Chương 1226: Giết Mấy Cái Cổ Thần
Yên Nhi có chút mờ mịt, lẩm bẩm:
- Thế nhưng, Bạch Ngọc Quỳnh, Thước Phỉ Nhân, Nam Đế Chu Tước, chẳng phải đều là nàng sao?
Tần Mục thu hồi Thiên Long Bảo Liễn, chữa trị xương gãy cho Dư Sơ Độ, nói:
- Bạch Ngọc Quỳnh đã đánh gãy Linh Năng Đối Thiên Kiều, nàng muốn kéo dài thời gian để Hạo Thiên Tôn hoặc Bạch Đế chạy tới đây, cũng không hy vọng chúng ta về Thiên Đình. Nàng lo lắng ta sẽ để nàng lại chết thêm một lần để khôi phục Nam Đế chi hồn hơn.
Yên Nhi vẫn mê mang không hiểu, lẩm bẩm:
- Thế nhưng vậy cũng là chính nàng mà...
Tần Mục bất giác nhớ tới mình và Tần Phượng Thanh, kinh nghiệm của hắn và Bạch Ngọc Quỳnh rất tương tự. Năm đó Tần Mục vẫn cho rằng của mình là của mình, độc nhất vô nhị, nhưng đến giờ, hắn lại ở trong nhục thân của Tần Phượng Thanh mà sinh ra ý thức thứ hai. Hắn chỉ là một ý thức ngoài ý muốn sinh ra, không chỉ nhục thân không phải của mình, hồn phách cũng không phải của mình. Hắn chỉ có ý thức mà thôi. Sau đó, Tần Mục móc mắt trùng sinh, mới có linh hồn của mình. Bạch Ngọc Quỳnh trải qua cũng tương tự, thậm chí còn thảm hại hơn, luân hồi gần hai trăm đời, từ đầu đến cuối lo lắng sống sót, khiến cho mình trở nên càng thông minh. Để nàng chấp nhận mình không phải mình, chỉ là thần hồn Nam Đế chuyển thế, nàng tự nhiên rất khó làm được.
- Dư Sơ Độ sư chất, có thể đi được chưa?
Tần Mục chữa trị xong cho Dư Sơ Độ, cười hỏi.
Dư Sơ Độ đứng dậy, hoạt động hai lần, phát hiện thương thế trên nhục thân đã khỏi hẳn, chỉ là thương thế trên Nguyên Thần chưa khép lại.
Tạo Hóa Công của Tần Mục có thể chữa trị nhục thân, nhưng chữa trị Nguyên Thần thì kém hơn một chút.
- Có thể đi. Sư thúc...
Dư Sơ Độ chần chờ một chút, dò xét Tần Mục, nói:
- Ta chưa từng nghe sư phụ nói mình còn có một sư thúc...
- Ngươi có hai sư thúc lận, sau này ta sẽ từ từ nói cho ngươi nghe.
Tần Mục búng tay, vài tôn lão thần trông coi Vân La Cung ngủ say, ký ức cũng bị hắn xuyên tạc, xóa đi ký ức gặp đám người Tần Mục, cười nói:
- Chúng ta đi thôi. Thiên Long Bảo Liễn không thể dùng, dùng nó khẳng định sẽ lưu lại tung tích, bị người nhìn thấy, Hạo Thiên Tôn liền biết là ta ra tay trừ khử đệ tử của hắn. Dư sư điệt, ngươi có biết đường tắt nào có thể rời khỏi đây nhanh chóng trở về Thiên Đình không?
- Bẩm sư thúc, gần nhất là từ trong Cửu Châu Trung Ương Thần Châu, Ký Châu Bạch Thổ, nơi đó có một tòa Linh Năng Đối Thiên Kiều, thông hướng Bạch Đế Thiên Cung. Nếu đi từ tinh không, e là cần năm sáu mươi năm mới đến Thiên Đình.
- Vậy thì đi từ Bạch Đế Thiên Cung.
Tần Mục quả quyết nói.
