Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 58

Nguyễn Linh tiếp tục kể lại toàn bộ câu chuyện: “Lúc mẹ quyết định đầu tư, vị trí nam chính vẫn chưa có ứng cử viên phù hợp. Tác giả cho mẹ xem hình ảnh lý tưởng của nam chính, mẹ thấy Hứa Trừng và ảnh chụp có điểm tương tự.”

Cô tiếp tục nói: “Công việc thử vai đó mẹ không tham gia, cuối cùng là đoàn làm phim quyết định chọn cậu ấy.”

Diệp Hủ nhìn Nguyễn Linh cả buổi, đột nhiên hỏi: “Mẹ biết cậu ấy... là vì con sao?”

Nguyễn Linh chớp mắt: “Hẳn là như vậy, sao thế?”

Diệp Hủ mím môi: “Không có gì.”

Cậu lại nói: “Con thực sự không giận.”

Thực ra, cậu và Hứa Trừng không được tính là quen nhau. Chẳng qua cậu và Hứa Trừng luôn được nhắc tới cùng với nhau. Lúc người bên ngoài đến tìm Hứa Trừng, lại có vài lần nhận lầm cậu là đối phương.

Trí nhớ của cậu tốt hơn người thường rất nhiều, cho nên cũng buộc phải nhớ rất nhiều chuyện của Hứa Trừng.

Nguyễn Linh nhướng mày: “Không giận, mà... ghen tị?”

Diệp Hủ sững sờ. Sau khi phản ứng lại, má cậu bỗng nóng lên. Cậu thiếu niên thấp giọng nói: “Con không có!”

Nguyễn Linh cười: “Thực ra, nếu không phải con nói với mẹ là con không quan tâm đến giới giải trí, thì người đầu tiên mẹ nghĩ đến chính là con.” Mỗi người khi đọc tiểu thuyết đều sẽ có những suy nghĩ của riêng mình, khi cô đọc một đoạn mô tả ngoại hình nào đó, trong đầu cô liền hiện lên hình ảnh của Diệp Hủ.

Diệp Hủ: “...”

Cậu thiếu niên do dự một chút, lẩm bẩm: ra...”

Nguyễn Linh: “Cái gì?”

Diệp Hủ quay mặt đi: “Nếu như mẹ muốn thì... “

Vậy thì cậu cũng không phải là không thể cân nhắc đến việc bước chân vào giới giải trí. Câu phía sau cậu nói không nên lời, nhưng cậu nghĩ chắc cô cũng hiểu được.

Đầu tiên Nguyễn Linh nhìn Diệp Hủ với vẻ ngạc nhiên, sau đó cười: “Diệp Hủ.”

Diệp Hủ ngẩng đầu: “Cái gì?”

Nguyễn Linh chân thành nói: “Mẹ hy vọng con có thể làm những việc mình thực sự yêu thích, nỗ lực vì ước mơ của bản thân.” Chứ không phải vì cô mà ép buộc bản thân.

Nghe vậy, đầu tiên thiếu niên sửng sốt, sau đó trong mắt lại hiện lên những cảm xúc phức tạp.

“Con hiểu rồi.” Diệp Hủ nhẹ nhàng nói.

Nguyễn Linh cười: “Được rồi, mẹ về phòng tяước đây.”

Ăn xong trái cây ngủ một giấc ngon lành, s̴áng mai cô còn có hoạt độn̴g phải tham gia.

Ngày hôm sau, Linh dậy sớm hơn bình thường một chút.

Cô đến phòng thay đồ lâu ngày không sử dụng, bắt đầu lựa chọn váy để đi ra ngoài.

Trước đây lên công ty cho thuận tiện, Nguyễn Linh ra ngoài đều mặc áo quần bình thường, cũng không có phối đồ gì đặc biệt.

phòng ngủ của cô vốn dĩ đã có một tủ quần áo rất rộng, phần lớn quần áo hàng ngày của Nguyễn Linh đều để ở trong đó.

gần nhất Nguyễn Linh đặc biệt đến phòng thay đồ để chọn quần áo, là khi tham gia bữa tiệc của đồng nghiệp.

Người giúp việc tò mò nhìn Nguyễn Linh đang lựa chọn quần áo trên giá, trong lòng già đoán non liệu hôm nay bà chủ và tổng giám đốc có hẹn gì với nhau hay không.

Dù sao, sinh nhật tổng giám đốc cũng sắp đến gần.

Tổng giám đốc ngày thường rất bận rộn, còn thường xuyên phải đi công tác, đôi khi sẽ tổ chức sinh nhật sớm hơn hoặc hơn.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương