Chương 1149: Hắc Ám Sắp Tới (1)
- A Sửu?
Tần Mục lập tức khẩn trương, vội vàng hỏi:
- A Sửu nào?
Thần Nhân kia không nhận ra hắn, nói:
- Cái này không rõ ràng. Nơi này là biên cảnh, người và Bán Thần hỗn hợp, chúng ta không quản được nơi này, Bán Thần cũng không quản được nơi này, không có tổng điều tra nhân khẩu.
Sắc mặt Tần Mục biến đổi, vội vàng nói với Yên Nhi:
- Nhìn kỹ đèn lồng, tuyệt đối không thể để đèn lồng tắt.
Yên Nhi không hiểu, đèn lồng là bảo vật của Ngụy Tùy Phong, Ngụy Tùy Phong dù sao cũng là Vân La Đại Đế, đèn lồng hắn luyện chế há có thể tùy tiện bị dập tắt?
Tần Mục cũng rất khẩn trương, đi tới đi lui, vội vàng nói với Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn:
- Lập tức di chuyển nhân khẩu, đem tất cả Nhân tộc di chuyển đến đất liền đi, rời xa nơi đây. Nơi này, sắp phát sinh một chuyện cực kỳ kinh khủng!
Nguyệt Thiên Tôn ngơ ngác, vội vàng phân phó, sai người di chuyển Nhân tộc nơi này đến đất liền.
- Hắc ám sắp tới, hắc ám sắp tới, hắc ám ngày đó hẳn là từ một Chư Thiên nào đó chung quanh đây truyền tới, những Bán Thần kia tìm nhầm địa phương.
Tần Mục ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trên bầu trời treo mấy cái Chư Thiên, có chút Bán Thần cường đại đang bay về phía những Chư Thiên kia, ở trên bầu trời lưu lại thần quang vết tích, giống như lưu tinh xẹt qua chân trời.
Tần Mục lẩm bẩm nói:
- A Sửu thật ra là ở bên trong một Chư Thiên thế giới phụ cận, bất quá hắc ám giáng lâm, thế tất sẽ lan đến gần nơi này... Đèn lồng này căn bản ngăn không được! Nguyệt tỷ tỷ, Lăng tỷ tỷ, ta lập tức rời đi nơi đây, tiến về Thiên Đình, phải đuổi tới Thiên Đình trước khi hắc ám giáng lâm, ta cần phải làm xong việc lần này!
Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn đều có chút không nỡ, nói:
- Ngươi vừa mới đến, liền muốn rời đi?
Tần Mục phi tốc nhảy lên bảo liễn, nói với hai người:
- Sau này chúng ta còn có cơ hội gặp lại, các ngươi yên tâm, tương lai ta nhất định sẽ trở về gặp các ngươi! Yên Nhi, nhìn kỹ đèn lồng, Phi, chuẩn bị lên đường!
Hắn đi vào buồng xe, quay cửa sổ xe xuống, trầm giọng nói:
- Các ngươi cũng đừng lưu lại nơi này, lập tức rời đi!
Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn thấy sắc mặt hắn ngưng trọng, cũng biết sự tình chỉ sợ không thể coi thường, Lăng Thiên Tôn tiến lên, đem trâm cài tóc gỗ đào giao cho hắn, nói:
- Trước khi chia tay, ngươi đưa trâm cài tóc của ta ra đây.
Tần Mục đem trâm cài tóc gỗ đào kia thu vào mi tâm của mình, trâm cài tóc gỗ đào vừa mới rơi vào đại lục chữ Tần, ở giữa tóc mai Lăng Thiên Tôn liền thêm ra một cây trâm cài tóc gỗ đào. Lăng Thiên Tôn lộ ra dáng tươi cười, thấp giọng nói:
- Có một màn này, ta có thể tiếp tục kiên trì.
Sáu con Thiên Long kéo bảo liễn đằng không bay lên, khống chế phong vân lôi điện phi nhanh, đợi bảo liễn chạy qua trước cung điện mà lưng Đại Thanh Điểu đeo kia, nam tử bị trói trên cây cột kia máu me đầy mặt, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm bảo liễn kêu lên:
- Ta không thể chết! Ta chết đi, các ngươi ai cũng không trốn thoát được!
Tần Mục cách cửa sổ xe nhìn nam tử kia, mặt không biểu tình, không nói gì. Trong cung, nữ tử kia lại đi ra, xa xa cùng Tần Mục trong xe đối mặt, Tần Mục nhẹ nhàng gật đầu, nữ tử kia có chút hoàn lễ.
- Ta ân oán rõ ràng, tương lai nhất định có hồi báo.
Trong đầu Tần Mục truyền đến thần thức ba động của nữ tử kia.
Thiên Long Bảo Liễn cùng tòa cung điện kia lướt qua nhau, bay về phía Thiên Hà. Nam tử trên cây cột bị đại thương xuyên qua ngực kia cười nói:
- Nữ Tân, ta cảm giác được lực lượng đáng sợ trong bóng đêm phun trào, Thổ Bá chuyển thế, ngươi muốn nhân cơ hội diệt trừ hắn?
- Đại địch của Tạo Vật Chủ, ngoại trừ Thái Đế và Thái Sơ bên ngoài chính là Thổ Bá.
Nữ tử kia lạnh nhạt nói:
- Thái Đế và Thái Sơ muốn chết, Thổ Bá cũng muốn chết. Đây là một cơ hội tuyệt hảo, diệt trừ Thổ Bá, bộ tộc Tạo Vật Chủ liền không có thiên địch! Ta có thể sinh, sinh rất nhiều Tạo Vật Chủ, một lần nữa sinh sôi ra Nữ Tân bộ lạc!
- Ta có thể giúp ngươi.
Nam tử kia ôn nhu nói:
- Chúng ta dù sao cũng là vợ chồng...
Hắn không đề cập tới việc này còn tốt, nhấc lên việc này nữ tử kia liền giận không chỗ phát tiết, quay người từ trong cung mang tới một cái khay, trên khay để trên dưới một trăm chiếc ngân châm. Nữ tử cầm bốc lên ngân châm, nhẹ nhàng vung một cái, trở nên dài ra cỡ một thước, một cây lại một cây đâm vào trong cơ thể hắn. Nam tử kia đau đến kêu thảm không thôi, vô cùng thê lương. Nhưng vào lúc này, nữ tử kia đột nhiên lòng có cảm giác, vội vàng hướng lên bầu trời nhìn lại.
Nam tử bị trói trên cây cột kia cũng hưng phấn lên, hấp tấp nói:
- Ngươi cũng cảm ứng được? Lực lượng hắc ám phun trào này! Nguồn lực lượng này chính là tới từ Thổ Bá! Bọn người đã tìm được Thổ Bá, vợ chồng chúng ta có thể liên thủ diệt trừ thiên địch này...
Nữ tử kia nghe vậy, hận từ lòng sinh, vung lên roi điên cuồng quật, đánh cho hắn mình đầy thương tích.
Nam tử trên cây cột một bên kêu thảm, một bên cười to:
- Chỉ cần ngươi ở bên cạnh, thời điểm đánh ta hung ác gấp mười lần, ta cũng vui vẻ!
Nữ tử kia thu hồi roi, ngẩng đầu nhìn về phía địa phương hắc ám ba động, cười lạnh nói:
- Ám toán Thổ Bá cũng không dễ dàng, chỉ cần chân thân ngươi đến đây. Chân thân ngươi ở đâu? Vì sao đến bây giờ cũng không hiện thân?
Nam tử kia ôn nhu nhìn nàng:
- Chân thân ta vẫn luôn ở đây, ngay tại đây yên lặng nhìn nàng, nhìn dáng vẻ của nàng. Ta nhìn dáng vẻ nàng đánh ta, cho dù lại nhìn một trăm ngàn năm, trăm vạn năm, ta cũng sẽ không nhìn chán...
Nữ tử kia lại một trận đánh đập:
- Cút ra đây cho ta!
Lần này hắc ám ba động Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn cũng cảm ứng được, hắc ám không phải đến từ phụ cận, mà đến từ Chư Thiên trên đỉnh đầu bọn họ.
Nguyên giới có Chư Thiên Vạn Giới, treo ở chân trời, những Chư Thiên thế giới này từ đâu mà đến, tại sao lại xuất hiện tại Nguyên giới, đối với Hậu Thiên chủng tộc mà nói chính là một điều bí ẩn. Bọn người chỉ biết Chư Thiên Vạn Giới liền treo ở chỗ này.
Sau khi Vân Thiên Tôn từ bên ngoài du lịch trở về đã từng tiết lộ qua những Chư Thiên này có thể là thế giới chủng tộc tiền sử nào đó sáng tạo, bất quá hắn cũng không nói tỉ mỉ.
Đột nhiên, mặt đất kịch liệt chấn động, vô số hắc ám ma khí từ lòng đất trào ra, biên giới đám người hỗn loạn tưng bừng, mọi người chạy tứ phía, giống như trời sập.
Lăng Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn trong lòng giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời Chư Thiên kia giống như một ma nhãn to lớn, ma nhãn bốn phía tràn ra ma khí giống như vô số xúc tu vung vẩy.
Mà mặt đất Nguyên giới vỡ ra, ma khí đang bay về phía tòa Chư Thiên kia, bất quá hai người lập tức cảm ứng được những ma khí này không phải đến từ lòng đất, mà đến từ một thời không khác.