn sư ở bất cứ một mức độ nào cả. Nhưng nếu như mà bọn họ mạnh đến một trình độ nhất định thì sẽ ra sao đây?
Sở dĩ Truyền Linh Tháp có thể đưa ra lời hứa hẹn như thế, bọn họ hứa là bản thân sẽ có thể khiến cho Liên Bang tạm thời không phát binh, đó cũng là bởi vì địa vị của bọn họ ở trong nghị viện Liên Bang đã chiếm được quyền làm chủ, dưới loại tình huống như thế này, Truyền Linh Tháp liệu có dã tâm của mình hay không đây?
Giả sử những điều mà Đường Môn nói đều là sự thật, Truyền Linh Tháp và Thánh Linh Giáo thật sự là cấu kết cùng với nhau, vậy thì nó thật sự là quá đáng sợ rồi. Điều này cũng có nghĩa là, sự việc Học viện Sử Lai Khắc và tổng bộ Đường Môn bị phá hủy khi trước, tất nhiên là nó có liên quan đến Truyền Linh Tháp, Đường Môn dùng thủ đoạn kịch liệt như thế này để mà đối phó với lại Truyền Linh Tháp cũng là một chuyện rất là hợp tình hợp lý mà thôi.