Chương 69 : Bần tăng vậy ngươi cũng tin
"Ngươi nói Như Lai đi Thiên đình?"
Nghe Hạo Thiên Khuyển chạy về báo cáo tình hình, Đường Tiểu Bạch khẽ nhíu mày.
Hạo Thiên Khuyển gật đầu: "Tên mập mạp kia đi Thiên đình, luôn cảm thấy không có chuyện tốt."
Đường Tiểu Bạch im lặng, mơ hồ đã đoán được chút gì.
Có thể làm gì, chẳng qua là thương lượng thế nào để hắn đi lấy kinh thôi.
Bây giờ toàn bộ tam giới chuyện lớn nhất, cũng không ngoài chuyện hắn đi lấy kinh.
Hắn bên này chỉ cần một ngày không xuất phát, Phật môn bên kia nhất định sẽ không bỏ qua.
Báo cáo tin tức xong, Hạo Thiên Khuyển vội vàng đem chuyện nó gặp phải nói ra, hỏi Đường Tiểu Bạch có phải nơi nào xuất hiện vấn đề.
Nghe xong, khóe miệng Đường Tiểu Bạch co giật, chó chết này có năng lực phân tích gì chứ!
"Cái đó, con đường của ngươi hoàn toàn đi sai lệch, ta đề nghị ngươi tạm hoãn một thời gian, trong khoảng thời gian này, ngươi có thể đi lôi kéo những người khác."
"Ta bên này còn có mấy người để chọn, ta nói cho ngươi biết, một là Địa Tạng Vương Bồ Tát Địa Thính ở Địa phủ, ngươi có thể lừa nó đến."
"Còn có một người, tự nhiên là Na Tra Tam Thái Tử ở Thiên đình, ngoài ra chính là Hồng Hài Nhi yêu vương ở Hỏa Vân Động Khô Tùng Giản, có thể kéo hắn xuống nước."
"Đúng, còn có Tôn Ngộ Không con khỉ kia, lần này Phật môn nếu muốn cứng rắn, vậy thì cho bọn họ thêm chút nhiễu loạn."
Đường Tiểu Bạch suy nghĩ một chút, chỉ ��iểm Hạo Thiên Khuyển.
Hạo Thiên Khuyển nghe xong dùng sức gật đầu, lộ số quả nhiên sai lầm rồi sao, tốt lắm, vậy trước tiên đi lôi kéo người khác.
Tìm được phương hướng, Hạo Thiên Khuyển rất nhanh lần nữa chạy ra khỏi Quán Giang Khẩu.
"Hạo Thiên Khuyển đâu, ta nghe nói con chó kia trở lại rồi?"
Hạo Thiên Khuyển vừa rời đi không lâu, Dương Tiễn liền chạy tới.
Đường Tiểu Bạch nghiêm trang giả bộ hồ đồ: "Có sao, không có mà, không có chuyện gì."
"Cút đi, ngươi cái tên hòa thượng miệng đầy nói dối, rốt cuộc nó đi đâu, luôn cảm thấy con chó này đang gây thêm chuyện cho ta."
Dương Tiễn mặt đen như than, cung cấp năng lượng tiêu cực cho Đường Tiểu Bạch.
Buồn cười lắc đầu, Đường Tiểu Bạch nói: "Nó lại đi Thiên đình, nó mang đến một tin, nói là Như Lai đi Thiên đình, có thể rất nhanh sẽ có phiền toái tới cửa."
"Vậy thật tốt, vừa hay để bọn họ mang ngươi đi, cái tên hòa thượng chết tiệt, nhìn thấy ngươi sớm đã thấy phiền."
Dương Tiễn hừ nhẹ, khinh thường nhìn Đường Tiểu Bạch.
Đường Tiểu Bạch tức giận, quyết định hù dọa Dương Tiễn, sâu xa nói: "Hạo Thiên Khuyển còn mang đến một tin."
Tò mò, Dương Tiễn hỏi: "Tin gì?"
"Hằng Nga muốn tới tìm ngươi, có bất ngờ không, có ngoài ý muốn không, ha ha ha."
Thấy Dương Tiễn vẻ mặt không hiểu, Đường Tiểu Bạch cười lớn.
Trên thực tế, Hạo Thiên Khuyển không nói chuyện này với Đường Tiểu Bạch, Đường Tiểu Bạch hoàn toàn chỉ là đoán.
Hạo Thiên Khuyển bọn họ giày vò như vậy, Hằng Nga có thể chịu mới là lạ, tìm đến chẳng qua là chuyện sớm hay muộn, làm không chừng đã ở trên đường.
Dương Tiễn mộng bức, biểu hiện trên mặt đột nhiên cứng đờ, lấy lại tinh thần, mới phát hiện Đường Tiểu Bạch đã chạy ra khỏi phòng.
Đường Tiểu Bạch dĩ nhiên là sợ Dương Tiễn cầm đao đâm hắn, Dương Tiễn khi nổi nóng chuyện gì cũng làm ra.
Đường Tiểu Bạch cũng không đợi quá lâu, ba ngày sau, trên bầu trời từng mảnh một bóng người tối om om kéo đến.
Cờ xí phấp phới, tiếng trống ù ù, đến lại là một đại đội thiên binh thiên tướng.
Cầm đầu là Thái Bạch Kim Tinh lão đầu, còn có một kẻ thân hình cao lớn như người khổng lồ, trong tay xách theo hai thanh đại chùy.
Thiên đình không có mấy người khổng lồ, nổi danh chỉ có một người như vậy, không có gì bất ngờ xảy ra, người này là Cự Linh Thần.
Ngoài Cự Linh Thần, còn có bốn hán tử đen thui hung thần ác sát, chính là Tứ Đại Thiên Vương.
Thấy trận chiến này, Dương Tiễn cùng Mai Sơn Lục Thánh, Dương Thiền cùng Đường Tiểu Bạch, còn có chúng Thảo Đầu Thần tất cả đều sắc mặt ngưng trọng bay lên.
"Các ngươi tới làm gì?"
Ánh mắt Dương Tiễn bất thiện, lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người Thiên đình.
Cảnh tượng trước mắt, khi���n hắn hồi tưởng lại một vài chuyện cũ không tốt năm xưa.
Đối diện, Thái Bạch Kim Tinh bay tới, mặt tươi cười hớn hở.
"Chúng ta tự nhiên không phải vì Chân Quân mà tới, mà là vì hòa thượng kia, Ngọc Đế bệ hạ nghe nói hòa thượng này đánh chủ ý cháu ngoại gái của ngài, giận tím mặt, nên sai chúng ta đến bắt."
Chuyện hôm nay, Đường Tiểu Bạch kỳ thực mơ hồ đã dự liệu được, không hề kỳ quái.
Nhưng hắn không ngờ tới là, Thiên đình sẽ lấy loại lý do này để bắt hắn.
Đây là muốn bắt hắn đi làm gì, chẳng lẽ không sợ hắn làm gì đó?
Thật sự cho rằng nếu hắn cố ý không muốn đi lấy kinh, việc lấy kinh này có thể tiếp tục?
Hay là nói, Như Lai bên này, kỳ thực đã có thủ đoạn gì để giải quyết vấn đề này.
Đường Tiểu Bạch như có điều suy nghĩ, cảm thấy rất có thể, Phật môn thủ đoạn không ít, muốn hắn ngoan ngoãn nghe lời cũng không phải không thể.
Nghĩ tới đây, trong lòng Đường Tiểu Bạch có một cảm giác cấp bách, hắn nhất định phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ!
Ánh mắt rơi vào đám thiên binh đi theo, Đường Tiểu Bạch nảy ra chủ ý.
Thiên binh đến tuy không có 100.000, nhưng cũng có khoảng 10.000, so với Thảo Đầu Thần nhiều hơn không ít.
Trong nháy mắt, Đường Tiểu Bạch bay ra, giả bộ hoảng hốt hướng Thái Bạch Kim Tinh hô to.
"Đầu hàng, đầu hàng, bần tăng đầu hàng, các ngươi bắt bần tăng vào thiên lao đi, bần tăng không phản kháng, cái đó, Thái Bạch lão đầu, ngươi qua đây, bần tăng có chuyện muốn nói nhỏ với ngươi."
Nói chuyện với Thái Bạch Kim Tinh, Đường Tiểu Bạch cũng lặng lẽ truyền âm cho Dương Tiễn, nói vài điều.
Nghe xong, khóe miệng Dương Tiễn hơi co giật, hòa thượng này thật đúng là một nhân tài, sao việc lừa người ở chỗ hắn, cũng không cần suy nghĩ trước một chút?
"Ngươi muốn đầu hàng?"
Ngạc nhiên, Thái Bạch Kim Tinh đầy mặt hồ nghi, sao lại không theo lẽ thường thế này.
Theo Thái Bạch Kim Tinh, Đường Tiểu Bạch coi như không ra tay, cũng khẳng định mắng to bọn họ.
Theo lệ thường của hòa thượng này, đánh không lại bọn họ, khẳng định cũng sẽ khiến bọn họ một phen kinh hãi.
"Chính xác là đúng, các ngươi bắt bần tăng đi lên, bần tăng tìm Ngọc Đế giải thích rõ ràng."
Đường Tiểu Bạch gật đầu liên tục, mặt chân thành.
Ánh mắt Thái Bạch Kim Tinh lóe lên: "Vậy ngươi muốn nói gì với ta?"
"Đã nói là nói nhỏ, khẳng định không thể để người khác biết, có phải ngươi ngốc không?"
Khinh thường nhìn Thái Bạch Kim Tinh, Đường Tiểu Bạch khiển trách.
Đường Tiểu Bạch đột nhiên cảm giác được, không thể biểu hiện khác thường quá lớn, dễ dàng bị hoài nghi, hay là bình thường nên đỗi đỗi, nên mắng mắng thì hơn.
Nghe Đường Tiểu Bạch nói vậy, mặt Thái Bạch Kim Tinh đen lại, quả nhiên là phong cách của hòa thượng này.
Đoán Dương Tiễn bọn họ cũng không dám bắt đại sứ Thiên đình như hắn, Thái Bạch Kim Tinh bay tới.
Thái Bạch Kim Tinh vừa qua tới, Dương Tiễn lập tức bùng nổ, bắt giữ Thái Bạch Kim Tinh, khóa chặt tu vi.
"Ha ha ha ha, bần tăng nói gì ngươi cũng tin, Thái Bạch lão đầu, sau này gọi ngươi là Thái Bạch kẻ ngốc đi."
Đường Tiểu Bạch cười ha ha, đắc ý nhìn vẻ mặt mộng bức của Thái Bạch Kim Tinh.
Hậu tri hậu giác, hiểu ra mình trúng kế, năng lượng tiêu cực của Thái Bạch Kim Tinh một trận cuồng bạo.
Hắn, Thái Bạch Kim Tinh, một đời uy danh bị hủy hoại, sao lại tin tên hòa thượng chết tiệt này chứ.
Tên hòa thượng chết tiệt này nói chuyện, không có một câu thật, hắn vậy mà ngốc nghếch tin.
U oán, Thái Bạch Kim Tinh hướng Dương Tiễn hô: "Chân Quân, ngươi làm gì, thả ta ra, ta là Thái Bạch Kim Tinh!"
"Ta mặc kệ ngươi là ai, xâm phạm Quán Giang Khẩu của ta, hết thảy bắt lại."
Dương Tiễn hừ nhẹ, một bộ giọng điệu không cho thương lượng.
Tuy có chút không ưa Đường Tiểu Bạch, nhưng Đường Tiểu Bạch đã chỉ điểm Dương Thiền tăng thực lực, lại truyền cho Dương Thiền thiên cương thần thông, còn giúp hắn huấn luyện Thảo Đầu Thần, Dương Tiễn đều thấy rõ trong mắt.
Ngoài miệng ồn ào thì ồn ào, chơi thì chơi, thật có chuyện, Dương Tiễn tự nhiên sẽ không giận Đường Tiểu Bạch mà làm ngơ.
Chỉ cần Đường Tiểu Bạch không muốn, Dương Tiễn tuyệt đối sẽ không để người tùy tiện mang hắn đi ngay trước mặt mình.
Đường Tiểu Bạch không để ý tới Thái Bạch Kim Tinh nữa, ánh mắt nhìn về phía xa xa, đám thiên binh thiên tướng.
Thái Bạch Kim Tinh một nhân tài cung cấp bao nhiêu năng lượng tiêu cực, nhưng đầu to vẫn là ở đám thiên binh thiên tướng kia.