Dư Sơ Độ chần chờ một chút, dò xét sắc mặt Tần Mục, thử dò xét:
- Sư thúc tu luyện Tạo Hóa Công chưa? Tiểu chất theo lão sư tu luyện Thiên Đấu Đạo Công, trong đó có Tạo Hóa Thất Thiên, có thể cải biến dung mạo hình thể, thậm chí biến thành dáng vẻ Bán Thần, có lẽ có thể né tránh tai mắt Thiên Đình, khỏi lưu lại tung tích...
Long Kỳ Lân biến hóa, hóa thành một con Long Tước, cười nói:
- Tạo Hóa Công là thế này sao?
Dư Sơ Độ giật nảy mình, liên tục gật đầu, nói:
- Vị huynh đệ kia cũng học Thiên Đấu Đạo Công? Bất quá, lão sư nói Thiên Đấu Đạo Công do hắn sáng lập, các ngươi làm sao cũng biết?
Long Kỳ Lân hừ hừ cười:
- Đây không phải Thiên Đấu Đạo Công, mà là công pháp trong Đại Dục Thiên Ma Kinh. Thiên Đấu Đạo Công là công pháp từ Đại Dục Thiên Ma Kinh mà ra.
Dư Sơ Độ ngạc nhiên, hình tượng Ngụy Tùy Phong vĩ ngạn trong đầu sụp đổ, lẩm bẩm:
- Lão sư nói do hắn sáng lập... Vậy Đại Dục Thiên Ma Kinh này, dù sao cũng nên là lão sư sáng lập chứ?
Long Kỳ Lân cười:
- Đại Dục Thiên Ma Kinh là do đệ nhất Thiên Sư thời Khai Hoàng, Tiều Phu Thánh Nhân sáng tạo.
Hình tượng Ngụy Tùy Phong trong đầu Dư Sơ Độ lại sụp đổ, hồn bay phách lạc. Hắn kính trọng Ngụy Tùy Phong như thần, là hình tượng cao lớn nhất trong lòng, không ngờ Thiên Đấu Đạo Công lại xuất từ Đại Dục Thiên Ma Kinh!
- Sư chất đừng nghe hắn nói bậy.
Tần Mục cười mắng, nói:
- Thiên Đấu Đạo Công dù xuất từ Đại Dục Thiên Ma Kinh, nhưng Đại Dục Thiên Ma Kinh quá hỗn tạp, công pháp quá nhiều, mỗi lo��i đều chỉ lướt qua, không đi sâu. Cho nên Đại Dục Thiên Ma Kinh chỉ là một môn công pháp có thể thành thần. Còn Thiên Đấu Đạo Công là do đại sư huynh Ngụy Tùy Phong kết hợp tự thân gặp gỡ, lĩnh ngộ và các loại Đế Tọa công pháp khác mà khai sáng ra công pháp cường đại.
Hắn dừng một chút, nói:
- Chỉ là quá hạn.
Dư Sơ Độ nghe vậy, định phản bác cho Ngụy Tùy Phong, nhưng nhớ tới Tần Mục chỉ với Chân Thần cảnh giới đã chém giết đệ tử Hạo Thiên Tôn là Kinh Bách Xuyên. Kinh Bách Xuyên và hắn đều là Ngọc Kinh cảnh giới, mà hắn bị đánh một chiêu đã đổ nhào. Vậy thì, Thiên Đấu Đạo Công mình khổ luyện, quả thật đã quá hạn. Hình tượng vô địch của Ngụy Tùy Phong trong lòng hắn lại sụp đổ.
Tần Mục liếc nhìn hắn, khen:
- Dư sư điệt, tư chất ngộ tính của ngươi thật sự không tệ, trong chốc lát đã phá trừ thần trong lòng, đạo tâm tu dưỡng tăng nhiều!
Dư Sơ Độ kêu lên một tiếng ��au đớn.
Tần Mục dẫn mọi người bay về phía Bạch Thổ trong Cửu Châu, thở dài:
- Chính vì Thiên Đấu Đạo Công của sư phụ ngươi xuất từ Đại Dục Thiên Ma Kinh, ta mới không thể học công pháp của hắn. Ta và công pháp của hắn có thể nói là đồng nguyên, tu luyện Thiên Đấu Đạo Công cũng không thể cho ta thêm một tòa Thiên Cung.