Chương 526
"Sư phụ, cái gì thành công ạ?"
Thấy dáng vẻ như ngây ngốc của Mục Vỹ, Mặc Dương không nhịn được hỏi.
"Bảo bối thành công rồi!"
Mục Vỹ cười lớn nói: "Lần này, ma kiếp đại loạn, đúng là ngày trỗi dậy của Vỹ Minh ta. Thánh Đan Tông, đảo Thiên Tà, Lục Ảnh Huyết Tông, Tụ Tiên Các và nhà họ Vỹ, các người cứ chờ đấy cho ta!"
Mục Vỹ nhìn viên ngọc đen sì to bằng ngón tay cái trong tay mình rồi đầy tự tin nói.
"Sư phụ, rốt cuộc người đang cầm thứ gì vậy ạ?"
“À, phải đặt cho nó một cái tên chứ nhỉ, gọi là bom Hắc Viêm đi!"
"Bom Hắc Viêm?"
"Bom Hắc Viêm?"
Nghe Mục Vỹ nói vậy, mọi người đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Ta chủ yếu dùng thiên hoa để luyện chế ra món linh khí cấp ... mà cũng chẳng biết cấp gì nữa, dù nó chỉ có tác dụng một lần, nhưng ta có thể luyện chế ra cả đống, đến lúc ấy sẽ cho đám người kia nếm đủ luôn".
Cổ Vũ Phàm gãi đầu nói: "Sư phụ, người nói mơ hồ quá, thế rốt cuộc nó có tác dụng gì ạ!"
"Đi theo ta!"
Mục Vỹ mỉm cười thần bí, sau đó dẫn mọi người đi thẳng ra ngoài thành Đông Vân.
Sau khi đi khỏi thành khoảng một trăm dặm, Mục Vỹ mới dừng lại.
"Sư phụ, có nhất thiết phải đi xa thế không ạ?", Cổ Vũ Phàm thấy khó hiểu nên lại hỏi.
“Nhìn kỹ đây này!"
Mục Vỹ không giải thích, vì sự thật sẽ là câu trả lời thích đáng nhất. Lát nữa, hắn sẽ cho bọn họ kinh ngạc một phen.
“Lùi lại hết đi!"
Mục Vỹ hạ lệnh rồi bay vút lên cao.
Viên ngọc màu đen to bằng ngón tay cái trong tay hắn có đầy hoa văn kỳ lạ, nó lấp lánh ánh sáng màu đen dưới mặt trời.
"Bịt hết tai vào nhé!"
Mục Vỹ lại nói.